Chương 1061: Thiên Ngoại Thiên (2)
Chương 1061: Thiên Ngoại Thiên (2)Chương 1061: Thiên Ngoại Thiên (2)
Ngoại trừ tiểu cô nương, một bên khác, trên gương mặt Thiên Huệ chẳng biết lúc nào cũng chảy ra dòng lệ. Trong đầu nàng có thanh âm đang không ngừng nói:
- Chết hay lắm, hắn chết người sẽ không bị cái gì ràng buộc, đây không phải là người muốn sao?
Thế nhưng nước mắt của nàng lại không nhịn được chảy xuống...
Giữa sân phảng phất như đọng lại.
Đám người Thủy Hoàng và Thú Hoàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, bọn họ muốn xuất thủ cứu giúp, nhưng bọn hắn không nhúc nhích chút nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Diệp ngã xuống.
- Ngươi không cứu được hắn, hắn bị lực lượng pháp tắc gây thương tích, ngươi căn bản không cứu được hắn!
Thiên Huệ đột nhiên nói.
Tiểu cô nương không có để ý Thiên Huệ, chỉ không ngừng dùng năng lượng lam sắc truyền đến trong cơ thể Dương Diệp, thế nhưng hết thảy đều là phí công, bởi vì vết thương của Dương Diệp không chỉ không chuyển biến tốt, trái lại mở rộng càng lúc càng lớn, đã sắp tới hai nắm tay. - OanhI
Đúng lúc này, thiên không đột nhiên lại xuất hiện một vòng XOáy.
- Một canh giờ đã đến!
Trong vòng xoáy truyền đến một thanh âm.
Thiên Huệ ngẩng đầu nhìn vòng xoáy, sau đó liếc nhìn Dương Diệp nằm dưới đất, hai mắt nàng khép hờ, sau đó một đoàn năng lượng màu xanh nhạt từ trên đỉnh đầu Thiên Huệ xông ra, Thiên Huệ thì thoáng cái tê liệt ngã trên mặt đất.
Quang đoàn chậm rãi bey lên không trung, sau đó quang đoàn biến thành một nữ tử mặc quần dài màu lam.
Mục Hàn San rất đẹp, dung mạo không thua Ân Huyên Nhị, thậm chí còn hơn.
Ánh mắt nàng nhìn về phía Dương Diệp lúc này đã hôn mê, trong mắt có một tia hàm xúc khó có thể nói rõ, rất phức tạp, cực kỳ phức tạp, bởi vì nàng muốn triệt để hủy diệt Dương Diệp, nhưng lại bởi vì Hồng Tuyến, trong đầu không ngừng giùng giằng!
- Canh giờ đã đến, nếu còn dừng, thể trách bản tôn không khách khít
Đúng lúc này, vòng xoáy trên bâu trời điên cuông xoay tròn, vô số hắc khí lượn lờ, nhìn qua cực kỳ kinh khủng. - Nếu như ngươi có thể sống lên Thiên Ngoại Thiên, ta sẽ giết ngươi!
Nói xong câu đó, Mục Hàn San hóa thành một quang đoàn phóng lên cao, chỉ chốc lát liên tiêu thất ở trên bầu trời.
Sau khi Mục Hàn San biến mất, vòng xoáy trên bầu trời tiêu tán, chân trời khôi phục bình thường. Phía dưới đám người Thú Hoàng, Thủy Hoàng còn có Hiểu Thiên Cơ cũng khôi phục bình thường!
Thú Hoàng cùng Thủy Hoàng khôi phục xong, chuyện thứ nhất chính là khống chế Thiên Huệ cùng Thiên Niệm Từ, bọn họ không có giết hai người, bởi vì bọn họ muốn để Dương Diệp quyết định!
- Hắn không có sao chứ?
Đinh Thược Dược đi tới bên cạnh tiểu cô nương, nhẹ giọng hỏi.
Nhìn vết thương của Dương Diệp càng lúc càng lớn, sắc mặt của tiểu cô nương càng ngày càng trắng, trong mắt mang theo vẻ mờ mịt nói:
- Làm sao có thể, ta sẽ không để cho ngươi có chuyện, ta tuyệt sẽ không để cho ngươi có chuyện... Đúng rồi, còn có Hồng Mông Tháp!
Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt tiểu cô nương sáng lên, sau đó ôm Dương Diệp trực tiếp tiêu thất ở tại chỗ!
Thú Hoàng cùng Thủy Hoàng liếc mắt nhìn nhau, hai người đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ khiếp sợ, bởi vì lấy thực lực của bọn họ, dĩ nhiên không phát hiện tiểu cô nương cùng Dương Diệp đi nơi nào.
Dương Diệp cùng tiểu cô nương tựa như hư không tiêu thất...