Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.
…
Lâm Phàm rõ ràng cảm nhận được hai thanh binh khí bị một khí tức mờ mịt bao
phủ. Nhưng khí tức này như ẩn như hiện khiến hắn không thấy rõ diện mạo thật,
tuy vậy hắn vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong đó là cực kỳ kinh
khủng.
Đột nhiên, hai thanh binh khí phát sinh biến hóa. Khí tức mờ mịt quấn quanh ở
mặt ngoài nhanh chóng bị hai thanh binh khí này hấp thu.
Sau đó chúng tỏa ra quang mang chói mắt.
– Thật ghê gớm.
Trong lòng của Lâm Phàm vui sướng. Hắn không ngờ lão sư lại ra sức như vậy.
Hắn có thể cảm giác được sức mạnh ẩn chứa bên trong cái chảo cùng Lang Nha
bổng mạnh mẽ hơn so với lúc trước quá nhiều, chênh lệch giống như là giữa trời
và đất vậy.
– Tới.
Hắn ngoắc ngoắc ngón tay, hai thanh binh khí bay vào trong tay của hắn.
Thiên Tu chắp hai tay sau lưng, cười nói:
– Đồ nhi, hai pháp bảo này đã luyện thành. Thứ chúng dung nạp ở bên trong
chính là Lực Lượng Pháp Tắc. Đồng thời bởi vì trong số tài liệu luyện chế còn
có băng tinh của Băng Thiên Ma Long cho nên hai pháp bảo này còn ẩn chứa năng
lực đóng băng. Ngoài ra còn có tâm huyết của Hoang Cổ Hung Viên khiến cho hai
pháp bảo này ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo, còn có rất nhiều thứ nữa, ngươi tự
cảm thụ đi, vi sư không giảng giải hết, có nhiều thứ phải tự mình cảm nhận mới
tốt.
– Tạ ơn lão sư.
Lâm Phàm chân thành cảm tạ. Hắn cảm thấy rất may mắn khi việc mình có được một
lão sư như Thiên Tu.
– Mà vừa rồi khi vi sư kiểm tra thuộc tính của những công pháp mà ngươi tu
luyện, vi sư phát hiện ngươi tu luyện đều là ngạnh công. Cho nên ta không thể
không nhắc nhở ngươi, đừng có tu luyện thêm môn ngạnh công nào khác nữa, nội
tình của ngươi đã đầy đủ cường đại rồi.
Thiên Tu có chút lo lắng nói.
Lâm Phàm hơi có chút nghi hoặc, nói:
– Lão sư, vì cái gì mà người lại nói như thế?
– Vi sư sợ ngươi tu luyện quá nhiều rồi không thể đột phá Thiên Cương cảnh.
Thiên Tu không ngờ chỉ mới một đoạn thời gian không thấy, đồ đệ của mình vậy
mà đã tu luyện nhiều công pháp như thế, hơn nữa phẩm giai của những công pháp
này cũng rất cao. Không thể nghi ngờ điều này sẽ khiến cho con đường phía
trước của đồ đệ này càng thêm khó đi.
– Chuyện này có quan hệ gì cùng với việc đột phá Thiên Cương cảnh sao?
Lâm Phàm có chút không hiểu.
Thiên Tu gật đầu, nói:
– Thiên Cương cảnh là như thế nào? Đó chính là thành lập liên hệ cùng thiên
địa. Ngươi tu luyện quá nhiều công pháp, phẩm giai lại rất cao, muốn đột phá
Thiên Cương cần có nội tình thật sự là quá lớn. Vi sư sợ ngươi không thể tích
lũy đủ nội tình. Chẳng qua nếu như có thể đột phá Thiên Cương cảnh thành công,
vậy thì thành tựu của ngươi sẽ không thể đoán trước được.
Lâm Phàm không ngờ còn có chuyện như vậy. Chẳng qua nếu như chỉ là việc tích
lũy thì hắn cũng không cần quá lo lắng bởi vì đã có hệ thống. Chỉ cần có điểm
tích lũy thì nội tình cũng không phải vấn đề quá khó khăn.
Hơn nữa bây giờ mình cũng đang một mực kiếm điểm tích lũy chuẩn bị cho việc đề
thăng, cho nên việc này chỉ là lão sư lo lắng vô ích mà thôi.
– Lão sư, vậy trước kia khi ngài đột phá Thiên Cương cảnh có khó khăn không?
– Đồ nhi, năm đó vi sư không có người dẫn đường, số lượng công pháp mà vi sư
tu luyện so với ngươi cũng chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn. Nhưng thiên tư của
vi sư quá khủng bố. Ta lấy đại nghị lực, đại thực lực trực tiếp đột phá Thiên
Cương cảnh. Nhưng thôi, không đề cập tới cũng được, chuyện cũ thì chỉ là
chuyện cũ mà thôi.
Thiên Tu cười khoát tay.
Lâm Phàm hiện tại rất muốn tát cho mình một cái. Mình không nên mở miệng hỏi
đến vấn đề này, hoàn toàn chính là sáng tạo điều kiện cho lão sư nhớ lại quá
khứ hoàn mỹ kia.
– Tốt, vi sư cũng phải nghỉ ngơi một chút. Ngươi đi về trước đi. Sau một tháng
nữa chính là lúc mà ngươi muốn tổ chức thi đấu. Cố gắng lên! Đừng làm cho vi
sư thất vọng.
Thiên Tu nói.
– Lão sư yên tâm, đồ nhi tuyệt đối sẽ không làm cho ngài thất vọng.
Lâm Phàm nhanh chóng thu hai thanh binh khí vào nhẫn trữ vật rồi cáo từ rời
đi. Hiện tại, hắn cũng muốn đi tu luyện.
Điểm tích lũy vừa kiếm được nhất định phải cẩn thận tiêu xài.
Vô Địch phong.
Khi Lâm Phàm trở về, hắn lại phát hiện trên núi cực kỳ náo nhiệt. Vô số đệ tử
đang xếp hàng mà Lã Khải Minh thì đang bận rộn ghi chép gì đó.
– Lâm sư huynh.
Nhìn thấy Lâm Phàm đi đến, Lã Khải Minh vội vàng để công việc trong tay xuống,
nhanh chóng chạy tới và nói:
– Sư huynh, đệ tử đến báo danh thật sự là nhiều lắm. Lần thi đấu vào một tháng
sau tất nhiên sẽ phi thường náo nhiệt.
Lâm Phàm vỗ bả vai Lã Khải Minh, nói:
– Lã sư đệ, vất vả cho ngươi rồi.
Lã Khải Minh lắc đầu, nói:
– Sư đệ không vất vả lắm đâu. Có thể cống hiến vì Vô Địch phong đó là chuyện
rất vinh quang.
– Lã sư đệ, kỳ thật ngày thường, ngươi có thể làm ít việc đi một chút, cố gắng
tu luyện một phen. Đừng vì công việc của Vô Địch phong mà chậm trễ việc đề
thăng tu vi của mình.
Lâm Phàm phát hiện tu vi của Lã Khải Minh vẫn còn đình trệ tại Địa Cương cảnh
tầng một. Mặc dù so với trước kia có chút tiến bộ, nhưng mà so sánh cùng mấy
người Trương Long đã có sự chênh lệch khá rõ ràng.
Lã Khải Minh lắc đầu, nói:
– Sư huynh, việc này sư đệ đã nghĩ kỹ. Cứ để mấy người Trương Long tu luyện là
được rồi, ta cố gắng quản lý Vô Địch phong, giúp đỡ sư huynh.
Thấy hắn nói như thế, Lâm Phàm tự nhiên cũng không biết nên nói cái gì mới
tốt, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai Lã Khải Minh. Mình có thể gặp được mấy vị sư đệ
này cũng là một việc may mắn. Để bây giờ mình có thể yên tâm giao mọi chuyện
cho bọn họ.
– Tốt, ta cần bế quan một đoạn thời gian. Vô Địch phong liền giao cho ngươi.
Lâm Phàm nói.
– Vâng.
Trong mật thất.
Nụ cười ở trên mặt của Lâm Phàm rất xán lạn. Hiện giờ hắn đang suy nghĩ xem
nên sử dụng hơn bốn trăm ngàn điểm tích lũy như thế nào đây.
Nhưng đau nhất chính là môn công pháp Hư Không Thiết Cát Thuật này. Lúc ấy,
hắn tu luyện chính là vì nghĩ ở Địa Cương cảnh liền có thể cắt đứt hư không,
điều đó là phong cách cỡ nào.
Nhưng mà bây giờ xem ra mình hoàn toàn chính là nghĩ quá nhiều.
Công pháp của Nhật Chiếu tông thật sự là quá hại người, đều là dùng để lừa
loại thiếu niên thuần khiết kiến thức không rộng như mình.
Nếu như không phải là lão sư nhắc nhở, mình thật đúng là không biết đâu.
Được rồi, 90 000 điểm tích lũy coi như là bị chó ăn đi.
Về sau, mình cũng không cần tiếp tục để ý đến Hư Không Thiết Cát Thuật nữa.
Hiện tại, ngoại trừ mấy loại đã đạt đến cảnh giới viên mãn, công pháp mà mình
tu luyện chính là:
Thất Thần Thiên Pháp, Hóa Thần Kiếm Trận, Kinh Long Đại Thiên Công, Cực Diệt
Phá Thể, Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân, Đại Băng Diệt Quyền Kinh.
Những công pháp này hắn đều rất muốn tu luyện, nhưng mà điểm tích lũy cũng chỉ
có hơn bốn trăm ngàn, khẳng định không thể đề thăng toàn bộ được. Cho nên hắn
chỉ có thể lựa chọn một vài loại trong đó mà thôi.
Đầu tiên là có thể loại trừ Thất Thần Thiên Pháp. Mình vừa mới đột phá tầng
thứ ba, Chí Đạo Hữu Thần, cho nên cần phải dừng lại một chút. Hóa Thần Kiếm
Trận thì cũng tạm thời không quá cần thiết, mình đã có thủ đoạn quần công khác
rồi.
Cuối cùng, sau khi suy nghĩ cẩn thận một phen, hắn cũng đã lựa chọn xong công
pháp để đề thăng.
– Đề thăng Cực Diệt Phá Thể
– Tiêu hao 100 000 điểm tích lũy.
– Cực Diệt Phá Thể (tầng thứ hai)
– Đặc tính: Sức mạnh tăng cường gấp bốn, chấn động hư không.
– Ta đệt.
Trong lòng của Lâm Phàm lẩm bẩm đậu đen rau muống. Nhìn thấy đặc tính chấn
động hư không làm cho hắn nghĩ đến môn Hư Không Thiết Cát Thuật kia, bởi vì nó
cũng có đặc tính chấn động hư không này. Không ngờ Cực Diệt Phá Thể cũng có
đặc tính này, thật đúng là khiến cho người ta càng thêm thương tâm.
– Tăng lên Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân.
– Tiêu hao 150 000 điểm tích lũy.
– Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân (tầng thứ hai).
– Đặc tính: Địa Tướng Pháp Thân, Hư Không Cực Chấn, tăng cường nhục thân, cảm
ứng đại địa.
Ông!
Khi hai loại công pháp cùng tăng lên, trong cơ thể lập tức tràn ngập sức mạnh
cuồng bạo. Sức mạnh này rất mãnh liệt, vậy mà khiến cho thân thể của hắn có
cảm giác phồng to.
– Thật mạnh! Hai loại công pháp đều rất cao cấp cho nên sau khi tăng lên một
tầng, lại có thể sinh ra sức mạnh cường đại như thế.
Lâm Phàm có thể cảm giác tế bào trong cơ thể của mình đang không ngừng hấp thu
sức mạnh, không ngừng lớn mạnh, không ngừng bão hòa, nhưng mà nội tình của bản
thân vẫn còn chưa đạt đến viên mãn.
– Thật sự là điên rồi! Mình mới chỉ là Địa Cương cảnh tầng tám đã cần nhiều
sức mạnh như thế. Nếu muốn đột phá đến Thiên Cương cảnh, vậy còn không phải là
lật trời sao.
Hắn đã không dám tưởng tượng nữa rồi. Ai bảo mình khuếch trương nội tình đến
trình độ này.
Nếu để người khác biết, chỉ sợ là sẽ kinh hãi đến mức rơi cả răng ra mất rồi.
Tiếp theo là Đại Băng Diệt Quyền Kinh, lực phá hoại của môn công pháp này thật
sự rất mạnh, không tăng lên thì cũng lãng phí.
– Tăng lên
– Tiêu hao 40,000 điểm tích lũy
– Đại Băng Diệt Quyền Kinh (tầng thứ hai)
– Đặc tính: Ba động chấn vỡ, tăng cường sức mạnh, phá hư.
Đặc tính vẫn chỉ là như vậy, không có bao nhiêu biến hóa, chỉ có sức mạnh
cường đại thêm một chút mà thôi, xem ra cần tiếp tục tăng lên.
– Tiêu hao 60, 000 điểm tích lũy
– Đại Băng Diệt Quyền Kinh (tầng thứ ba)
– Đặc tính: Chấn vỡ xuyên thấu, tăng cường sức mạnh cực hạn, tăng cường năng
lực phá hư, Địa Diệt Thiên Hoang
Lần này đặc tính phát sinh biến hóa cực lớn.
Điểm tích lũy hiện tại cũng chỉ còn thừa lại 60, 000.
– Không tốt!
Đột nhiên, Lâm Phàm biến sắc. Thân thể của hắn đột nhiên phát sinh biến hóa,
cơ bắp phồng to, xương cốt vang lên tiếng kẽo kẹt thật giống như là muốn vỡ
nát vậy.
Tường vây của mật thất từ từ xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.
Ngọn núi này là do chính tay lão sư luyện chế. Do đó, tường vây xung quanh mật
thất này cũng vô cùng kiên cố. Nhưng không ngờ giờ phút này lại bị khí tức mà
mình phát tán ra đã khiến cho nó có dấu hiệu rạn nứt.
Mà bên ngoài cơ thể của mình cũng có rất nhiều tia khí trắng bay ra, vặn vẹo ở
trên không trung.
– Không tốt, đây là do sức mạnh đầy tràn nên muốn bộc phát ra ngoài.
Vừa rồi, hắn chỉ lo đề thăng công pháp mà không để ý tới, khi đề thăng Đại
Băng Diệt Quyền Kinh lên tới tầng thứ ba, tế bào ở trong cơ thể cũng đã bão
hòa, thậm chí sức mạnh còn bắt đầu tràn ra.
– Tăng cao tu vi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, thân thể khẳng định như là một quả bong bóng bị thổi
căng, sẽ vỡ nát.
– Tiêu hao 8 triệu điểm khổ tu.
– Tu vi: Địa Cương cảnh tầng chín (+)
Ầm ầm!
Trong cơ thể tựa như là có một cánh cửa được mở ra vậy, tất cả sức mạnh bạo
phát ra. Tế bào nguyên bản đã bão hòa tựa như là bị phục chế, không ngừng phân
liệt, dung lượng đột nhiên tăng vọt, còn lớn hơn khi Địa Cương cảnh tầng tám
rất nhiều.
Một khí tức mênh mông nhanh chóng bộc phát ra.
– Thật mạnh! Không ngờ mình đã mạnh như vậy.
Hắn đúng là không ngờ hơn bốn trăm ngàn điểm tích lũy lại có thể tăng thực lực
của mình lên đến tận mức độ này. Thậm chí để hắn có cảm giác mình có thể xé
rách hư không một cách dễ như trở bàn tay vậy.
Nhưng điều đó căn bản là không có khả năng, hẳn là ảo giác đi.
Xé rách hư không là biểu tượng của cường giả Thiên Cương cảnh.
Mình vẫn chỉ là Địa Cương cảnh mà thôi, không có khả năng làm được điều đó.
Nhưng mà hiện tại sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể của mình thật sự là quá cường
hãn.
Sau đó, hắn vung tay một cái.
Một sức mạnh mênh mông lập tức bạo phát ra, xuyên qua không gian, đánh thẳng
lên trên vách tường ở chung quanh.
Những vách tường này đều là do lão sư luyện chế cho nên vô cùng cứng rắn.
Nhưng mà ở dưới một kích tiện tay này của hắn lại xuất hiện dấu hiệu vỡ nát,
hơn nữa còn có một cái hố to xuất hiện.
Toàn bộ Vô Địch phong đều giống như là hơi lắc lư vậy.
– Ha ha ha!
Lâm Phàm cười to. Hiện tại hắn đã cảm nhận được sức mạnh này cường hãn đến cỡ
nào. Chỉ sợ bây giờ nếu gặp lại tên Lý Yêu Hoàng kia, bản thân cũng có thể
thoải mái chiến thắng hắn đi.
Mặc dù không có thử nghiệm qua nhưng mà hắn thật sự có cảm giác như vậy.
Bỗng nhiên, hắn nghĩ đến một việc. Đó chính là lời của lão sư nói lúc trước,
bảo mình tuyệt đối không nên cảm ứng Lực Lượng Pháp Tắc bên trong hai thanh
binh khí. Điều này khiến cho hắn cảm thấy rất là tò mò.
Nếu như lão sư không nói, e rằng hắn cũng không có thừa hơi mà đi cảm ứng,
nhưng mà lão sư cảnh báo lại khiến cho hắn có chút hiếu kỳ, muốn nhìn một chút
xem tình huống đến cùng là như thế nào.
Sau đó, hắn lấy Lang Nha bổng ra, đặt bàn tay lên phía trên.
Đột nhiên, hắn cảm giác có một chút gì đó không ổn.