Vô Địch Thật Tịch Mịch (Bản Dịch-Full)

Chương 383 - Chương 383: Đây Là Một Đòn Bùng Nổ Mạnh Nhất

Chương 383: Đây là một đòn bùng nổ mạnh nhất Chương 383: Đây là một đòn bùng nổ mạnh nhất

Nhóm dịch: TTTV

Dịch giả: Vũ Huy Quang

Nguồn: TruyenYY

Phải cẩn thận phân tích cái đã.

Toà Thiên Không Thành này có hình dạng như một con quay, chỉ được chống đỡ bởi một cây Thông Thiên Thần Trụ màu bạc nối liền với mặt đất.

Mà cây thần trụ có thể chống đỡ được tòa Thiên Không Thành được đồn đại từng là nơi ở của Thần, thì hiển nhiên cũng không phải là một vật tầm thường.

Lâm Phàm ngồi xổm xuống, rồi đặt bàn tay xuống đất.

Cảm ứng mặt đất không ngừng đâm xuyên vào trong lòng đất hắn cũng khá tò mò muốn xem thử xem cây thần trụ này dài bao nhiêu. Nhưng chỉ một lúc sau, hắn đã nhấc tay lên, ngừng việc kiểm tra lại.

- Dài kinh thật, quá sâu đi, vậy mà lại kéo dài tới tận trung tâm của lòng đất, tốt, tốt, đồ vật phức tạp như vậy, thì nhất định chính là đồ tốt, mình muốn cái này.

Trong mấy ngày đi vào Thánh Đường tông này, hắn đã lấy được hai khu hiểm địa lớn, có thể nói là thu hoạch cực kỳ tốt. Nếu như bây giờ có thể mang luôn cả tòa Thiên Không Thành này về, vậy thì trong chuyến đi này, hắn đã lấy được tổng cộng ba cái hiểm địa lớn rồi.

Nhưng, bây giờ mình cũng là một người nổi tiếng, nếu như gây ra chấn động quá lớn, rồi bị người của Thánh Đường tông phát hiện mình là đệ tử của Viêm Hoa tông, vậy thì không ổn chút nào. Tình huống như vậy mà xảy ra thì Viêm Hoa tông sẽ vì mình mà mang họa mất.

- Có rồi, nghĩ ra cách rồi.

Chỉ trong một thời gian ngắn, hắn đã nghĩ ra được phương pháp giải quyết vấn đề nhức đầu này rồi. Nhưng bây giờ phải chuẩn bị trước cái đã, nghĩ tới đây hắn bèn sờ tay lên cây thần trụ màu bạc, cảm nhận được tình trạng của cây thần trụ này.

- Có pháp tắc tồn tại, cũng có một luồng sức mạnh huyền diệu, cả hai loại sức mạnh này đều đang chuyển động ở bên trong, nhưng rất yếu.

- Ha ha ha ha!

Lực lượng chỉ có như vậy, thì mình chỉ cần nện một đấm, là có thể đánh gãy cây thần trụ này rồi.

Chẳng qua, trước khi làm việc này, mình phải xử lý một chuyện quan trọng hơn trước cái đã. Hắn siết chặt bàn tay lại thành nắm đấm, để ở trước mặt, rồi hít một hơi thật sâu.

- Đám nhóc con trong Viêm Hoa tông, bản Phong chủ hi sinh cho các ngươi rất nhiều đấy, về sau nhất định đừng làm cho ta thất vọng.

Vừa dứt lời, hắn trực tiếp đấm một phát thật mạnh vào gương mặt đẹp trai của mình, chỉ có người dám ác độc với bản thân, thì mới có tư cách trở thành cường giả, mà hắn chính là người như vậy.

Gương mặt vốn tuấn tú, tiêu sái, thì giờ đây đã sưng một cục. Hắn lau máu mũi, sờ mặt một chút, thì mới biết cái mặt của mình đã sưng giống hệt như cái đầu heo vậy.

- Rất tốt, bây giờ chắc chắn không ai có thể nhận ra mình được, công tác hóa trang xem như thành công.

Đệ tử Thánh Đường tông ở phương xa cũng không phát hiện ra tình huống bên này.

Nhưng, đúng ngay lúc này, đột nhiên ánh sáng bảy màu xung quanh Thiên Không Thành chiếu khắp bốn phương, xuyên thẳng vào trong hư không.

Ông!

Đột nhiên, một cái cửa đá xuất hiện giữa không trung rồi mở ra.

- Thiên Không Thành mở ra rồi kìa.

Có người nói bằng giọng kinh ngạc, sau đó bay thẳng lên trời, hướng thẳng về phía bên trong Thiên Không Thành.

- Ừm, rất tốt, rất tốt, mình nhân cơ hội này mà hành động luôn.

Khi thấy cửa Thiên Không Thành mở ra, thì hắn cảm thấy rất vui, nếu như có thể tiến vào trong Thiên Không Thành, thì mình cũng bớt được khối việc.

Ngày xưa, khi thực lực của hắn còn yếu, nếu như gặp phải tình huống như thế này, hắn nhất định sẽ bí mật tiến vào bên trong, rồi đại sát khắp bốn phương, cướp sạch hết tất cả tài sản, nhưng cách làm này quá tốn thời gian.

Bây giờ thực lực của hắn đã đủ mạnh rồi, nên không cần phải đi vào, chỉ cần nhổ bật tận gốc rồi mang nguyên tòa Thiên Không Thành đi là được. Như vậy chẳng phải tất cả mọi thứ trong này, bất kể là tài phú hay là người đều sẽ thành của mình rồi sao.

Vốn xung quanh khu vực này có rất nhiều đệ tử của Thánh Đường tông, thoắt một cái, bây giờ đã chẳng còn ai.

- Bắt đầu hành động thôi.

Cuồng Thân!

Bạo Huyết!

Sau khi khởi động công pháp, hơi thở của hắn không ngừng dâng lên, mãi cho tới khi đạt tới đỉnh cao.

Ngũ Hành Nghịch Thần!

Ngay lập tức, lực lượng mênh mông như cuồng phong bão táp tràn ra từ trong cơ thể của hắn. Giờ hắn tựa như Thần Linh giáng thế, vị Thần cuối cùng, hấp thu hết tất cả, làm cho bản thân mạnh lên, sau đó dung nhập vào bên trong cơ thể.

Dáng người vốn biến thành khổng lồ, giờ từ từ thu nhỏ lại, biến lại thành chiều cao lúc ban đầu.

- Như vậy là được rồi, mình nhất định có thể mang tòa Thiên Không Thành này về.

Lâm Phàm xiết chặt nắm đấm lại, hắn biết mình đang làm gì, một khi ra tay, thì sẽ không có cơ hội để quay đầu lại nữa.

Thánh Đường tông là đại tông phái số một trên thế gian, người bình thường, không ai dám trêu chọc, nhưng hắn cũng không phải là người bình thường.

Lực lượng không ngừng tập trung vào nắm đấm của hắn, ánh sáng rực rỡ lượn lờ xung quanh nắm tay, nó liên tục xoay tròn, phóng ra ánh sáng như ánh mặt trời. Khi lực lượng đạt tới đỉnh cao, thì ánh mắt của hắn hóa thành ánh sáng chiếu thẳng ra ngoài.

Một đấm có thể đánh vỡ cả hư không, trực tiếp đánh thẳng vè phía cây thần trụ màu bạc.

Ngay khi cây thần trụ màu bạc cảm nhận được lực phá hoại kinh khủng truyền tới từ một đấm này, thì có một màn ánh sáng màu bạc nhạt xuất hiện bảo vệ xung quanh cây thần trụ, phía trên màn ánh sáng này xuất hiện từng hàng thần văn liên tục nhấp nháy.

- Đừng kháng cự, chỗ này không phải là điểm dừng chân cuối cùng của ngươi đâu.

Hắn gào lên một tiếng, Lực Lượng Chi Tâm liên tục đập thình thịch, Lực Lượng Pháp Tắc không ngừng đánh tới.

Răng rắc!

Màn sáng bảo vệ xuất hiện vết nứt, cuối cùng màn sáng này cũng không chống cự được bao lâu, trực tiếp biến thành điểm điểm ánh sáng. Một đấm mạnh nhất cuối cùng cũng đánh lên cây thần trụ màu bạc.

Ầm!

Một tiếng nổ chấn động khắp trời đất vang lên.

Một luồng sức mạnh phản chấn tỏa ra xung quanh, sau đó luồng sức mạnh này càng lúc càng nhanh hơn, càng lúc càng điên cuồng hơn. Nó trực tiếp phá hủy hết tất cả mọi thứ xung quanh khu vực này. Luồng sức mạnh khủng bố này quét đến tận mấy dặm bên ngoài mới dừng lại.

Răng rắc!

Từng tiếng “răng rắc” vang lên, thần trụ màu bạc xuất hiện vết rạn, nhưng vết rạn rất nhỏ, sau khi vỡ ra một phần nhỏ thì dừng lại, không còn bất kỳ tiếng động gì nữa.

- Cây thần trụ này đúng là không tầm thường chút nào, vậy mà lại có thể ngăn cản được một kích tràn đầy lực lượng mạnh nhất của Bán Thần.

Bên trong Thiên Không Thành, một đám các đệ tử đang tràn đầy cảm xúc phấn khởi, nhưng đột nhiên, đất rung núi chuyển, cả tòa Thiên Không Thành bắt đầu rung chuyển, lắc lư không thôi.

- Chuyện gì xảy ra vậy, sao Thiên Không Thành lại lắc lư thế này.

- Không biết, chẳng lẽ có tồn tại kinh khủng nào sắp xuất hiện sao?

Đối với những đệ tử thiếu kiến thức này mà nói, thứ mà bọn họ có thể nghĩ tới vĩnh viễn cũng chỉ như có con yêu thú kinh khủng nào đó xuất hiện. Chứ bọn họ chẳng thể nào nghĩ rằng hiểm địa nơi bọn họ đang rèn luyện lại bị người ta mang đi.

Trong hư không xa xôi, Quân Chủ của Thánh Đường tông đã bắt đầu hành động.

Hai hiểm địa bị phá hủy tuyệt đối là một đại sự. Tình huống hiện giờ có thể là có cường giả cấp Bán Thần đi vào trong lãnh địa của Thánh Đường tông phá hư hiểm địa. Hành động này không khác gì phá hủy căn cơ của Thánh Đường tông.

Nhưng việc tìm kiếm vị cường giả này cũng chả khác nào mò kim đáy bể cả.

Đột nhiên!

Hư không vốn đang cực kỳ yên tĩnh, đột nhiên có từng đợt chấn động cực kỳ nhỏ truyền tới.

Hai vị Quân Chủ Bán Thần, tập trung cảm nhận, sau đó cả hai nhìn nhau, la lớn:

- Không ổn rồi, phía Thiên Không Thành có biến.

- Tên súc sinh chết tiệt này, nếu như ta mà bắt được hắn, nhất định phải chém thành muôn mảnh.

Lập tức, cả hai người nhảy vào trong hư không, nhanh chóng chạy về phía Thiên Không Thành.

Bọn họ là hai vị Bán Thần Quân Chủ của Thánh Đường tông, bọn họ nghe nói lãnh địa của tông môn xảy ra vấn đề, nên cấp tốc chạy tới kiểm tra.

Tạm thời bọn họ vẫn chưa nhìn ra được Tử Vong Thâm Đàm xảy ra chuyện gì.

Thế nhưng, Cấm Kỵ Sâm Hải lại bị đối phương nhổ tận gốc, không để lại bất kỳ một gốc cây nào, từ điểm này bọn họ cũng có thể nhận ra được, đối phương tuyệt đối không tầm thường chút nào.

Cấm Kỵ Sâm Hải có Cấm Kỵ Chi Chủ trấn giữ, mặc dù thực lực của Cấm Kỵ Chi Chủ chưa đạt tới Bán Thần, nhưng cũng đã vượt qua đỉnh cao của Thiên Cương cảnh tầng chín, không có tu vi Bán Thần, tuyệt đối không thể nào giết chết được Cấm Kỵ Chi Chủ.

Còn về chuyện liệu đối phương có phải là tên Bán Thần của tông môn bị tiêu diệt hay không, thì câu trả lời là không. Tên Bán Thần của tông môn bị tiêu diệt đã bị mấy vị Bán Thần hợp tác đuổi giết, giờ chả biết đã chạy tới chốn nào rồi, làm sao còn dám ló đầu ra làm bậy nữa cơ chứ.

Thiên Không Thành.

Từng tiếng “ầm ầm” vang lên, làm cho một số đệ tử của Thánh Đường tông chú ý. Khi những đệ tử này nhìn ra ngoài thấy được một người đàn ông mặt sưng phù như đầu heo đang liên tục đánh vào cột trụ màu bạc thì mặt mày đám đệ tử này không khỏi trở nên sợ hãi.

- Dừng lại mau, đây là Thiên Không Thành, sao ngươi dám bất kính với di tích của Thần, tội đáng chết vạn lần.

Có đệ tử lên tiếng răn dạy, bọn họ là đệ tử của Thánh Đường tông, ngay từ lúc sinh ra đời thì đã có tài trí hơn người.

Bây giờ có người dám đi tới lãnh địa tông môn bọn họ gây sự, thì sao bọn họ có thể chịu nổi.

Lúc này Lâm Phàm đang cực kỳ tập trung vào cây thần trụ màu bạc. Những vết nứt trên cây thần trụ càng lúc càng nhiều hơn, rậm rạp chằng chịt, gần như nứt hết cả ra rồi, bây giờ chỉ cần đấm thêm mấy cú nữa là đảm bảo cây thần trụ nãy gãy ngay.

Tới lúc đó, Thiên Không Thành chính là của hắn.

- Băng Diệt!

Chợt hắn quát lên một tiếng!

Khí thế của hắn lại tăng mạnh hơn, lực lượng thì lại càng tập trung hơn, sau đó hắn tung ra một cú đấm. Một đấm này đánh xuyên qua cây thần trụ, sóng xung kích cực mạnh tạo nên lực phản chấn, cuối cùng nó hóa thành lực lượng hủy diệt lao thẳng về phía những đệ tử của Thánh Đường tông nãy giờ đang kêu gào.

- Sao lại thành thế này.

Ngay lập tức, những đệ tử của Thánh Đường tông kia đã cảm nhận được một luồng uy áp khinh khủng. Luồng uy áp này tựa như một con yêu thú đang mở to cái miệng đầy máu, mạnh tới mức không thể ngăn cản, cảm tưởng như muốn nuốt trôi hết tất cả bọn họ vậy.

- Tên súc sinh kia, dám tới Thánh Đường tông làm càn như vậy, không thể nào tha thứ.

Đúng lúc này, trên không trung đột nhiên xuất hiện một luồng uy thế, nó ép xuống, thành công cản lại lực phản chấn từ cú đấm của Lâm Phàm, cứu sống các đệ tử của Thánh Đường tông.

Những đệ tử sắp sửa rơi xuống địa ngục phát hiện luồng sức mạnh kia đột nhiên biến mất thì đều ngẩng đầu lên.

Khi bọn họ nhìn thấy hai bóng người xuất hiện từ trong ánh sáng trên không trung, thì tất cả đều lập tức quỳ xuống.

- Tham kiến Lôi Đình Quân Chủ, Thần Trật Quân Chủ.

Tất cả đều cảm thấy cực kỳ phấn chấn, đồng thời cũng bất ngờ vì việc có tới hai vị Quân Chủ xuất hiện. Nhưng nếu như hai vị Quân Chủ đã tới, vậy thì kết cục của tên dám cả gan phá hoại hiểm địa của Thánh Đường tông này chỉ có thể là chết.

- Còn không mau dừng tay.

Thân thể của Lôi Đình Quân Chủ được bao bọc bởi vô số luồng sấm sét, nhìn thoáng qua, thì dường như những luồng sấm sét này đều phát ra từ trên người hắn. Chỉ nghĩ thôi cũng có thể biết được một khi vị Quân Chủ này bùng nổ thì uy lực nhất định sẽ lớn tới mức có thể hủy diệt cả thiên địa.

- Có cả hai vị Bán Thần tới cơ à, đúng là thú vị.

Lâm Phàm liếc nhìn, nhưng cũng không quá để tâm, chỉ cần giáng thêm một đấm nữa thôi là có thể hủy diệt cây thần trụ này rồi.

Hắn rống lên một tiếng thật to, một đấm tỏa ra ánh sáng rực rỡ đánh thẳng vào cây thần trụ.

Răng rắc!

Vết nứt liên tục mở rộng mãi cho tới khi bao phủ toàn bộ thần trụ, sau đó một tiếng “bộp” vang lên, hoàn toàn vỡ tan.

- Xong rồi!

Lâm Phàm cảm thấy cực kỳ hưng phấn, trực tiếp nhảy lên nắm lấy phần trụ bị gãy, sau đó gánh cả Thiên Không Thành trên vai.

Nặng quá, suýt nữa thì đổ rồi.

Dựa vào lực lượng hiện nay của hắn, vậy mà vẫn cảm thấy nặng, điều này cũng đủ nói rõ tòa thành này không tầm thường chút nào.

- Đồ chết tiệt.

Cả Lôi Đình Quân Chủ và Thần Trật Quân Chủ đều không nghĩ tới bản thân mình đã tới đây rồi vậy mà cái tên này còn dám tiếp tục phá hoại. Lập tức, cả hai đồng thời quát một tiếng, hàng vạn tia sáng ánh ra từ thân thể bọn họ. Lực lượng của Bán Thần trực tiếp áp thẳng về phía Lâm Phàm.

- Nó đã là đồ của ta rồi, các ngươi còn muốn làm gì nữa, nếu muốn chết vậy thì ta sẽ tiễn các ngươi đi luôn.

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nhấc cây thần trụ lên, sau đó đột nhiên hắn vung thật mạnh, đập nguyên tòa Thiên Không Thành về phía hai vị Bán Thần Quân Chủ.

Tòa Thiên Không Thành che khuất cả bầu trời ép tới, hư không cũng vì vậy mà nát tan.

Hai vị Bán Thần nhìn thấy cảnh này thì vẻ mặt không khỏi thay đổi. Thiên Không Thành là một trong những hiểm địa quý giá nhất của Thánh Đường tông bọn họ. Vậy mà cái tên điên này lại dám dùng làm vũ khí.

Cả hai không dám tấn công Thiên Không Thành, lỡ như xảy ra cơ sự gì, vậy thì có hối cũng không kịp.

Nên bọn họ đành phải tránh đi.

- Không. . .

Đột nhiên đệ tử Thánh Đường tông đứng ở dưới đất thấy bầu trời trở nên tối mịt, cả đám chỉ kịp nhìn thấy tòa Thiên Không Thành to lớn đập về phía mình, trực tiếp đập tất cả thành thịt nát.

Ầm ầm!

Mặt đất chấn động, những kiến trúc bên trong Thiên Không Thành vỡ tan tành rồi rơi xuống đất.

- Sao ngươi dám. . .

Vành mắt của hai vị Bán Thần Quân Chủ như muốn nứt cả ra, bọn họ không đau lòng vì những đệ tử kia, mà chỉ tức vì cái tên kia dám làm vậy với Thiên Không Thành.

- Đã quá! Đây mới đúng là vũ khí chứ, nếu như chỉ vung mấy cái mà hỏng luôn, thì đúng là làm cho người ta thất vọng mà.

Bây giờ Lâm Phàm đang cảm thấy rất vui, từ đó đến giờ hắn có bao giờ vác hiểm địa đi nện người khác bao giờ đâu.

Đòn này của mình, khí thế rất tuyệt, không tệ.

Chẳng qua. . . nên chạy thôi

Hắn nhớ rõ, lần này mình tới đây cũng không phải là vì đánh nhau với Bán Thần, mà là để mang hết tất cả những thứ mỹ lệ đi.

Bình Luận (0)
Comment