Chương 1041: Không gì hơn cái này? (2)
Chương 1041: Không gì hơn cái này? (2)Chương 1041: Không gì hơn cái này? (2)
- Đúng!
Nguyên Triệt vội vàng nói:
- Dương Diệp khiêu khích không chỉ Nguyên Môn ta, còn có Đỉnh Hán Đế Quốc, Triệu tướng quân là đại tướng quân của Đỉnh Hán Đế Quốc, thủ hạ cường giả vô số, tùy tiện phải ra một cái không phải có thể giết Dương Diệp sao?
Triệu Trường Vân lạnh lùng nhìn thoáng qua Nguyên Triệt, những trưởng lão tông môn này thật là thành sự không đủ bại sự có thừa, nếu như không phải vì đại cục, hắn thật muốn chém đối phương tại chỗi
- Mạt tướng nguyện ý đi gặp Dương Diệp kial
Lúc này, một trung niên nam tử mặc khôi giáp đứng dậy.
Triệu Trường Vân nhướng mày, sau đó nói:
- Dương Diệp này, trong cùng giai đã hâu như vô địch, dù hai người các ngươi liên thủ, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của hắn, không cần hi sinh vô vị!
- Vậy cũng không thể tùy ý hắn ở bên ngoài kêu gào al
Nam tử khôi giáp trâm giọng nói: - Để ta cùng với Nguyên Triệt trưởng lão đi thử thực lực của hắn một chút, thực không thể thắng, chúng ta đào tẩu là được.
Triệu Trường Vân có chút do dự, bởi vì La Tuấn truyền tin cho hắn từng nói qua, cần phải cẩn thận Dương Diệp, có thể tưởng tượng, Dương Diệp kia cường đến trình độ nào, không thì Nhân Hoàng cũng sẽ không coi trọng đối phương như vậy, bảo hắn phải nghìn vạn lần cẩn thận rồi.
- Để cho bọn họ thử thực lực của Dương Diệp kia một chút điI
Lúc này, nam tử nho nhã nói:
- Chúng ta phải biết rõ thực lực của Dương Diệp đến tột cùng mạnh bao nhiêu, như vậy mới có thể biết mình biết người, ở trong đối chiến bố cục. Lấy thực lực của Nguyên Triệt trưởng lão cùng Xích Hổ tướng quân, có thể không địch lại Dương Diệp kia, thế nhưng muốn chạy hẳn không vấn đề. Dù không kịp, người của chúng ta đều ở đây, vẫn có thể xuất thủ cứu giúp!
Triệu Trường Vân do dự một chút, sau đó gật đầu nói:
- Hai vị, nếu như không địch lại, lập tức bỏ chạy, rõ chưa?
Tuy La Tuấn bảo hắn nghìn vạn lần phải cẩn thận Dương Diệp, thế nhưng hắn chung quy không rõ ràng thực lực của Dương Diệp, như nam tử nho nhã nói, bọn họ cân rõ ràng thực lực chân chính của Dương Diệp! Nếu như Triệu Trường Vân biết chiến tích của Dương Diệp ở Thánh Giả di tích mà nói, chỉ sợ sẽ không để cho hai người đi xuất chiến. Đáng tiếc hắn không biết, bởi vì lúc đầu La Tuấn đã sai người phong tỏa sự tình hắn thua Dương Diệp.
Hắn làm Nhân Hoàng, làm sao để người biết hắn từng thua ở trong tay Dương Diệp, kia đối với uy vọng của hắn không thể nghi ngờ là một đả kích trí mạng!
Cho nên thời điểm hắn căn dặn Triệu Trường Vân, cũng không có nói ra thực lực chân chính của Dương Diệp, chỉ bảo Triệu Trường Vân nghìn vạn lần phải cẩn thận!
Nam tử khôi giáp gật đâu, mà trong lòng Nguyên Triệt thì có chút không thèm để ý, hắn thừa nhận hắn một mình đấu không lại Dương Diệp, thế nhưng hai Tôn Giả cảnh cửu phẩm đối phó một Tôn Giả cảnh tam phẩm, chẳng lẽ còn không địch lại sao?
Dương Diệp kia chỉ là Tôn Giả cảnh, cũng không phải Hoàng Giả cảnh. Huyền giả Trung Vực tới khó tránh quá nhát gan đi!
Hai người ra đại điện, đi tới trên hư không.
- Dương Diệp, người ăn gan hùm mật gấu, cũng dám tới Nguyên Môn ta dương oai, hôm nay lão phu để người biết chữ chết viết như thế nào!
Nguyên Triệt vừa lên liền căm tức nhìn Dương Diệp, khí thế cả người điên cuồng lan ra. Dương Diệp cười lạnh, Trì Phong Kiếm trong tay vung lên, một sóng gợn như ẩn như hiện lóe lên, Nguyên Triệt biến sắc, đang chuẩn bị xuất thủ, nhưng tốc độ của sóng gợn đột nhiên bạo tăng, trong nháy mắt đi tới trước mặt hắn, Nguyên Triệt hoảng hốt, vừa định né tránh, đáng tiếc, ở một sát na này, hắn cảm giác mình bị một cổ lực lượng kỳ dị bao phủ, khi cổ lực lượng kia tiêu thất, sóng gợn đã không thấy.
Nguyên Triệt ngẩn người, sau đó điên cuồng cười to nói:
- Dương Diệp, cái này là kiếm khí của ngươi? Nguyên lai bất quá như vậy mà thôi...
Dương Diệp như liếc ngu ngốc nhìn Nguyên Triệt.