Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 196

“Nha đầu Kim Phượng này thật manh động!”

“Yêu thú Thổ Long thú hệ thổ không dễ đối phó, người thanh niên kia mới chỉ có thực lực Huyền Giả sơ kỳ, có vẻ thiên phú không tệ. Nhưng muốn đối phó với một con Thổ Long thú thì e rằng có lòng có sức thôi là chưa đủ!”

“Tên tiểu tử Trần Huyền kia rất biết tính toán, không quần là áo lụa như lời đồn bên ngoài, thật khiến người ta mở rộng tầm mắt nha!” 

Yêu thú và nhân loại cùng thi đấu kỹ năng.

Mọi người cũng không phải là chưa nhìn thấy yêu thú hệ thổ của Huyền Giả trung kỳ, nói thật thì không có gì đặc sắc. Trong một tháng sẽ có mấy ngày nhìn thấy yêu thú đại chiến.

Thật ra thì bọn họ chú ý tới cuộc so tài giữa bang Thiên Hạ và Kim Phong Tế Vũ lâu hơn, lời này mà truyền đi sẽ tạo ra không ít sự ảnh hưởng. 

Trong số đó không ai vui mừng bằng Trần Huyền.

Vị công tử đào hoa này luôn luôn mang theo người đi trêu ghẹo các cô nương. Nếu như tối nay có thể áp chế Kim Phượng, thuận tiện giải quyết luôn đối thủ thì sau khi trở về địa vị của bản thân nhất định sẽ được nâng cao.

Việc người khác không thể hoàn thành mà vị công tử đào hoa này có thể hoàn thành thì đến lúc đó ai dám nói mình vô dụng, chỉ sợ là mấy vị đại ca lớn hơn mình sẽ cực kỳ hoảng sợ cho xem. 

Trần Huyền vui mừng mang theo Lý Vân đi cùng, nếu không sẽ mất đi cơ hội tốt.

Đánh chết kẻ thù của bang Thiên Hạ còn dám nghênh ngang đi ra ngoài, thật sự nghĩ rằng bang Thiên Hạ của bọn họ sẽ không ra tay à? Thật không xem bọn họ ra gì.

Hai bên nhanh chóng đặt xong tiền cược. 

“Tiểu Lâm, cẩn thận!”

“Đấu không lại thì bỏ cuộc, lão tử không tin chúng dám ra tay!”

Hiển nhiên Lâm Phi sẽ không nói bọn họ là nhằm vào mình, tạm thời xem như chưa từng xảy ra chuyện gì. 

“Ta sẽ không cậy mạnh!”

Lâm Phi từ trên đài cao nhảy một cái bay về phía lôi đài vững vàng đáp xuống, từ đối diện bay tới một luồng hơi thở hòa lẫn mùi máu tanh của yêu thú, suýt nữa khiến hai người nghẹt thở.

“Tốc độ thật nhanh!” 

Một chiêu này của Lâm Phi khiến không ít người sáng mắt.

Thì ra người này là cao thủ.

“Chậc chậc chậc… da mỏng thịt mềm, nhất định rất ngon!” 

“Ngon không. Vậy thì phải xem thử bản lĩnh của ngươi rồi, chớ không ăn được thịt của ta lại đụng đến cả thịt sống!” Lâm Phi đáp lời.

Thổ Ma cười nhạt: “Thổ Hãm!”

Trước mặt Lâm Phi lập tức biến thành một mảnh đất bùn, hai chân rơi vào trong bẫy. 

Thì ra trong lúc nói chuyện, Thổ Ma đã thi triển thần thông hệ thổ khởi động đợt công kích thứ nhất liên nắm chắc quyền chủ động.

Lâm Phi nén một hơi xuống cả người nhảy lên. Nhưng công kích của Thổ Ma sao lại đơn giản như vậy, chân trước vừa rời khỏi thì lập tức xuất hiện mấy cánh tay khổng lồ bắt lấy bắp chân, kéo xuống một cái lập tức trở về trong bẫy.

“Đồ con nít ranh, ngươi cho rằng Thổ Ma của ta dễ trốn vậy sao!” 

Thổ Ma nhếch miệng cười to, dáng người khổng lồ động một cái, đuôi to càn quét tới.

“Thổ Long Tiên!”

Cái đuôi đó không dài nhưng không ngừng phồng lớn, càn quét về phía Lâm Phi vừa nhanh vừa gấp, phát ra hàng loạt tiếng bạo khí. 

“Thật là con Thổ Long giảo hoạt.”

Lần đầu tiên Lâm Phi đối mặt với loại yêu thú biến hình nên bị đánh một cái không kịp trở tay.

Ùng Ùng. 

Cái đuôi to lớn đánh lên người Lâm Phi, quét bay Lâm Phi rơi xa mấy trượng.

“Ây, chưa chết!”

Mọi người chú ý đến một màn này. 

Rất nhiều người thầm tính toán đòn công kích lúc nãy của Thổ Long, một kích lôi đình như vậy, nếu là một Võ Giả nhân loại bình thường thì rất khó phản kháng, không chết cũng bị thương nặng.

Mọi người nhìn lại lần nữa mới phát hiện trên cơ thể của người thanh niên kia có tầng tầng lớp lớp hoa sen.

Mỗi một tầng hoa sen vỡ tan thì sẽ có một tầng hoa sen bổ sung vào, liên tiếp mười lớp hoa sen đã vỡ nát thì sức lực mới yếu đi. 

“Thủ hạ của ngươi không tệ, đòn công kích bằng tiên đằng mà Thổ Long thú thích nhất cũng có thể ngăn cản được!”

Ngoài miệng Trần Huyền là đang khen nhưng trên thực tế là khoe khoang sự lợi hại của Thổ Ma.

Chỉ là một tên tiểu tử, hiệp thứ nhất cũng không chống đỡ nổi, không chết cũng khó. 

Kim Phượng khẽ nhíu mày, yên lặng không nói lời nào cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Thủy Hỏa dung hợp, chính là người thanh niên kia.”

“Dùng Thủy Hỏa Liên Hoa đánh tan công kích, khó trách có thể chống lại một đòn của Thổ Long thú, giỏi lắm, giỏi lắm!” 

Sau khi nhìn thấy Thủy Hỏa Liên Hoa vây quanh thì những người vốn không quan tâm lập tức sáng mắt.

Một đòn của Thổ Ma công kích không thành, từ trên không trung tiếng “ba ba ba” của tiên đằng nện xuống đất dày đặc. Khiến cho những Huyền Giả sơ kỳ đứng gần đó bị thương nhẹ, sắc mặt trắng bệch.

“Lời đồn bên ngoài không phải là giả, thực lực tổng thể của yêu thú biến hình mạnh hơn cả Võ Giả nhân loại, một đòn công kích tiên đằng lúc nãy không hề thấp hơn thực lực của Huyền Giả hậu kỳ, Võ Giả bình thường cũng không chống cự nổi!” 

Lâm Phi phát hiện ra bản thân không bị thương, trong lòng liền vui mừng, Thủy Hỏa Liên Hoa không hổ là hệ thống tăng level, năng lực ngăn cản vượt xa giới hạn.

“Ba ba ba ba”.

Bốn năm cái bóng đen lần lượt xông đến. 

Từ phía đối diện lực ép lớn mạnh tấn công tới, suýt đánh Lâm Phi thành từng mảnh vụn.

“Yêu thú chính là yêu thú, lúc trước không kịp phòng bị bây giờ lại dám dùng đòn công kích này, thật sự xem ta là đồ ngốc à. Vậy thì từ từ thưởng thức Thủy Hỏa Liên Hoa của ta đi!”

Thủy Hỏa Liên Hoa hộ thân, sức ép của Lâm Phi suy giảm. 

“Xùy xùy xùy!”

Từng đóa Thủy Hỏa Liên Hoa cắt ra.

“Ầm.” 

Trên lôi đài từng luồng sáng chói chang, từng đường phù văn bắn ngược trở ra, uy lực gỡ bỏ.

Một đòn bóng đen tiên đằng không thành lại muốn công kích lần nữa, Thủy Hỏa Liên Hoa đánh lên tiên đằng, cái đuôi cứng rắn trở nên đầm đìa máu tươi.

“Muốn đi, không dễ đâu!” 

Trong lòng Lâm Phi không nắm chắc uy lực thật sự của Thủy Hỏa Liên Hoa. Sau khi nhìn thấy lực phòng ngự của Thổ Long thú lập tức nắm bắt cơ hội, Thủy Hỏa Liên Hoa lại đánh qua lần nữa.

Thổ Long thú là yêu thú hệ thổ có lực phòng ngự kinh người.

Mọi người không ngờ rằng một tiểu tử hậu bối lại phá vỡ được lực phòng ngự của yêu thú hệ thổ. 

Ánh sáng hồng lam bạch chợt lóe.

“A, cái đuôi của ta!”

Thổ Ma uy phong lừng lẫy, cái đuôi sau lưng bị chặt đứt rơi trên lôi đài thật chói mắt. 

“Ta muốn giết ngươi!”

Thổ Ma giận dữ, cả người lao về phía Lâm Phi cùng lúc há miệng phun ra một bóng đen.

Vèo vèo vèo. 

Khôi lỗi giống như có hồn phách vậy, ác ma được phóng thích đánh về phía Lâm Phi.

“Khôi lỗi hệ thổ!”

Khôi lỗi hệ thổ chính là Võ Giả bị Thổ Long thú chém chết, chiếm đoạt hồn phách sau đó giữ lại rồi không ngừng bồ dưỡng thành thủ hạ giúp đỡ Thổ Long thú chiến đấu. 

Sức chiến đấu của ba cổ khôi lỗi hệ thổ đều đạt đến Huyền Giả hậu kỳ.

Vốn dĩ Lâm Phi đang chiếm thế thượng phong nhưng ba cổ khôi lỗi hệ thổ vừa xuất ra thì lập tức áp lực gia tăng.

Lâm Phi không hề hoảng loạn, giơ tay lên chém tới ba đao, nhát đao chém lên người khôi lỗi hệ thổ không hề tạo ra bất kì tổn thương nào, trong lòng không khỏi kinh ngạc. 

“Ha ha ha, khôi lỗi hệ thổ là trợ thủ chiến đấu do ta bồi dưỡng, dựa vào ngươi mà muốn giết chết bọn họ, đừng mơ.”

Thổ Ma cười to: “Chỉ cần ta còn sống, khôi lỗi của ta sẽ luôn chiến đấu cho đến khi ngươi chết mới ngưng!”

Lâm Phi nói: “Ý là giết ngươi rồi thì khôi lỗi của ngươi không thể giúp tiếp?” 

Thổ Ma không quan tâm: “Vậy ngươi có thể giết ta không? Nhưng ta biết đợi đến khi ta giết ngươi rồi thì ta sẽ cắn nát đầu ngươi.”

Lâm Phi bay lên.

“Thủy Hoa Liên Hoa!” 

Một đóa hoa sen to lớn xuất hiện gần Thổ Ma, từng tầng bao bọc lên.

“Muốn chết!”

Móng vuốt to lớn của Thổ Ma đánh ra, từng tầng Thủy Hỏa Liên Hoa vỡ nát. Sau khi vỡ nát lập tức có Thủy Hỏa Liên Hoa mới bao trùm lên. 

Trên lôi đài, một đóa hoa sen cực lớn như nụ hoa sắp nở.

Không gian không ngừng bị chèn ép, Thổ Ma không quan tâm đến lực sát thương mà Thủy Hỏa Liên Hoa tạo ra, rốt cuộc cũng khiến nó cảm thấy nguy hiểm gần kề, cả một đóa hoa sen bao lấy mình đầm đìa máu tươi.

Ba khôi lỗi chiến đấu đánh về phía Lâm Phi. 

“Ngươi không giết chết ta được đâu, nhiều nhất chỉ có thể vây khốn ta!”

Lâm Phi phóng ra một nhát đao khiến cho khôi lỗi hệ thổ văng ra ngoài, đáy mắt lộ ra một tia sắc bén: “Vậy thì ta sẽ giết ngươi!”

Vèo. 

Một tiếng “Vèo” sắc bén vang lên như một tia sáng trắng trước bình minh vòng một vòng dọc theo đầu của Thổ Long thú.

Xoạch.

Thổ Long thú giãy giụa, cái đầu to lớn rơi trên mặt đất phun ra một cột máu cao hơn trượng. 

Thổ Long thú vừa chết, khôi lỗi hệ thổ hóa thành một luồng khói xanh biến mất tại chỗ.

“Chúc mừng người chơi Lâm Phi, siêu độ ba vong hồn thu được ba triệu kinh nghiệm!”

Lâm Phi ngẩn ra, cái này cũng có phần thưởng? 

Lâm Phi đã quá quen với âm thanh hệ thống, đánh chết cũng sẽ không tin, giết chết một con yêu thú lại đạt được ba triệu kinh nghiệm.

“Chúc mừng người chơi Lâm Phi, giết chết yêu thú cấp Huyền Giả đạt được một trăm ngàn kinh nghiệm!”

Lần này Lâm Phi không còn lời nào nữa nói. 

Nếu như không phải ba triệu kinh nghiệm trước đó thì chắc Lâm Phi sẽ rất vui mừng.

Nhưng ba triệu kinh nghiệm khác biệt quá lớn với một tram ngàn kinh nghiệm, không khơi dậy bất kì sự vui mừng nào.

Dường như Lâm Phi hiểu rồi, thật giống như tìm được một đường mòn thăng cấp, cần phải trở về suy nghĩ một chút. 

“Mẹ kiếp, thắng rồi!”

Đông Sơn ngồi không yên kêu lên.

Mọi người đều biết sức mạnh của yêu thú hệ thổ, nhưng dễ dàng giết được Thổ Long thú như vậy lại khiến người khác cảm thấy bất ngờ. 

Đặc biệt là đòn công kích cuối cùng, rất nhiều người cảm thấy hoa mắt nên nhìn không ra đòn công kích đó là gì, kẻ mạnh trên Huyền Giả cảnh thì nhìn rất rõ ràng.

Thần Hồn ngự kiếm.

Nhưng bọn họ đã từng thấy phù văn sư dùng Thần Hồn ngự kiếm, sao có thể mạnh như vậy. 

Lúc nãy rõ ràng là dùng Thủy Hỏa Liên Hoa khống chế yêu thú hệ thổ, lại dùng Thần Hồn ngự kiếm giết chết yêu thú, có thể tính toán như vậy, tên tiểu tử này không phải người thường.

Không ít người suy nghĩ có nên thu nhận người này làm đồ đệ không?

“Ngươi thua rồi!” 

Mặc dù Kim Phượng vẫn là vẻ mặt như trước, nhưng trong lơ đãng lại lóe lên vẻ kì lạ vẫn chứng minh tâm trạng lúc này của Kim Phượng rất tốt.   

Lúc nãy Lâm Phi yêu cầu đi ra, trong lòng Kim Phượng không còn chút sức lực nào sợ rằng Lâm Phi sẽ chết trên lôi đài.

Kết quả lại vượt qua sự tưởng tượng như vậy. 

Yêu thú hệ thổ của Huyền Giả trung kỳ cho dù là Võ Giả nhân loại Huyền Giả hậu kỳ, có thể chống lại nhưng chỉ sợ là lưỡng bại câu thương, người chết kia chính là Võ Giả nhân loại.

Trên tay Trần Huyền hiện lên gân xanh.

Chết rồi, sao lại chết rồi. 

Sắc mặt Trần Huyền không tốt, linh dịch tám lượng đã tổn thất một lượng lớn. Đồng thời Thổ Ma lại chết ở đây, sau khi trở về làm sao mà giao phó còn là một chuyện.

“Tiểu tử đáng chết, ta sẽ không ta cho hắn!”

Thổ Long thú bị đánh chết, Trần Huyền rất đau lòng lại tiền mất tật mang. 

Nếu như không phải ở lôi đài đầy máu tanh, hội sở Sơn Hà, Trần Huyền hận không thể lập tức giết chết tên tiểu tử kia để giải nỗi hận này.

“Hừ.” Trần Huyền đứng lên: “Cho ngươi tên thị vệ kia, gần đây tốt nhất đừng ra ngoài, dạo này bên ngoài không được yên ổn!”

Sau khi hao binh tổn tướng, Trần Tường sẽ ở lại chỗ kia. 

Trở về làm sao giải quyết chuyện này, mới là điều hắn cần quan tâm.

Lập tức tâm trạng của Lý Vân tụt dốc, trong lòng không ngừng mắng: “Làm sao Lâm Phi lại mạnh như vậy, Thổ Long thú cũng có thể giết chết. Vậy thì ta làm sao mà báo thù, lẽ nào ngay cả ông trời cũng không giúp ta.”
Bình Luận (0)
Comment