Chương 1058: Nguyệt lão Hồng Tuyến (1)
Chương 1058: Nguyệt lão Hồng Tuyến (1)Chương 1058: Nguyệt lão Hồng Tuyến (1)
T Cường giả Thánh Giá cảnh?
Đám người Dương Diệp rung động tột đỉnh!
Đúng lúc này, thiên không đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy hắc sắc, vòng xoáy hắc sắc bao phủ toàn bộ thiên không, sau đó ở trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, một cự chỉ từ trong vòng xoáy chậm rãi đưa ra, nhấn về phía Thiên Huệ.
Con người của Dương Diệp co rụt lại, cự chỉ kia ở lúc đầu Kiếm Tông tổ sư xông Thiên Lộ cũng xuất hiện!
Người khống chế Thiên Lộ cũng không dung Tổ sư Bách Hoa Cung?
- HừI
Thiên Huệ hừ lạnh, vung tay phải lên, một bông hoa phóng lên cao đánh vào cử chỉ, oanh một tiếng, cự chỉ còn chưa triệt để chui ra vòng xoáy liền bị bông hoa đánh nổ nát.
- Làm càn!
rên bầu trời, truyên đến một tiếng rống giận dử, trong thanh âm mang theo lực lượng kỳ dị nào đó, làm linh hồn đám người Dương Diệp nhịn không được shợ run. Dương Diệp hơi biến sắc, vội vã thi triển ra kiếm ý cùng Kiếm Vực chống lại, lúc này mới đỡ được. Sau khi thanh âm hạ xuống, một đại tdhủ từ trong vòng xoáy chui ra, sau đó rất nhanh đánh về phía Thiên Huệ.
Thần sắc của Thiên Huệ băng lãnh, hữu chưởng xoay tròn, năng lượng trcong thiên địa đột nhiên lao vê phía nàng, chỉ nháy mắt, linh khí trong phương viên ngàn dặm bị hút tới. Ở trên lòng bàn tay của nàng, một bông hoa năng lượng rực rỡ hiện lên, sau đó Thiên Huệ chợt ném lên trời.
Bồng hoa năng lượng mang theo cái đuôi ánh sáng thật dài hung hăng đánh vào bàn tay khổng lồ!
- OanhI
Tiếng oanh minh như tiếng sấm vang vọng, toàn bộ Nam Vực, tất cả Huyền giả đều nghe được tiếng vang này. Mọi người kinh hãi nhìn vê phía Bách Hoa Cung.
Đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
Bầu trời Bách Hoa Cung như núi lửa bạo phát, vô số năng lượng khuếch tán, ở dưới những khí lãng này uy áp, ngàn dặm xung quanh Bách Hoa Cung biến thành bột mịn.
- Huyền Giả đại lục, không được xuất hiện Thánh Giả, nếu như ngươi không rời đi, hôm nay chính là thời điểm ngươi thân tử đạo tiêu!
Trong vòng xoáy, lại truyền tới một giọng nói. - Một canh giờ, sau một canh giờ ta sẽ rời đi!
Thanh âm của Thiên Huệ lạnh như băng vang lên.
Trâm mặc một lát, sau cùng vòng xoáy kia chậm rãi tiêu tán.
Nhìn thấy một màn này, đám người Dương Diệp trâm xuống.
Thực lực của Thiên Huệ bọn họ chính mắt thấy được, không tính là cường giả Thánh Giả cảnh chân chính, nhưng ít ra cũng là Bán Thánh.
Lấy cái gì đi chống lại nữ nhân này?
Mạc lão có thể ngăn chặn đối phương sao?
Kia là cường giả Thánh Giả cảnh chân chính a, mặc dù đối phương chỉ là hồn phách phủ xuống, nhưng đó cũng là Thánh Giả cảnh!
Sau khi vòng xoáy tán đi, Thiên Huệ thu hồi ánh mắt, quét nhìn bốn phía, chỉ liếc mắt nàng liền thấy rõ tràng cảnh trong Bách Hoa Cung. Thấy Bách Hoa Cung lúc này chỉ còn lại không tới hai người, ánh mắt Thiên Huệ càng thêm lạnh.
Thiên Niệm Từ quỳ xuống nói:
- Đệ tử bất hiếu Thiên Niệm Từ ra mắt sư tổi
Thiên Huệ nói:
- Bách Hoa Cung ta đến cùng làm ra chuyện gì, lại rước lấy họa này!
Nói xong, hai mắt khép hờ, một lát sau nàng mở hai mắt ra, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Dương Diệp nói:
- Nguyên lai là bởi vì ngươiI
Thần sắc đám người Hiểu Thiên Cơ cùng Thủy Hoàng đề phòng.
Dương Diệp hít sâu một hơi nói:
- Đúng là ta muốn tiêu diệt Bách Hoa Cung.
Thiên Huệ nói:
- Người giết mẹ ngươi, là Thiên Hoa Cốt, ngươi giết một người liền đủ, nhưng ngươi muốn tàn sát hết Bách Hoa Cung ta, hành vi như thế, cùng Ma đạo có gì khác biệt?
Dương Diệp vuốt tay nói:
- Ngươi nói sai rồi, tàn sát đệ tử Bách Hoa cung ngươi không phải ta, mà là ba đệ tử giỏi của ngươi, là các nàng lấy mạng các đệ tử Bách Hoa Cung tế điện. Tuy các nàng không giết, ta cũng sẽ giết, thế nhưng sự thực đúng là các nàng giết, cho nên nếu như người báo thù, hẳn Rà tìm ba đệ tử của ngươi nha.
- Biết vì sao đến bây giờ ta còn không giết ngươi không?
Thiên Huệ đột nhiên nói. Dương Diệp rùng mình, nguyên lai nữ nhân này đã sớm muốn giết mình!
Thiên Huệ nói:
- Tuổi còn nhỏ, kiếm ý viên mãn, Kiếm Tâm Thông Minh, lĩnh ngộ Kiếm Vực, thiên phú của ngươi cho dù đặt ở năm đó, cũng là số một số hai. Chờ ngươi lớn lên, nhất định là một chiến tướng tuyệt thế của tộc ta. Đáng tiếc, cử chỉ của ngươi khiến ta không thể không giết ngươi, không thì mấy vạn đệ tử Bách Hoa Cung ta chẳng phải chết vô ích?
Dứt lời, Thiên Huệ mới vừa định động thủ, đúng lúc này, một cô bé xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp sửng sốt, vội vàng kéo tiểu cô nương về phía sau, cả giận nói:
- Ngươi chạy ra làm cái gì?