Chương 1047: Thân thể Bán Thánh? (2)
Chương 1047: Thân thể Bán Thánh? (2)Chương 1047: Thân thể Bán Thánh? (2)
Cũng may Dương Diệp vội vã thi triển kiếm ý, trấn áp khí tức máu tanh xuống, không thì hắn có khả năng bị khí tức huyết tinh biến thành ngu ngốc hoặc bạo thể mà chết!
- Ngươi... Làm sao có thểi
Trong thanh âm của Khô Lâu Nhân mang theo khiếp sợ cùng không giải thích được.
- Biết ta còn có biệt hiệu gì không? Kêu Kiếm Ma, Nhân Ma, ta cũng là Ma, hiểu chưa?
Nói xong một câu cuối cùng, Dương Diệp đã xuất hiện ở trước mặt của Khô Lâu Nhân, Trì Phong Kiếm quét ngang cổ họng của Khô Lâu Nhân.
Đang... một tiếng, hỏa tinh văng khắp nơi, nhưng Trì Phong Kiếm không có lưu lại chút vết tích nào!
Hai mắt Dương Diệp híp lại, đang muốn lui, mà lúc này, Khô Lâu Nhân một quyền đánh vào ngực hắn, Dương Diệp lại lần nữa té bay ra ngoài. Bất quá chỉ bay ngược ra trăm trượng, Dương Diệp đã ngừng lại.
- Nếu như An Nam Tĩnh ở đây thì tốt rồi, Liệt Thiên của nàng khẳng định có thể chấn vỡ đống xương cốt kial Nhìn Khô Lâu Nhân kia, Dương Diệp thầm nói.
Khô Lâu Nhân nói:
- Ngươi thật để cho bản tổ ngoài ý muốn, không nghĩ tới thân thể của ngươi dĩ nhiên cũng cường hãn như vậy, tuy không bằng ta, thế nhưng sợ rằng có thể so được một ít cường giả Hoàng Giả cảnh trải qua Thiên Lôi luyện thể. Được rồi, không nhiều lời nữa, lão tổ ta còn muốn đi hút tiên huyết cùng linh hồn, cho nên ngươi đi chết đi!
Khô Lâu Nhân bước về phía trước một bước, không gian nháy mắt sụp xuống, huyết nhận nhắm thẳng vào Dương Diệp, trong sát na, huyết nhận phảng phất như sống lại, ở mũi đao, dĩ nhiên nổi lên một cái khô lâu quỷ dị. Sau một khắc, huyết nhận hưu một tiếng bắn ra, trong nháy mắt đi tới trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp hơi biến sắc, Trì Phong Kiếm trong tay vung lên, một đạo kiếm khí bắn ra, nhưng kiếm khí ẩn chứa thập trọng kiếm ý cũng trong nháy mắt bị khô lâu đụng tán!
Con ngươi của Dương Diệp co rụt lại, chân phải đạp mạnh hư không, thi triển ra Kiếm Vực, nhất thời khô lâu ngừng lại. Dương Diệp nắm chặt tay quát:
- Giết!
Mấy đạo kiếm quang ở trong Kiếm Vực không ngừng di động. - Rống!
Trong Kiếm Vực, truyền đến tiếng kêu rên của đầu lâu.
- Kiếm Vực, ngươi dĩ nhiên lĩnh ngộ Kiếm Vực...
Xa xa, trong thanh âm của Khô Lâu Nhân xuất hiện kinh khủng nói:
- Làm sao có thể, ngươi bất quá hơn hai mươi tuổi, làm sao có thể lĩnh ngộ Kiếm Vực, làm sao có thể...
- OanhI
Trong Kiếm Vực, khô lâu ở dưới kiếm quang giảo sát ầm ầm nổ ra.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Thú Hoàng cùng Thủy Hoàng rốt cục thở dài một hơi, Có Kiếm Vực bảo hộ, Dương Diệp tương đương với đứng ở thế bất bại.
Đối với bọn họ mà nói, lúc này Dương Diệp trọng yếu không gì sánh được, bởi vì hắn là người duy nhất có thể làm cho cường giả Hoàng Giả cảnh của Trung Vực không thể ra tay với Nam Vực, cũng là người duy nhất có thể chống lại La Tuấn. Nếu như Dương Diệp chết, hoặc bại, vậy đối với Nam Vực mà nói, không thể nghi ngờ gà một tai nạn!
Bên kia, đám người Nguyên Thiên thì sắc mặt không ngừng co quắp, đặc biệt là Thiên Hoa Cốt, lúc này sắc mặt của nàng miễn bàn có bao nhiêu khó coi. Kiếm Vực, lão thiên, đây chính là Kiếm Vực a.
- Hắn phải chết, phải chết!
Hai tay Nguyên Thiên nắm chặt, trầm giọng nói.
Dương Diệp bất tử, chỉ cần cho hắn thời gian, tương lai tuyệt đối trở thành loại nhân vật như Kiếm Tông tổ sư, khi đó, muốn tiêu diệt Nguyên Môn, chẳng phải là chuyện trong nháy mắt?
- Hiện tại hắn không chết, sau này sẽ là chúng ta chết!
Trong mắt Quỷ Tông Quỷ Vương không che dấu sát ý chút nào.
- Hắn có sư phụ Bán Thánh, ai giết hắn người đó chết!
Hạo Nguyệt tông tông chủ Cuông Nguyệt nói.
Mọi người trầm mặc.
Một lát sau, Thiên Hoa Cốt nói:
- La Tuấn so với chúng ta còn muốn hắn chết!
Phía dưới, Triệu Trường Vân cùng nam tử nho nhã nhìn thấy Dương Diệp thi triển Kiếm Vực, sắc mặt của hai người không còn thong dong thản nhiên, có, chỉ là khiếp sợi
Kiếm Vực a, chỉ Kiếm Tông tổ sư trong truyên thuyết lĩnh ngộ qua, mà Dương Diệp này dĩ nhiên lĩnh ngộ, lão thiên, cho dù là Kiếm Tông tổ sư năm đó, cũng sắp tới trăm tuổi mới lĩnh ngộ được. Dương Diệp hắn mới bao nhiêu tuổi?
Kiếm Tông tổ sư so với hắn, cũng có thể nói là cặn bả al
- Mọi người nghe lệnh, toàn lực tru diệt Dương Diệp!
Đúng lúc này, thanh âm của Triệu Trường Vân đột nhiên vang vọng.
Hơn ba ngàn cường giả Tôn Giả cảnh thân hình khẽ động, bay lên bầu trời, đúng lúc này, Khô Lâu Nhân kia cũng nắm huyết nhận nhắm về phía các cường giả Tôn Giả cảnh quét ngang, một đạo huyết quang bắn ra, vô số cường giả Tôn Giả cảnh sắc mặt đại biến, vội vã liên thủ thi triển ra lồng giam không gian, ngăn cản đạo huyết quang kial
- Ai cũng không được nhúng tay, hôm nay lão tử muốn tự tay giết hắn!
Thanh âm hắn như hồng chung vang vọng.
Triệu Trường Vân biến sắc, nhìn về phía Gia Cát.
Gia Cát nói:
- Nghe hắn, dầu gì cũng là cường giả Thánh Giả cảnh, mặc dù bây giờ ngay cả Hoàng Giả cảnh cũng không phải, nhưng cũng không đến nổi ngay cả một Tôn Giả cảnh cũng giết không được.
Triệu Trường Vân gật đầu. - Mạt Nhật Chi Thủ!
Đúng lúc này, giữa sân vang lên tiếng rống giận dử của Thi Tổ.
Một bàn tay lớn cỡ nghìn trượng xuất hiện ở trên bầu trời Nguyên Môn, khi bàn tay khổng lồ này xuất hiện, uy áp cường đại trực tiếp chấn Nguyên Môn đại điện thành bột mịn.
- Mọi người thối lui nghìn trượng, không, thối lui ra ngoài mười dặm!
Trên bầu trời Nguyên Môn, truyền đến thanh âm hoảng sợ của Triệu Trường Vân.