Chương 1032: Tẩu tử đi (1)
Chương 1032: Tẩu tử đi (1)Chương 1032: Tẩu tử đi (1)
- Dương Diệp, ngươi không cho bọn ta sống, bọn ta cũng không cần để ngươi yên ổn!
Lúc này, Hàn Dũ dữ tợn gâm thét một tiếng, vọt về phía đám người Dương Diệp và Tô Thanh Thi, bụng dưới đột nhiên bành trướng, không được bao lâu đã giống như hoài thai mười tháng, vô số năng lượng từ trong cơ thể không ngừng kích động ra. Tự bạo!
Sau lưng Hàn Dũ, hơn mười Tôn Giả cảnh do dự một chút, sau đó cũng học Hàn Dũ lao về phía đám người Dương Diệp. Bởi vì theo bọn họ, đã không có đường sống, vậy trước khi chết lôi kéo đám người Dương Diệp đi cùng!
Nhìn thấy hơn mười Tôn Giả cảnh muốn tự bạo, sắc mặt đám người Tô Thanh Thi biến đổi. Nhưng đúng lúc này, một cỗ lực lượng vô hình bao phủ mọi người.
- Kiếm Vực...
Đám người Hàn Dũ phảng phất như nhìn thấy quỷ, khó có thể tin nhìn Dương Diệp.
Sau một khắc.
- OanhI
Một tiếng vang thật lớn, thân thể của hơn mười Tôn Giả cảnh nổ tung, một cổ năng lượng cực kỳ kinh khủng như bão táp xuất hiện ở trong mắt mọi người.
Nhưng cổ năng lượng kia còn không có khuếch tán ra đã bị một cổ lực lượng vô hình chấn ở tại chỗ, sau đó ở trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, phong bạo không ngừng bị áp súc, cho đến sau cùng hóa thành một luông tinh quang tiêu tán ở trong không khí!
Mọi người kinh hãi.
Cho dù là Tô Thanh Thi cũng không thể tin nhìn Dương Diệp!
Dương Diệp đã lĩnh ngộ Kiếm Vực trong truyền thuyết mà chỉ Kiếm Tông tổ sư mới lĩnh ngộ?
- Phù phùi
Lúc này, những đệ tử lúc trước phản bội Kiếm Tông toàn bộ quỳ xuống, nhìn Tô Thanh Thi không ngừng cầu xin tha thứ.
Cho tới bây giờ, bọn họ mới phát hiện, đối mặt Dương Diệp, bọn họ không có chút năng lực phản kháng nào.
Điều kiện tiên quyết để cá chết lưới rách là có thể thương tổn được đối phương, thế nhưng hiện tại, tự bạo chính là tương đương với tự sát cho người khác xeml
Tô Thanh Thi lắc đầu nói:
- Mọi người phế bỏ đan điền, trục xuất Kiếm Tông, sinh tử do trời Những người trước mắt này, tuy tội ác tày trời, thế nhưng dù sao cũng từng có công với Kiếm Tông, nếu như hạ lệnh tru diệt, ít nhiều sẽ làm các đệ tử Kiếm Tông khác trái tim băng giá.
Dương Diệp không có phản bác, chỉ gật đầu.
Những đệ tử Kiếm Tông kia sắc mặt nhất thời xám như tro tàn...
Trong Thái Thanh điện, Tô Thanh Thi ngồi ngay ngắn ở chủ vị, ở bên cạnh nàng là Dương Diệp, mà ở phía dưới là đệ tử Kiếm Tông còn sót lại, nhân số vẫn chưa tới 1 nghìn.
Một ngàn này, là các đệ tử tuyệt đối trung thành với Kiếm Tông.
Trong đại điện một mảnh trầm mặc, trên mặt tất cả đệ tử Kiếm Tông đều mang theo u ám.
Tuy hôm nay Kiếm Tông giải trừ nguy cơ, thế nhưng tất cả mọi người rõ ràng, đây chỉ là tạm thời.
Hôm nay Kiếm Tông chỉ còn lại chút người này, nếu đám người Nguyên Môn quy mô đến đây, Kiếm Tông lấy cái gì ngăn chặn? Dựa vào Dương Diệp sao? Hắn có thể lấy lực một người ngăn chặn tứ đại tông môn sao?
Tuy Dương Diệp rất mạnh, thế nhưng không ai cho là hắn có thể lấy lực một người chống lại đám người Nguyên Môn!
Đúng lúc này, một nhân ảnh xuất hiện ở trong đại điện. Thấy rõ người tới, mọi người thở ra một hơi, bởi vì người tới chính là cường giả Hoàng Giả cảnh duy nhất của Kiếm Tông: Tô Mạc Già.
Hai ngày trước, Tô Mạc Già bị một cường giả Hoàng Giả cảnh của Nguyên Môn ước chiến, đối phương hứa hẹn, chỉ cân hắn ứng chiến, tứ đại tông môn sẽ không xuất động cường giả Hoàng Giả cảnh, Tô Mạc Già căn bản không có tuyển chọn, chỉ có thể đi ứng chiến. Khi đó, tất cả đệ tử Kiếm Tông đều rất rõ ràng, lần này Tô Mạc Già đi, chỉ sợ cũng không về được!
Mà bây giờ, hắn cư nhiên sống trở về, cái này không thể nghi ngờ cho chúng đệ tử Kiếm Tông một liêu thuốc trợ timl
Sắc mặt của Tô Thanh Thi cũng vui vẻ nói:
- Phụ thân, ngươi không sao chứ?
Tô Mạc Già lắc đầu nói:
- Nhờ có Thủy Hoàng xuất thủ, không thì ta thực sự sẽ không về được!