Vô Địch Thật Tịch Mịch (Bản Dịch-Full)

Chương 1111 - Chương 1111: Chúng Ta Muốn Thành Lập Đại Hội Trừ Ma

Chương 1111: Chúng ta muốn thành lập đại hội Trừ Ma Chương 1111: Chúng ta muốn thành lập đại hội Trừ Ma

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

----------------------

Cảm giác đau lòng như miếng thủy tinh nứt, trái tim vỡ vụn.

Lữ Khải Minh gật đầu:

- Đúng, sư huynh nói rất đúng, sư đệ đều ghi khắc trong lòng.

Lâm Phàm nghĩ rằng mình tự phụ không thèm tế bái Tam Thanh, tùy tiện rút thưởng, không có chút lòng kính sợ nên mới bị báo ứng.

- Còn nữa . . .

Lữ Khải Minh kinh ngạc, cảm giác lần này kiếm lời, không ngờ sư huynh muốn nói nhiều danh ngôn khuôn vàng thước ngọc như vậy. Tuyệt, tuyệt vời, trong thời gian này lại có việc làm rồi, gã sẽ cảm ngộ kỹ chân lý trong lời nói của sư huynh.

Lữ Khải Minh không dám quấy nhiễu, lắng nghe sư huynh nói tiếp.

- Phải có lòng kính sợ, không thể bởi vì thực lực cường đại thì không mang lòng kính sợ tồn tại phù hộ mình từ nơi xa xăm, nếu không sẽ gặp báo ứng.

Lâm Phàm lắc đầu thở dài, mợ nó, thiệt thòi lớn.

Đợt này lãng phí điểm có thể tăng lên một môn công pháp ngang ngửa Thủy Ma Kinh.

Chớp mắt một cái, mới một phút thôi một ức bốn ngàn ba trăm vạn điểm đã bốc hơi.

Hắn phải chém giết bao nhiêu yêu thú, đổ mồ hôi và máu cực khổ đổi lấy điểm.

Lữ Khải Minh cái hiểu cái không gật đầu, lòng kính sợ?

Kính sợ ai?

Ý nghĩa mơ hồ, nhưng nếu dễ nghe hiểu thì không phải là lời nói của sư huynh rồi.

Cần cảm ngộ bằng tâm.

Lâm Phàm phất tay, sau đó đi hướng mật thất:

- Sư đệ đi đi, ta muốn yên tĩnh một mình.

Lo sáng tạo công pháp vậy, đau khổ sẽ làm vơi bớt bi thương.

Lữ Khải Minh nhìn sư huynh tiến vào mật thất, gã nhanh tay lấy cuốn sổ nhỏ ra, bút lông chấm đầu lưỡi thấm ướt nước miếng, ghi lại tất cả lời sư huynh vừa nói.

Lữ Khải Minh viết xong cẩn thận khép lại, nhét vào ngực áo, mang theo bên người. Đây là thứ quý giá nhất của gã.

Khuôn mặt mật mạp của Lữ Khải Minh lộ vẻ hạnh phúc:

- He he.

Bây giờ gã rất thỏa mãn.

Phật Ma Tháp.

Dục Cửu Nguyên đã ổn định vết thương, nhưng khi y đến Phật Ma Tháp thì không được gặp Phật Ma, y chờ một ngày tại đây.

Dục Cửu Nguyên đi dạo trong Phật Ma Tháp, nhìn chằm chằm đỉnh Phật Ma Tháp:

- A, sao cảm giác đỉnh tháp hơi kỳ.

Nghe đồn viên đá quý khảm trên đỉnh là phật cốt xá lợi, một Đại Tôn siêu mạnh tọa hóa, tinh khí thần toàn thân ngưng tụ thành xá lợi.

- Cảm giác không đúng.

Trên đỉnh tháp vẫn khảm xá lợi nhưng ánh sáng và hơi thở yếu rất nhiều.

Có lẽ đây là ảo giác.

Có lẽ y lâu rồi không đến Phật Ma Tháp nên nhớ lầm.

Một đệ tử Phật Ma Tháp bước tới, cung kính mời Dục Cửu Nguyên:

- Thiên Đế, Phật Ma đã xuất quan, mời Thiên Đế đi qua.

Dục Cửu Nguyên khách khí nói:

- Làm phiền dẫn đường.

Nơi này là Phật Ma Tháp, dù là cường giả Chúa Tể đỉnh cũng phải xem kỹ tình huống, hơn nữa Dục Cửu Nguyên đến đây là có điều cần nhờ vả nên thái độ khách khí.

Bên trong Phật Ma Tháp.

Dục Cửu Nguyên nhìn thấy Phật Ma, chắp tay trước ngực:

- Phật Ma Đại Tôn, đã lâu không gặp, xin đừng trách ta quấy rầy.

Phật Ma cười:

- Thiên Đế khách khí, không biết Thiên Đế đến Phật Ma Tháp có chuyện gì?

Từ sau khi bị Phó Thần Chủ Thần Đình hố, tâm trạng của Phật Ma khá tệ.

Để Ma Tổ tự do bên ngoài là tai họa, tuy Ma Tổ không hành động gì, nhưng ai dám bảo đảm gã sẽ mãi không ra tay với Phật Ma Tháp?

Dục Cửu Nguyên nói:

- Phật Ma Đại Tôn, lần này đến đây là muốn báo một việc, đường hầm buông xuống vực ngoại giới bị Ma Tổ chiếm lĩnh.

Bốn thế lực lớn thượng giới mãi mãi không thay đổi, thực lực của Phật Ma Tháp mạnh mẽ, theo như Dục Cửu Nguyên biết thì quan hệ giữa Phật Ma Tháp và Ma Tổ không được tốt.

Đường hầm ở lãnh địa Quỷ tộc là nơi cần đi qua nếu muốn buông xuống vực ngoại giới, tuyệt đối không thể bị ai khống chế.

Phật Ma ngạc nhiên nhưng không quá bất ngờ, y đã biết từ lâu, chỉ không ngờ Ma Tổ đi tới chỗ đường hầm và kiểm soát nó. Y cứ tưởng Ma Tổ chỉ nghỉ lấy sức, không ngờ gã chiếm cứ đường hầm.

Phật Ma không hiểu tại sao.

Phật Ma giật mình thầm nghĩ:

- Ma Tổ chiếm cứ đường hầm là muốn ngăn cản chúng ta đi vực ngoại giới sao? Hắn đã biết bí mật của vực ngoại giới?

Nhưng không thể nào, việc này ít ai biết, tuy thực lực của Ma Tổ mạnh nhưng có việc không phải mạnh là biết.

Dục Cửu Nguyên tức giận nói:

- Đại Tôn có điều không biết, Ma Tổ chẳng những chiếm cứ đường hầm còn liên kết với ba mươi vị cường giả Chúa Tể đỉnh tạo thành sức mạnh cực kỳ khủng bố, ta e rằng hắn có tính toán khác.

Phật Ma ngạc nhiên biến sắc mặt:

- A?

Ba mươi vị cường giả Chúa Tể đỉnh?

Phật Ma bỗng nhớ đám Chúa Tể bị nhốt trong nhà tù ngầm, vốn muốn độ hóa bọn họ nhưng đều bị người thả ra.

Ma Tổ cứu bọn họ ra khiến kế lớn bắt cường giả vô số năm qua của Phật Ma Tháp thất bại. Song song đó, Phật Ma thầm thở phào, chỉ có ba mươi người. Nếu tập thể ở chung với Ma Tổ thì mức độ nguy hiểm rất cao.

Phật Ma sẽ không nói cho Dục Cửu Nguyên rằng cường giả trong nhà tù ngầm ở Phật Ma Tháp đã được người cứu đi ra.

Phật Ma nói:

- Ma Tổ cùng hung cực ác, xem ra sắp nổi lên bão tố. Thiên Đế, việc này quan trọng, bản tôn nhờ ngươi một việc.

Dục Cửu Nguyên khách khí nói:

- Mời Phật Ma nói, miễn ta làm được thì chắc chắn sẽ làm hết sức.

Phật Ma trầm tư một lát:

- Đường hầm mở ra, nó là đường hầm của mọi người thượng giới chứ không phải một người chiếm hữu. Hy vọng Thiên Đế đi Thần Đình, Thánh Địa Sơn, Thanh Sơn Khâu báo cáo một tiếng, nói rõ tình huống. Chúng ta đối mặt tà ma này nên tiêu diệt, chấm dứt tai họa ngầm, sức mạnh của chúng ta không đủ, còn cần liên lạc càng nhiều người.

Dục Cửu Nguyên nói:

- Đại Tôn, ta cũng đang có ý này!

Hiện giờ trong lòng Dục Cửu Nguyên chỉ có một ý nghĩ là tiêu diệt đám người Ma Tổ. Nay Phật Ma Tháp muốn trừ ma, kêu gã làm việc mời chào thêm người giúp đỡ chỉ là chuyện nhỏ.

Phật Ma gật đầu:

- Tốt, vậy xin đợi tin lành của Thiên Đế, sau khi chuyện thành công, thành lập đại hội Trừ Ma sẽ thanh trừ một đám thế lực ác lấy Ma Tổ cầm đầu.

Rất nhanh, Dục Cửu Nguyên rời đi Phật Ma Tháp.

- Mợ nó, để ta chạy chân, rõ là muốn kéo người nhập bọn.

Dục Cửu Nguyên biết đây là kế sách của Phật Ma.

Nếu chỉ có Phật Ma Tháp hàng phục Ma Tổ, đối mặt nhiều cường giả Chúa Tể chắc chắn sẽ làm Phật Ma Tháp mất mát nặng nề, vì tránh những mất mát đó, lôi kéo người nhập bọn là cách hay.

Điều khiến Dục Cửu Nguyên băn khoăn là không biết có thành công hay không.

Trong Phật Ma Tháp.

Yên Ma Đại Tôn ngồi ngay ngắn trên hắc liên đột ngột xuất hiện:

- Đại Tôn, Ma Tổ tụ tập đám người kia tọa trấn đường hầm có khi nào vì muốn lớn mạnh để đấu với chúng ta không?

Phật Ma cười nói:

- Ma Tổ không thông minh như thế. Hắn tự cao tự đại, chưa từng kết bạn với ai. Nếu Ma Tổ biết phát triển thế lực thì năm xưa đã không dễ dàng hố hắn trong vực ngoại giới, bị thương thiên trấn áp. Theo ta thấy là vì Ma Tổ cứu bọn họ, khiến những người kia muốn đi theo Ma Tổ. Nhưng yên tâm, bọn họ đều không phải đèn đã cạn dầu, không thích ăn nhờ ở đậu. Cái gọi là họa tới nơi mỗi người tự bay, chỉ cần ba thế lực lớn khác đồng ý hàng phục Ma Tổ thì đám người đó tự động giải tán, không đáng lo.

Yên Ma Đại Tôn đồng ý với Phật Ma, nhưng vẫn thắc mắc:

- Nhưng bọn họ sẽ đồng ý chứ?

Phật Ma cười nói:

- Sao không đồng ý? Chúng ta tìm vật trong vực ngoại giới bao nhiêu vạn năm, mấy lần giáng lâm đều tay không mà về, nhưng đã biết vật kia là cái gì. Thần Chủ Thần Đình sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, Nữ Đế Thanh Sơn Nữ Đế và Phó Thần Chủ một lòng, tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Muốn nói đến nhân tố không xác định thì chỉ có lão già Thánh Địa Sơn, nghe nói tu luyện ngạnh công đến cực hạn, đạt tới Chúa Tể nhất thế thì khí huyết dần héo rút, thực lực yếu rất nhiều, có lẽ sẽ không đến. Nhưng không sao, chờ Dục Cửu Nguyên báo về đã, nếu không thuyết phục được thì ta sẽ tự mình ra mặt nói một tiếng với lão già kia, lão ta sẽ đồng ý.

Phật Ma có tính toán của mình.

Ma Tổ không dễ chọc, cộng thêm ba mươi cường giả Chúa Tể đỉnh, nếu là Phật Ma Tháp nếu đấu cứng với họ chắc chắn sẽ mất mát nặng nề.

Nên phải lôi kéo ba thế lực lớn khác.

Bọn họ biết bí mật trong vực ngoại giới rồi thì khó ngồi yên, ai đều sợ bị người nhanh chân đến trước.

Nhất là nhân vật nguy hiểm như Ma Tổ.

Chợt có luồng sáng vàng từ bên ngoài bắn vào.

Vĩnh Hằng Đại Tôn vẻ mặt nghiêm túc:

- Phật Ma, việc lớn không tốt!

Phật Ma thấy Vĩnh Hằng Đại Tôn hoảng hốt, nghi ngờ hỏi:

- Có chuyện gì mà khiến người hốt hoảng vậy?

Biểu tình của Vĩnh Hằng Đại Tôn kinh hoàng, dường như không ngờ:

- Khôi Lỗi lão tổ xuất hiện, đã tiêu diệt Vạn Phật tông ở phương tây.

Phật Ma bật dậy, đứng trên đài hoa sen, nghiêm túc hỏi:

- Có chắc không?

Vĩnh Hằng Đại Tôn nói:

- Chắc chắn mười phần mười, lúc nhận tin tức ta liền lên đường đến Vạn Phật Tông, sau đó bị đánh lén, bọn họ đều là đệ tử của Vạn Phật Tông, bị luyện chế thành con rối.

Mặt Phật Ma đen như nhọ nồi:

- Rắc rối đây, sao Khôi Lỗi lão tổ còn sống được?

Khôi Lỗi lão tổ là đối thủ khó chơi nhất mà Phật Ma từng gặp, rất khó giết. Nhưng rõ ràng vạn năm trước đã giết Khôi Lỗi lão tổ rồi, sao vẫn còn sống?

Bình Luận (0)
Comment