Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------------
- Cảm giác có thực lực cường hãn quả thât là không tồi. Cái này có lẽ chính là do tự tin đi.
Bởi vì nguyên nhân thực lực cho nên hắn có thể bay trên lãnh địa của Thánh Đường tông mà không hề hoảng hốt, thậm chí không có ý tứ tránh né bất kỳ cái gì.
Có được dạng tâm tính này chính là điều kiện trước tiên để trở thành đại nhân vật.
Người khác đều sợ hãi Thánh Đường tông nhưng hắn thì không.
- Nơi này hoàn toàn chính xác là rất đẹp. Chỉ là không có hương vị của quê hương, khi mà lẻ loi một mình ở bên ngoài thì cũng chỉ có pháo hoa mới có thể làm cho ta cảm nhận được như đang ở quê hương mà thôi.
Rất nhanh, hắn thấy được một đám khí màu tím nồng đậm phiêu phù ở giữa thiên địa. Đám khí màu tím này giống như có được linh trí vậy, hình thành các loại hư ảnh dữ tợn ở trong hư không.
Có khi là hình đầu lâu, có dã thú gào thét cũng có vong linh gào thét.
Mà ở phía dưới đám khí này là một đầm nước khổng lồ, trên đầm nước có sương mù phiêu đãng. Nếu dùng mắt thường để nhìn thì cảnh tượng kia giống như có có bàn tay bằng xương trắng bệch duỗi từ đầm nước ra, chụp vào bầu trời.
Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, mọi thứ lại khôi phục hình dáng cũ, không có bất cứ động tĩnh gì.
- Chỗ kia thật kỳ quái, không ngờ lại có thể khiến cho ta xuất hiện ảo giác.
Hắn đã đi qua mấy chỗ hiểm địa của Viêm Hoa tông. Tính nguy hiểm của những nơi đó đều thể hiện ra bên ngoài, nói có yêu thú vậy khẳng định có yêu thú. Nhưng thật đúng là không có nơi nào có thể chế tạo ra ảo giác như Đầm Lầy Tử Vong này vậy.
Chẳng mấy chốc, hắn đã đến chỗ đầm lầy kia. Đứng ở trên trời, hắn nhìn xuống Đầm Lầy Tử Vong.
hắn có thể thấy rõ ràng ở dưới chỗ sâu của đầm nước có ánh sáng nhạt lấp lóe.
- Vào đi! Bảo bối đang đợi ngươi.
Một thanh âm mị hoặc vang vọng ở trong đầu.
- Bảo bối sao?
Lâm Phàm hơi bất ngờ. Tôn chỉ duy nhất của hắn khi đến Thánh Đường tông chính là những nơi mà hắn đi qua tuyệt đối không còn một ngọn cỏ, hắn phải lấy sạch, cướp sạch.
Mặc kệ là chết hay là còn sống, toàn bộ muốn thu sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không lưu lại một phần nào để nó ô nhiễm thế giới tốt đẹp này.
Giữ gìn hoàn cảnh của thế giới này là trách nhiệm mà người người đều có.
Mà hắn tin tưởng chỉ sợ cho tới bây giờ cũng chỉ một mình hắn có loại tư tưởng này.
- Tư tưởng của ta thật sự là cao thượng. Không ngờ, sau khi đi vào Thánh Đường tông lại có tầm mắt bực này. Quả nhiên, như người xưa đã nói Đi một ngày đang học một sàng khôn.
Thiên Hà Vương Đỉnh phiêu phù ở bên người.
Một chưởng vỗ trên Thiên Hà Vương Đỉnh. Sức mạnh mênh mông bộc phát, rót vào trong đỉnh.Thiên Hà Vương Đỉnh chấn động, phù văn trên mặt đỉnh lóe ra quang mang.
- Thu cho ta!
Không gian bên trong Thiên Hà Vương Đỉnh rất lớn, có thể dung nạp nước của năm con sông, ba vùng biển. Lần trước bị lão sư luyện chế lại một phen khiến cho uy năng càng lớn. Muốn thu toàn bộ nước trong Đầm Lầy Tử Vong này cũng không thành vấn đề.
Ở dưới sự thôi động của sức mạnh đủ để chống lại Bán Thần cảnh, Thiên Hà Vương Đỉnh triệt để cuồng bạo, không ngừng hấp thu nước trong Đầm Lầy Tử Vong.
Trong Thiên Hà Vương Đỉnh vẫn còn một phần nước sông trải qua luyện chế mà hắn còn muốn dùng chúng để tắm rửa, nấu canh cho nên không thể lãng phí. Cũng may bên trong Thiên Hà Vương Đỉnh được chia thành nhiều cái không gian riêng biệt nên hắn có thể đựng nước của Đầm Lầy Tử Vong riêng ra.
Chỗ sâu trong cùng nhất của Đầm Lầy Tử Vong không phải là đáy bùn mà là một thông đạo. Hơn nữa tựa như là một tầng màng mỏng bọc phía ngoài thông đạo khiến cho nước của Đầm Lầy Tử Vong không tràn vào được.
Nói cách khác, đệ tử đến đây nơi này lịch luyện đều là tại dưới đáy đầm sâu này.
- Cái Đầm Lầy Tử Vong này hoàn toàn chính xác là rất lớn nhưng chẳng lẽ còn có thể lớn qua sông núi hay sao?
Nhìn xem mặt nước không ngừng hạ xuống, trong lòng Lâm Phàm cũng cười như nở hoa, không cần biết nước này có vấn đề hay không, cứ thu rồi lại nói.
Đồng thời, hắn cảm giác muốn thu nước của cái Đầm Lầy Tử Vong này xác thực rất khó khăn . Cương khí trong cơ thể không ngừng tiêu hao, đổi thành Thiên Cương cảnh thì đã bị hút khô rồi nhưng Lâm Phàm thì khác. Cương khí trong cơ thể hắn bây giờ khổng lồ cở nào, đến chính hắn cũng không thể hình dung được.
Nhưng mà hắn biết chuyển không một cái đầm sâu cũng không thành vấn đề gì, đơn giản là quá nhẹ nhõm.
Lúc này, ở trong thông đạo dưới đáy nước, một đám đệ tử của Thánh Đường tông đang chém giết yêu thú.
- Vinh Quang Chi Kiếm.
Một người đệ tử trong tay cầm một thanh trường kiếm toàn thân trắng như tuyết, mặt ngoài lại có ký hiệu thần thánh. Một kiếm chém ra lập tức chặt đứt đôi một con yêu thú.
- Lợi hại! Không ngờ sư huynh đã ngưng luyện ra Vinh Quang Chi Kiếm. Sau này, sư huynh nhất định có thể ngưng luyện ra Quang Minh Chi Kiếm thậm chí là Trật Tự Chi Kiếm.
Các đệ tử ở bên cạnh nịnh nọt với vẻ hâm mộ.
Nam tử cầm kiếm lập tức nở nụ cười, tản ra tự tin không gì sánh được.
- Đây là chuyện đương nhiên.
Trước khi đến Đầm Lầy Tử Vong này lịch luyện, bọn họ đã dùng điểm cống hiến đổi lấy bảo bối phá ảo cảnh từ tông môn. Nhờ thế, bọn họ có thể không quan tâm đến ảo cảnh của Đầm Lầy Tử Vong, từ đó nhanh chóng di chuyển trong thông đạo.
Thông đạo nơi này thông suốt bốn phương, không biết kéo dài đến chỗ nào, mà yêu thú trong này cũng rất cường đại, đồng thời cũng có thật nhiều thứ không tưởng tượng được sẽ xuất hiện.
Vận khí tốt, bọn họ thậm chí có thể kiếm được bảo bối.
- Ồ!
Nhưng đúng lúc này, một người ngẩng đầu, giống như phát hiện cái gì không đúng.
- Thế nào?
- Các ngươi nhìn xem, nước của cái Đầm Lầy Tử Vong này có phải tựa như là đang giảm xuống hay không.
Nghe hắn nói thế, mấy người còn lại phá lên cười, nói:
- Chuyện này sao có thể xảy ra? Nơi này chính là Đầm Lầy Tử Vong, mặt nước làm sao lại giảm xuống. Ngươi cũng đã biết nước này sâu bao nhiêu, sợ rằng với tu vi Địa Cương cảnh tầng tám của chúng ta cũng không thể lặn xuống phía dưới sâu nhất.
- Có thể là do ta quá khẩn trương nên nhìn nhầm đi.
- Nơi này mặc dù nguy hiểm nhưng cũng không cần quá mức khẩn trương, tiếp tục đi tới, nếu như có thể tìm được Huyễn Tinh thì lần này chúng ta coi như kiếm bộn rồi.
Nghe vậy, một đám đệ tử của Thánh Đường tông cũng cảm thấy hào hứng. Huyễn Tinh chính là đồ tốt, chỉ là rất khó gặp được. Nếu như có thể lấy được thì có thể hối đoái không ít đồ tốt.
- Tốc độ này cũng không chậm, nhưng cái Đầm Lầy Tử Vong này giống như là rất sâu, thu từ nãy đến tận bây giờ mà còn không có thu hết.
Lâm Phàm đứng ở bên cạnh, lẳng lặng chờ đợi.
Ở trên lãnh địa của Viêm Hoa tông, cho dù chui vào hiểm địa, hắn cũng không thể bá đạo, nếu không phá hủy hiểm địa sẽ là một loại tổn thất đối với các đệ tử sau này.
Đột nhiên!
Từ phía dưới, một khí tức cuồng bạo đột nhiên bộc phát ra.
Thấy cảnh này, Lâm Phàm cũng sợ đến ngây người.
Hắn rất khó tin tưởng, một con cá sấu màu vàng dài mấy chục trượng lại có thể nhảy lên cao đến như thế, mà khi nhảy lên nó còn có thể đồng thời mở miệng ra để nhanh chóng cắn tới.
Thân thể khổng lồ như thế nguyên bản phải rất vụng về, vậy mà lại có thể nhảy cao như vậy khiến cho hắn không thể không nói, có chuyện không phải ngươi nghĩ không ra mà ngươi chưa thấy qua.
Ở dưới sự chiếu rọi của ánh sáng mặt trời, thân thể màu vàng tản ra hào quang sáng chói, hai con mắt màu vàng óng cũng lóe ra vẻ hung lệ.
Cá sấu lúc này cũng rất tức giận. Kẻ ngoại lai này dám thu nước của Đầm Lầy Tử Vong, đây là đang phá hủy nhà của nó.
Nó phải dùng tư thái cuồng bạo nhất, nuốt sống đối phương.
Lâm Phàm bình tĩnh giơ tay lên. Cương khí nhanh chóng ngưng tụ ở trên nắm đấm. Khi con cá sấu màu vàng sắp chạm đến, hắn nện xuống
Ầm ầm!
Nắm đấm đụng vào đầu cá sấu tạo thành một lực trùng kích cường đại nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh khiến cho không gian đều chấn động.
Ầm!
Trong nháy mắt, con cá sấu màu vàng kia đã nổ tung. Những máu màu vàng óng như là giọt mưa vậy rơi xuống phía dưới, dung nhập vào bên trong Đầm Lầy Tử Vong.
- Cũng không tệ, không ngờ là một con yêu thú có tu vi Thiên Cương cảnh tầng một. Chỉ là đáng tiếc, trí thông minh không đủ, trêu chọc phải tồn tại mà ngươi không thể trêu chọc. Nếu như ngươi có thể tự chủ tu luyện thì cũng có thể làm ra cống hiến càng lớn cho ta.
Bên trong thông đạo.
- Các ngươi có cảm nhận được gì hay không? Hình như phía trên có chấn động truyền đến?
Một nam tử hỏi.
- Ta cũng cảm thấy giống như có chấn động nhưng cũng có thể là do yêu thú tạo thành. Ngươi phải biết nơi này là Đầm Lầy Tử Vong, có tồn tại không ít yêu thú cường đại. Những yêu thú này chiến đấu với nhau cũng là chuyện bình thường. Chỉ cần chúng ta không tới gần chỗ sâu nhất của đầm lầy này thì tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì xảy ra.
Đến bây giờ, bọn họ cũng còn không biết phía trên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
- Hazz. Bằng vào thực lực bây giờ của ta, Thánh Đường tông muốn ngăn cản thì nhất định phải cử cường giả Bán Thần cảnh đến. Nhưng chờ đến khi cường giả Bán Thần cảnh đến được đây, ta khẳng định đã thu hoạch không ít.
Hắn cảm giác mình thực quá may mắn. Nếu đã tới, vậy khẳng định phải làm một vố lớn mới được.
Giọt nước cuối cùng của Đầm Lầy Tử Vong đã bị Thiên hà Vương Đỉnh hấp thu.
Lúc đầy nước, Đầm Lầy Tử Vong còn hơi giống một cái ao nhưng lúc này nó đã biến thành một cái hố cực lớn.
Trong hố sâu có không ít yêu thú tồn tại. Lúc này, những yêu thú nàyđều hoảng sợ nhìn lên bầu trời.
Có yêu thú tức giận gào thét, đánh về phía bóng người ở trên không trung kia.
Lâm Phàm nhẹ nhàng vươn tay, thu hồi Thiên Hà Vương Đỉnh. Sau đó, hắn đi đến chỗ chính giữa Đầm Lầy Tử Vong.
Năm ngón tay nắm lại thành quyền, thân thể không ngừng rơi xuống.
Mà khi hạ xuống đến mặt đất, một quyền được bao phủ trong quang mang rực rỡ, nhanh chóng đấm xuống.
Trong chốc lát, thân thể dừng lại, thời gian cũng giống như cũng dừng lại.
Xoạt xoạt!
Thanh âm vỡ nát vang vọng.
Chỉ thấy, thân thể nguyên bản dừng lại bỗng nhiên không ngừng rơi xuống, mà ở giữa nắm đấm có một sức mạnh mênh mông bạo phát ra.
Mặt đất rạn nứt, vết nứt nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Từng tảng đá lớn nhô lên. Cuối cùng, ở dưới tác dụng của một quyền kia, vết nứt một mực khuếch tán ra toàn bộ Đầm Lầy Tử Vong.
Khi quyền kình lan đến, đám yêu thú ở trong hố sâu hóa thành mảnh vỡ. Máu tươi, thịt vụn văng tung tóe.
ở dưới lực trùng kích của sức mạnh sánh vai Bán Thần cảnh, dù chúng có mạnh hơn cũng không thể ngăn cản.
Trong thông đạo.
Những đệ tử của Thánh Đường tông kia vẫn đang giết yêu thú, tìm kiếm bảo bối thì đột nhiên, không gian chấn động, trần của thông đạo rạn nứt, đá vụn rơi xuống.
- Chuyện gì thế này? Không phải là nơi này muốn sụp đổ đi.
- Chuyện này sao có thể xảy ra? Nơi này chính là Đầm Lầy Tử Vong. Nó đã tồn tại lâu lắm rồi, làm sao lại phát sinh chuyện sụp đổ.
Thế nhưng mà, tình huống hiện trường để bọn họ triệt để sợ ngây người.
Đây rõ ràng chính là sụp đổ, đá vụn to lớn rơi xuống. Mấy người có tu vi yếu tức thì bị những tảng đá lớn rơi xuống này đập nát, máu thịt be bét.
Những đệ tử có tu vi Địa Cương cảnh tầng tám nhanh chóng đánh nổ những tảng đá lớn này rồi vội vàng chạy lên phía trên.
Nhưng mà khi sắp đến phía trên, cảnh tượng kinh khủng phát sinh.
Một sức mạnh không có cách nào địch nổi bao trùm cả Đầm Lầy Tử Vong xuất hiện, chặn ngang đường đi của bọn họ. Khi vừa chạm vào sức mạnh này, bọn họ lập tức cảm thấy sức mạnh rót vào trong cơ thể.
Khó mà ngăn cản.
- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Tại sao có thể như vậy?
Ầm!
Thân thể nổ tung, máu tươi vẩy xuống.
Lâm Phàm cảm thụ được điểm tích lũy không ngừng gia tăng mà vô cùng sung sướng. Theo hắn, hiểm địa này đã không cần thiết tồn tại.
Đầm Lầy Tử Vong này cũng là một hiểm địa hiếm có nhưng không bằng Vực sâu Vạn Quật, nơi đó thế nhưng mà có thể ngăn cản cả thiên khiển.
Hơn nữa, cấp độ hiểm địa kia còn thần bí hơn Đầm Lầy Tử Vong này.
- Tất cả đều kết thúc. Quả nhiên vô cùng nhanh chóng.
Lâm Phàm đứng tại chỗ, nhắm mắt cảm thụ. Nơi này đã bị một quyền của hắn phá hủy hoàn toàn. Núi đá nhô lên, mặt đất sụp đổ, nơi này đã sớm trở thành phế địa.
Về phần bảo bối trong hiểm địa, hắn chướng mắt. Hiểm địa có thể bị một quyền của hắn đánh nát thì có thể tồn tại thứ gì tốt cơ chứ.
Điểm tích lũy: 450,000.
Vẫn được, thu hoạch cũng không tệ.
- Thánh Đường tông quả thật là một nơi tốt. Khó trách người người đều ưa thích tới nơi này lịch luyện.
- Không thể không nói rằng ta cũng rất ưa thích nơi này.
Giờ khắc này, Lâm Phàm đứng ở trên không trung, ôm bụng cười vui vẻ.