- Đồ nhi, bọn họ tới làm gì?
Thiên Tu từ phương xa đi tới, tông môn gần đây rất náo nhiệt, nhiều người đến, khiến người già như lão hơi không thích ứng.
Lâm Phàm trả lời:
- Không làm cái gì, bọn họ tới xem một chút.
Sau đó hắn nhìn Thiên Tu:
- Lão sư sao hôm nay có thời gian tới đây?
Thiên Tu cười nói:
- Đồ nhi, vi sư thấy động tĩnh nơi này hơi lớn nên đến xem.
Có đệ tử ở thì tông môn vô cùng an toàn, lão không cần lo lắng tông môn sẽ xảy ra tai nạn.
Ánh mắt các đệ tử nhìn Lâm Phàm đã thay đổi, vì những lời hắn vừa nói.
Các sư đệ, sư muội đều quá cảm động.
Chỉ cần hắn nói một câu là tất cả sư muội vô cùng vui vẻ hiến thân cho sư huynh.
Đương nhiên các sư đệ cũng sẽ sẵn sàng hiến đóa hoa mong manh cho sư huynh.
- Lão sư, đồ nhi đi về nghỉ trước một hồi.
Lâm Phàm vốn định ra ngoài lang thang, nhưng mới về tông môn không lâu, ở lại thêm một lúc đã, xem như hưởng thụ cuộc sống.
Ra ngoài chém giết nhiều đã mệt mỏi, thân thể hơi không chịu đựng được.
Nếu không phải vì điểm rất hấp dẫn người ta thì hắn không có động lực.
Mấy ngày sau.
Lữ Khải Minh rất tò mò, sư huynh lần này ở lại tông môn rất lâu, theo thói quen trước kia e rằng không lâu sau sẽ rời đi.
Nhưng như vậy cũng tốt, sư huynh có thể nghỉ ngơi thư giãn trong tông môn.
Gã làm sư đệ đương nhiên phải cho sư huynh hưởng thụ thoải mái khi ở tông môn.
Lâm Phàm nhàm chán nằm một chỗ:
- Quả nhiên có chút khiến người mỏi mệt, thân thể như rỉ sét, không chút sức sống.
Chán chết, cảm giác cuộc đời không có mục tiêu.
Lâm Phàm đã hiểu bản thân không ngồi yên, phải hoạt động mới khiến máu trong người sôi trào, càng thêm có sức sống.
Trên bầu trời, Tri Tri Điểu ba đuôi màu lam trong suốt bay tới, mục tiêu là Lâm Phàm.
Lâm Phàm thầm nghĩ:
- Bên Tri Tri Điểu lại xảy ra chuyện gì hay sao?
Theo tình huống trước kia thì Tri Tri Điểu tuyệt đối sẽ không bay tới gần, bình thường sang chảnh thả tin tức rồi bay đi.
Lâm Phàm giơ tay lên, Tri Tri Điểu sà xuống đậu trên ngón tay của hắn.
Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với Tri Tri Điểu, trước kia nó trong suốt, dù lực lượng cực mạnh cũng không làm gì được nó.
Có tin mới nhất.
Lâm Phàm lấy thứ liên lạc với người xét duyệt ra khỏi trữ vật giới chỉ.
Lâm Phàm chủ động liên lạc:
- Này, có đây không?
Người xét duyệt Tri Tri Điểu nghe tiếng kêu liền hỏi ngay:
- Tông sư, ngươi rốt cuộc chủ động liên lạc với ta. Ta mới kêu Tri Tri Điểu đưa tin mới nhất cho tông sư, đã thu được chưa?
Lâm Phàm trả lời:
- Nhận được rồi, nhưng chưa nhìn, nghe giọng điệu của ngươi có phải xảy ra chuyện gì?
Lâm Phàm đã thói quen, Tri Tri Điểu trải đời nhưng thực lực quá kém cỏi, gặp được sự việc bị hoảng hốt cũng là bình thường vô cùng.
Dù sao không phải tất cả mọi người có thể bình tĩnh, cường đại giống như hắn.
Người xét duyệt ở tổng bộ Tri Tri Điểu phía xa khuôn mặt vô cùng nghiêm túc nói:
- Tông sư, vực ngoại giới xảy ra chuyện lớn.
Khi gã biết chuyện này liền báo cho tông sư ngay.
Toàn vực ngoại giới hiện giờ gã chỉ có thể tin tưởng tông sư có năng lực đối phó kẻ xâm nhập.
Người khác thì bỏ đi, đụng phải kẻ xâm nhập đều bị đánh ngu.
Lâm Phàm hỏi:
- Có chuyện gì?
Hắn rất bình tĩnh, người xét duyệt Tri Tri Điểu thực lực quá yếu, gã cho rằng chuyện rất quan trọng có lẽ chỉ là việc cỏn con với hắn.
Người xét duyệt Tri Tri Điểu nói:
- Tông sư biết quỷ vực chứ? Nhóm Vạn Quật lão tổ thả Ma Tổ ra, đã đi quỷ vực, định mượn nhờ quỷ vực mở ra đường vào thượng giới.
Khi người xét duyệt Tri Tri Điểu biết chuyện này thì ngây người.
Những người này rốt cuộc nghĩ gì? Nghĩ sao mà đi thượng giới, còn thả Ma Tổ ra.
Hố người chết.
Lâm Phàm nói:
- Chuyện này ta biết, nhưng hình như không có gì lớn lao.
Nhóm Vạn Quật lão tổ muốn đi thượng giới không phải chuyện bí mật.
Hơn nữa Hận Thiên Tiểu Ma Quân không khó giải quyết, cùng lắm thì lại trấn áp. Đương nhiên Lâm Phàm hy vọng có thể đánh một trận đã tay với Hận Thiên Tiểu Ma Quân, để xem cái gọi là Ma Tổ lợi hại cỡ nào.
Người xét duyệt Tri Tri Điểu nói:
- Tông sư xem tin tức đi, xem xong rồi sẽ hiểu.
Bọn họ khó khăn lắm mới lấy được những nội dung đó, nên đưa ngay cho tông sư xem, tính coi nên làm sao.
Lâm Phàm tò mò người xét duyệt Tri Tri Điểu nói về cái gì, mở tờ giấy ra.
- Ưm.
- Ủa?
- Trời!
Lâm Phàm đọc kỹ, biết ngay tại sao người xét duyệt Tri Tri Điểu sốt ruột như vậy.
Nhóm Vạn Quật lão tổ bị cửa kẹp não sao?
Ma Tổ trợ giúp bọn họ đi thượng giới, nhưng sẽ hoàn toàn mở ra con đường thượng giới.
Hai cây Không Gian Thần Trụ bị Lâm Phàm lấy đi khiến đường hầm cực kỳ không ổn định, kẻ xâm nhập đến cần trả giá đắt, gặp nguy hiểm cỡ nào thì tùy vào vận may.
Giờ thì khác.
Nhóm Vạn Quật lão tổ đi quỷ vực mở ra đường hầm, nương nhờ khí quỷ nguyên ở quỷ vực và quỷ vực ở thượng giới hình thành liên kết mở ra con đường vào thượng giới.
Nghĩa là có cơ hội liều một phen, mặc kệ hy sinh bao nhiêu đều muốn thử một lần.
Người xét duyệt Tri Tri Điểu hỏi:
- Tông sư xem xong chưa? Có phải là cảm giác rất khủng bố.
Lâm Phàm gật đầu nói:
- Xem rồi, hơi thú vị.
Người xét duyệt Tri Tri Điểu nói:
- Tông sư, ta báo cho ngươi biết không phải kêu ngươi đi ngăn cản, bởi vì đã không kịp, bọn họ có lẽ đang hành động.
Gã bất đắc dĩ, không biết nên làm sao, lúc nhận được tin tức thì đã muộn.
Lâm Phàm không để bụng:
- Hành động thì hành động, hết cách rồi.
Nhóm Vạn Quật lão tổ muốn gây sự thì tùy họ, hắn không thể bình thường mình quậy rồi cấm không cho người ta làm.
Cường giả kẻ xâm nhập đến càng tốt, hắn đang thấy chán, có người cùng nhau chơi sẽ rất tuyệt.
Người xét duyệt Tri Tri Điểu hỏi:
- Tông sư không cảm thấy đã xảy ra vấn đề lớn sao?
Gã bần thần, tông sư biểu lộ rất lạnh nhạt, bình tĩnh đều khiến người sợ.
- Vấn đề lớn hay không đều như nhau, hiện tại các ngươi cũng không cản nổi kẻ xâm nhập, nên có thêm rắc rối cũng không quan trọng.
Lâm Phàm cảm giác mình nói không sai, kẻ xâm nhập hiện giờ mạnh nhất là Thế Giới cảnh.
Trừ người đặc biệt như hắn ra thì không ai địch lại Thế Giới cảnh được.
Dù xuất hiện người mạnh hơn Thế Giới cảnh thì sao? Y như nhau thôi.
Người xét duyệt Tri Tri Điểu nghe mấy lời này thì câm nín, nghĩ kỹ thấy có lý.
Quỷ vực.
Nơi này lan tràn khí quỷ nguyên, nhiều tinh quái tinh bí ẩn khó lường giấu ở các nơi.
Một đám người ở giữa quỷ vực.
Vạn Quật lão tổ nói:
- Ma Tổ, ngươi nên thực hiện lời hứa.
Có mấy người đứng cạnh Vạn Quật lão tổ, Đằng Đế, Minh Hoàng lão tổ, Thiên Dụ.
- Yên tâm, Ma Tổ này nói chuyện giữ lời, các ngươi thả ta ra thì ta chắc chắn đưa các ngươi đi thượng giới. Nhưng ngươi phải kỹ nghĩ hậu quả, đừng nói là Ma Tổ không nói rõ ràng với các ngươi. Đường hầm không gian này không ổn định, hiển nhiên có người lấy đi Không Gian Thần Trụ, bọn họ muốn xuống dưới phải trả giá đắt. Nếu ta mở đường cho các ngươi thì không còn khó khăn cho họ nữa.
Ma Tổ không muốn mở ra, nhưng hết cách, đã thề rồi, nếu không thực hiện sẽ xui xẻo.
Để đám người kia vào vực ngoại giới không có chỗ tốt gì, chẳng bằng để gã ở đây, thành Ma Tổ khống chế toàn vực ngoại giới.
Đương nhiên chỉ là tưởng tượng, muốn một mình khống chế vực ngoại giới là nằm mơ.
Vạn Quật lão tổ trầm giọng nói:
- Dù sao còn có một tia hy vọng.
Ma Tổ là cường giả thượng giới bị trấn áp ở vực ngoại giới, là nhân vật cực kỳ nguy hiểm, nhưng gã đã thề, chỉ cần đưa bọn họ đi thượng giới là được.
Nếu không thì lịch sử tái diễn, cường giả thượng giới đến, người vực ngoại giới không có đường chống cự.
Vạn Quật lão tổ biết không nên thả Ma Tổ ra, nhưng hết cách, nếu không làm thử thì thật sự không có chút cơ hội nhỏ nhoi.
Ma Tổ không quan tâm, đưa ai đi lên đều vậy:
- Được rồi, nếu đã xác định thì ta đưa các ngươi lên.
Mấy dân bản xứ này mơ tưởng viễn vông, chỉ dựa vào mấy người mà muốn làm thành việc lớn, sao không chết luôn đi.
Nếu Lâm Phàm biết nhóm Vạn Quật lão tổ tự cho rằng mình là hy vọng duy nhất chắc sẽ một đấm đánh chết bọn họ.
Người trẻ tuổi, quá tự tin rồi.
Các ngươi có để Lâm Phàm này vào mắt không?
Ma Tổ xòe năm ngón tay:
- Chuẩn bị sẵn sàng, hiện tại đưa các ngươi đi lên.
Lực lượng cực kỳ khủng bố ngưng tụ trong lòng bàn tay gã.
Ma Tổ muốn ngưng tụ khí quỷ nguyên ở quỷ vực liên kết với quỷ vực ở thượng giới để mở ra đường hầm.
Đây là cách duy nhất trừ Không Gian Thần Trụ, hơn nữa không phải ai cũng làm được. Phải là cường giả ở hạ giới, có lực lượng cực kỳ kinh người mới làm được điều này.
Đằng Đế lẩm bẩm:
- Lại sắp đi thượng giới.
Dù sao qua đã lâu, giờ lại đến thượng giới, suy nghĩ lan man tuôn ra.
Tâm tình của Vạn Quật lão tổ cũng dao động mạnh.
Đã lâu lắm rồi, từng ở trong thượng giới chiến đấu vì vực ngoại giới, chớp mắt qua lâu như vậy, một lần nữa giáng lâm thượng giới, không biết tình huống lần này thế nào.
Nếu lại thua thì có lẽ thật sự không chút hy vọng.
Ma Tổ gầm lên:
- Mở!
Ma Tổ nứt ra cái khe, sấm sét lấp lóe trong khe hở, dòng chảy ngược màu đen cuồng bạo chuyển động.
Hơi thở huyền diệu toát ra từ khe hở, dường như là hơi thở thượng giới.
- Đi!
Vạn Quật lão tổ bước vào khe hở trước.
Nhóm Đằng Đế theo sau.