Vô Địch Thật Tịch Mịch (Bản Dịch-Full)

Chương 1229 - Chương 1229: Ngươi Có Gan Cứ Đánh Ta (1)

Chương 1229: Ngươi có gan cứ đánh ta (1) Chương 1229: Ngươi có gan cứ đánh ta (1)

- A?

Khi Lâm Phàm nhìn rõ thì phát hiện nơi này không chỉ có một bộ xác ướp cổ mà có đến bốn bộ.

Bốn bộ xác ướp cổ thân thể cao lớn giống như núi to ngồi trên ghế đá.

Lâm Phàm bỗng ngửi được mùi nguy hiểm tràn ngập xung quanh.

Lâm Phàm hỏi:

- Xích Diễm Hoàng, ngươi nói những cái này là thứ đồ gì?

Ngay sau đó hắn hơi ngạc nhiên, vì Xích Diễm Hoàng không đáp lại. Hắn quay đầu xem, thấy gã đứng ở phía xa, cúi đầu không nhúc nhích.

- Nói chuyện đi chứ!

Lâm Phàm không cảm giác Xích Diễm Hoàng có gì lạ, nhưng sau đó diễn ra cảnh tượng kinh người.

Thân thể Xích Diễm Hoàng dần vỡ ra thành từng mảnh lơ lửng giữa không trung.

- Ta không muốn chết!

Xích Diễm Hoàng nói xong cũng hoàn toàn biến mất.

Lâm Phàm gãi đầu:

- ???

Trò gì vậy? Nhìn không hiểu, ít ra nên cho thời gian nói rõ chứ, giờ không có thuyết minh gì cả.

Thùng!

Thùng!

Thùng!

Có âm thanh trầm đục vang lên, như tiếng nhịp tim đập.

Lâm Phàm quay đầu xem, âm thanh nhịp đập đinh tai nhức óc phát ra từ bốn bộ xác ướp cổ.

- Phù.

- Phù.

Hít vào thở ra.

Bốn xác ướp cổ bắt đầu hô hấp, những vật chất bí ẩn xung quanh điên cuồng ùa vào bốn bộ xác ướp cổ.

- Khoan đã, để ta suy nghĩ.

Lâm Phàm thầm nghĩ sự việc hơi khó chơi.

- Trời ơi, ta lại bị Xích Diễm Hoàng hố!

Giờ Lâm Phàm mới hiểu ra vì sao Xích Diễm Hoàng tìm hắn, tuy hai bên có mâu thuẫn không lớn nhưng cũng không nhỏ.

Có chuyện tốt mà muốn tìm đến hắn chia sẻ để được bình an, chắc chắn có vấn đề.

Hóa ra muốn dẫn hắn đến đây.

Nhưng khoan, có vấn đề mới.

Xích Diễm Hoàng dẫn hắn đến đây là muốn chơi chết hắn, nhưng vừa rồi gã đã chết thật, bỗng dưng chết ở trước mặt hắn.

Suy ra trong này hơi quỷ dị, khiến người khó hiểu rõ.

Lâm Phàm suy tư:

- Rốt cuộc là ai?

Tế bào não chết cực nhanh, vắt óc nghĩ nhức đầu nhưng Lâm Phàm vẫn không nghĩ ra là ai.

Đang lúc hắn suy nghĩ lung tung một luồng lực lượng kinh khủng ập tới.

Lâm Phàm ngước đầu lên, thấy một bộ xác ướp cổ sống lại đấm về phía hắn. Lực lượng của cú đấm quá khủng bố, nghiền nát tất cả, vật chất bí ẩn trong hiệp cốc chấn động dạt ra một con đường.

Lâm Phàm giơ tay đỡ.

Bùm!

Sóng xung kích khủng bố khuếch tán ra, Lâm Phàm nhíu mày, lực lượng của đối phương quá mạnh, đây là việc khó giải quyết nhất mà hắn đã gặp từ xưa đến nay.

Cộp cộp!

Lâm Phàm trượt ra sau, giẫm mạnh xuống đất làm mặt đất vỡ ra, lõm xuống, sau đó ổn định thân hình.

- Mợ nó, người vừa đã to thì đương nhiên mạnh mẽ, ăn gian!

Bộ xác ướp cổ này nắm đấm to hơn nguyên người Lâm Phàm, cú đấm giáng xuống như ngọn núi to rơi xuống.

Lâm Phàm ngẩng đầu hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Xác ướp cổ khổng lồ cao đâm trời, cho người uy áp cực kỳ khủng bố.

Miệng xác ướp cổ phát ra tiếng hít thở nặng nề.

Ba xác ướp cổ khác cũng sống lại, khoảnh khắc mở mắt ra, uy thế hung mãnh phát ra từ người chúng.

Lâm Phàm đứng im tại chỗ:

- Dữ vậy sao?

Hắn đã bị đối phương bao vây, từ người bốn xác ướp cổ ngưng tụ khí thế rất khủng bố.

Rõ là muốn đánh chết hắn.

Lâm Phàm đang suy nghĩ thì bốn xác ướp cổ vươn tay chộp về phía hắn, bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời bao trùm lên hắn, không cho hắn có cơ hội chạy trốn.

- Chơi thật à? Vậy thì nhào vô!

Lâm Phàm không sợ chút nào, đã vậy thì chơi tới bến, hắn muốn nhìn xem đối phương có năng lực bao lớn.

Lâm Phàm khẽ quát, dốc hết sức ra.

Cơ bắp toàn thân phình to, lực lượng mang tính hủy diệt uấn nhưỡng.

- A!

Ầm!

Lực lượng cuồng bạo hoàn toàn bộc phát.

Người Lâm Phàm rực lửa hừng hực, hai đầu gối gấp khúc, cánh tay duỗi thẳng, năm ngón co lại, hắn bay lên cao đấm ra.

Muốn ăn thua đủ với đối phương.

Bùm!

Âm thanh trầm đục, cú đấm không phá vỡ phòng ngự của bốn xác ướp cổ nhưng sóng xung kích đủ để hủy diệt mọi thứ xung quanh.

- Lợi hại, xác chết bỗng dưng sống lại, còn mạnh mẽ như thế. Là ai ác như vậy, muốn dồn mình vào chỗ chết?

Dù đang chiến đấu nhưng đầu óc của Lâm Phàm vẫn vận chuyển nhanh.

Hắn đột nhiên phát hiện dạo này mình thông minh hẳn ra, dù mức độ chưa cao nhưng vẫn xem như có tiến bộ.

- Chết đi!

Một bộ xác ướp cổ giơ cao hai tay, vật chất bí ẩn ngưng tụ trong hư không thành một thanh chiến đao. Đao chém ra uy thế kinh người, đao quang tản ra xé rách hư không.

Lâm Phàm không e dè quát lớn:

- Tới thì tới, sợ ngươi chắc!?

Chiến đấu thì nên cứng đối cứng, dù uy thế chiêu này của đối phương hơi kinh người nhưng hắn không sợ chút nào.

Lâm Phàm giang hai tay, khi đao quang chém tới thì kéo tay lại, hai bàn tay vỗ vào chiến đao.

Phập!

Mặc dù bắt lấy chiến đao, nhưng đao quang sắc bén rạch một đường thật sâu trên ngực Lâm Phàm.

Máu tuôn như thác đổ nhuộm đỏ mặt đất.

Lâm Phàm cười lớn, mắt tràn ngập chiến ý vô tận:

- He he, nào, chút xíu uy lực mà muốn giết ta thì đúng là đồ ngu!

Bùm!

Một xác ướp cổ khác từ phía sau vung nắm đấm đánh vào lưng Lâm Phàm, lực lượng bộc phát xâm nhập vào người hắn, phá hỏng nội tạng.

- Mợ nó!

Lâm Phàm nằm trong hố sâu, cảm giác vừa đau vừa sướng.

Hắn đã quên bao nhiêu lâu không bị tấn công dồn dập như vậy.

Từ khi thực lực cường đại đến mức độ này thì Lâm Phàm ít khi bị người đánh thảm như vậy.

Bốn xác ướp cổ thực lực rất mạnh, không thể nhìn thấu cảnh giới của chúng.

Hoặc nên nói không có cảnh giới, chúng nó bẩm sinh đã có lực lượng hủy diệt tất cả.

Bộp!

Lâm Phàm đẩy tảng đá to đè người mình ra, lắc cổ, nhìn kỹ, nhếch mép biến mất tại chỗ.

Lâm Phàm xuất hiện gần sát một bộ xác ướp cổ, đối phương có đầu rất to, dữ tợn khủng bố, mặt không biểu tình.

Năm ngón tay siết chặt ngưng tụ lực lượng.

- Nổ Tung!

Lâm Phàm hét xong vung nắm đấm.

Bốp!

Cú đấm đánh trúng đầu xác ướp cổ, độ cứng vượt sức tưởng tượng, Lâm Phàm đã dồn hết lực lượng vào nắm đấm, dù là ai khi đỡ cú đấm này đều sẽ nổ tung.

Nhưng bộ xác ướp cổ này đã chống chọi thành công. Dù trên đầu lõm một cái hố to bằng quả đấm nhưng vẫn chứng minh được xác ướp cổ cứng cỡ nào.

Trong khoảnh khắc Lâm Phàm sững sờ thì xác ướp cổ giơ tay, hai bàn tay khép lại, đập Lâm Phàm vào giữa.

Răng rắc!

Hai tay Lâm Phàm chống đỡ, miễn cưỡng giữ khe hở giữa hai tay xác ướp cổ.

Lâm Phàm nhíu mày nói:

- Mợ nó, lực lượng thật mạnh!

Những xác ướp cổ hơi khó giải quyết, khinh người quá đáng.

Một luồng đao quang chém tới, xác ướp cổ bên cạnh cầm chiến đao thuận thế chém, đường đao xuyên qua kẽ hở hai bàn tay chém vào Lâm Phàm.

Mức độ phối hợp rất cao.

Lâm Phàm không né tránh.

Phập xoẹt!

Đao quang chém Lâm Phàm thành hai khúc, mưa máu đổ rào rào nhuộm đỏ mặt đất.

Xác ướp cổ rút hai tay về, xoa xoa, ép xác chết Lâm Phàm thành thịt nát rồi thịt nát rơi đầy đất.

Bốn xác ướp cổ không nhúc nhích.

Mười giây sau.

- Thật mạnh.

Lâm Phàm phục sinh, lập tức tìm quần áo trong trữ vật giới chỉ.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, một nắm tay từ trên trời giáng xuống, hắn né qua ngay.

Rầm!

Mặt đất rung rinh, đất đai vỡ nát, xung kích cực mạnh ập đến, toàn bộ hiệp cốc như sắp sụp đổ.

Hai tay Lâm Phàm chống đất ổn định thân hình, sau đó ngẩng đầu nhìn lại.

- Lợi hại, không ngờ bốn xác ướp cổ mạnh mẽ như thế, các ngươi đã buộc ta đến mức này!

Dứt lời, các xác ướp cổ lại tấn công.

Rất mạnh, rất dày đặc, không cho Lâm Phàm có cơ hội thở dốc.

Lâm Phàm khẽ quát, khí thế dâng trào:

- Lão tử sợ các ngươi chắc? Mấy cái xác chết thối nát!

Bùm!

Lâm Phàm lao vào một xác ướp cổ, hai tay đan vào nhau đập xuống.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một quyền đánh mạnh vào người xác ướp cổ, lực lượng mạnh mẽ hóa thành xung kích, ép xác ướp cổ di chuyển mấy bước, nhưng không có tác dụng quá lớn.

Lâm Phàm cảm giác không phải đang chiến đấu với xác chết của cường giả nào đó, có tồn tại kinh khủng hơn dùng những xác ướp cổ trấn áp hắn.

Lâm Phàm phát hiện những xác ướp cổ không phục sinh, thần trí đều rất mờ mịt, nhưng thủ đoạn chiến đấu cực kỳ hung ác.

Chiến trường viễn cổ!

Cuồng Loạn Huyết Khu!

Khoảnh khắc này, Lâm Phàm giải phóng hết lực lượng, mở ra tất cả cấm chế.

Lực lượng rung động thiên địa dâng trào trên người Lâm Phàm.

Hừng hực!

Sóng nhiệt màu trắng bốc lên từ người Lâm Phàm.

- Mặc dù không biết các ngươi là cái gì, nhưng sức mạnh của các ngươi khiến ta cảm thấy hưng phấn, máu sôi sục. Yên tâm, ta luôn khinh thường dùng thủ đoạn âm hiểm với cường giả.

Bốn xác ướp cổ rất mạnh, đương nhiên nếu dùng vận rủi cuồn cuộn thì mạnh hơn nữa cũng thua, sẽ bị hố chết, chẳng cần nghĩ nhiều.

Nhưng Lâm Phàm thích hưởng thụ cảm giác thoải mái trong chiến đấu, cảm giác đó khiến người siêu phấn khởi.

Một xác ướp cổ vung nắm đấm, không có hiệu ứng hoa lệ gì, chỉ bằng vào lực lượng muốn đánh chết Lâm Phàm.

Lâm Phàm không nhân nhượng, vung nắm đấm đánh lại.

Hai quyền cứng rắn va chạm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lấy cả hai làm trung tâm dấy lên bão tố hủy diệt không thể xóa nhòa.

Ba xác ướp cổ khác sẽ không tuân theo quy tắc chơi đẹp, thừa dịp Lâm Phàm đối kháng với một xác ướp cổ, chúng nó sấn tới gần, không có hiệu ứng hoa mỹ, chỉ có mỗi quyền đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng.

- Lão tử không sợ các ngươi!

Lâm Phàm không sợ hãi chút nào, dũng cảm va chạm với bốn xác ướp cổ.

Vật chất bí ẩn trong hiệp cốc bị tiêu hao nhiều, vốn nồng đậm nhưng dần trở nên mỏng manh.

Bình Luận (0)
Comment