Vô Địch Thật Tịch Mịch (Bản Dịch-Full)

Chương 508 - Chương 508: Tên Thổ Dân Này Uy Hiếp Ta (1)

Chương 508: Tên Thổ Dân Này Uy Hiếp Ta (1) Chương 508: Tên Thổ Dân Này Uy Hiếp Ta (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

---------------------

- Không biết?

Tống Thanh Liên rất muốn vung một kiếm chém chết Triêu Bạch Đế nhưng nghĩ hay là bỏ qua đi, có đánh cũng không đánh lại được đối phương, không tự tìm cái chết nữa.

Có điều Tả Vân Phi sư đệ lại tới trước, hơn nữa còn mang theo một nhóm đệ tử, không thể đột nhiên biến mất được, nhất định là đã tới Nguyên Tổ Chi Địa. Ông ta muốn vào xem tình huống thế nào nhưng bước chân vừa mới nhấc lên lại lui về.

Không đúng, có gì đó là lạ.

Triêu Bạch Đế tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ tới nơi này, hơn nữa khi nhìn thấy mình thì không nói một lời nào đã rời đi, hơn nữa hỏi ông cũng chẳng thèm trả lời, trong chuyện này nhất định có vấn đề. Đồng thời ông luôn có cảm giác hình như Triều Bạch Đế bị nội thương.

- Chẳng lẽ Nguyên Tổ Chi Địa này rất nguy hiểm?

Tống Thanh Liên nghĩ hồi lâu, cảm giác mình nghĩ đúng, trong này nhất định có nguy hiểm, nếu không Triêu Bạch Đế tuyệt đối sẽ không đột ngột rời khỏi như vậy. Giờ phút này, Tống Thanh Liên đã bị trí khôn của mình thuyết phục. Nhất định là như vậy, có thể Nguyên Tổ Chi Địa không có gì nguy hiểm hoặc là có rất nhiều bảo bối. Triêu Bạch Đế đã sớm lao vào như chó chứ làm gì có chuyện đợi người khác.

- Trưởng lão, chúng ta có đi xuống nữa không? - Một tên đệ tử dò hỏi.

Nghe tên Nguyên Tổ Chi Địa đã lâu, bọn họ là đệ tử chân truyền đương nhiên cũng muốn đến Nguyên Tổ Chi Địa tìm tiên duyên, nói không chừng may mắn có thể gặp được điều tốt cũng nên. Có điều, không có sự cho phép của trưởng lão, cho dù bọn họ muốn tiếp tục cũng không được.

- Đừng nóng vội.

Tống Thanh Liên xua tay, phải cho ông ta một chút thời gian để suy nghĩ, dựa vào kết quả mình vừa mới đoán ra được, hiện tại tiếp tục không phải việc làm sáng suốt.

Phương xa, Triêu Bạch Đế lại rất hy vọng Tống Thanh Liên sẽ tiếp tục đi, Nguyên Tổ Chi Địa của những thổ dân kia thực lực không hề tầm thường, không thể xem nhẹ, nếu như phái Tiên Kiếm mất đi hai vị trưởng lão thì cũng có thể xoa dịu nội tâm đau khổ của ông.

Mười bốn vị trưởng lão của môn phái bị thổ dân chèn ép, đồng thời Địa Nguyên Trung của ông lại bị mấy tên thổ dân này cướp đoạt mất, có thể nói là tổn thất thảm trọng, thảm đến hận không thể đâm đầu vào tường chết quách cho xong.

Suy nghĩ kĩ một chút, tổn thất to lớn như vậy, trước kia từng xảy ra sao?

Hoàn toàn không có.

Nhưng bây giờ thì hay rồi, một Nguyên Tổ Chi Địa đã chôn vùi non nửa trưởng lão của môn phái ở đó, nếu để cho môn phái khác biết, vậy chẳng phải chuyện động trời hay sao.

Nếu là trưởng lão bình thường trong môn phái thì ông cũng có thể tiếp nhận, dẫu sao môn phái cái gì cũng thiếu chỉ có người là không, nhưng bây giờ thì sao? Những trưởng lão này đều là quân chủ lực, trưởng lão đứng đầu của môn phái.

- Nhảy đi, nhảy vào cho ta.

Ánh mắt của Triêu Bạch Đế vẫn nhìn chằm chằm vào Tống Thanh Liên ở phương xa, đứng nhìn nửa ngày, sao cứ trì trệ mãi không chịu nhảy xuống, tự mình đến xem xem.

Lúc này, dường như Tống Thanh Liên đã có được tin tức gì đó, mang theo các đệ tử chân truyền, rời đi như một cơn gió.

Triêu Bạch Đế rất là không vui, trong lòng khổ sở, tại sao chỉ có môn phái bọn họ là xui xẻo nhất mà môn phái khác không có tổn thất gì, tổn thất lớn nhất chính là phái Tiên Kiếm mất đi một vị trưởng lão mà thôi. Tuy nhiên so với Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung, đúng là trò gặp sư phụ, có thể so sánh được sao.

Lúc này, các đệ tử chân truyền của phái Tiên Kiếm phát hiện Tống trưởng lão hấp tấp rời đi, cũng sững sốt, chẳng phải muốn tới Nguyên Tổ Chi Địa sao, tại sao lại quay đầu. Mà đối với Tống Thanh Liên, vừa rồi ông đã có được một tin tức động trời, thông tin này rất kinh người, khiến ông cũng có chút sợ hãi.

Mười mấy vị trưởng lão của Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung đi xuống Nguyên Tổ Chi Địa, cuối cùng chỉ có một mình Đường Thiên Nhật đi lên, sau đó lại mang theo Địa Nguyên Trung hạ xuống Nguyên Tổ Chi Địa. Cuối cùng, ngay cả bóng dáng cũng không thấy đâu nữa, còn về Địa Nguyên Trung kia cứ như đã biến mất khỏi thế gian này.

- Đáng sợ, bổn tọa cũng cảm giác có gì đó không ổn, hoá ra Triêu Bạch Đế này muốn lừa mình đi xuống.

Tống Thanh Liên thầm mắng chửi trong lòng, lại còn chưởng giáo của mười môn tiên đạo nữa, hoá ra cũng đều hèn hạ vô sỉ như vậy. Nếu không phải vừa rồi môn phái truyền tin tức tới, sợ rằng ông vẫn không nhịn được lòng hiếu kỳ đáp xuống kia để xem xem. Căn cứ của phái Tiên Kiếm, Tông Thanh Liên gấp gáp đi tới nơi diễn ra nghị sự.

- Chuyện gì vậy? Tin tức này là thật hay là giả?

Vừa đến nơi ông liền mở miệng hỏi, vừa nãy mới chỉ là truyền âm, chỉ nói chung chung, còn về tình huống cụ thể vẫn chưa nói rõ.

- Tống trưởng lão bình tĩnh, chớ suốt ruột, đây là tin tức mà đám trinh thám ta sắp xếp trong Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung đưa về, có lẽ không phải giả.

Tống Thanh Liên sững sốt, sau đó giọng nói chậm lại, vô cùng tức giận nói:

- Nếu là thật, vậy thì tên Triêu Bạch Đế thật đáng ghét, lại dám lừa ta đi xuống. Nếu như không phải các ngươi truyền tin tới, sợ rằng bổn tọa đã đi xuống rồi.

- Nhưng, nếu như đây là thật, vậy chẳng phải Tả sư đệ tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa đã gặp bất trắc hay sao?

Ông không dám tin, Tả sư đệ này mặc dù có chút nhút nhát nhưng thực lực vẫn rất tốt, ngay cả đệ ấy còn không phải là đối thủ của đám thổ dân kia, vậy thì rốt cuộc bọn họ mạnh mẽ đến mức nào?

- Tám chín phần là vậy. - Trưởng lão phái Tiên Kiếm nói.

- Sao có thể, phái của ta đột nhiên mất đi một vị trưởng lão, đây là nỗi đả kích lớn tới nhường nào.

Vẻ mặt Tống Thanh Liên rất nghiêm trọng, Tả Vân Phi là một trưởng lão của môn phái, thực lực cường đại, đã là cường giả cấp Luyện Hư Hợp Đạo từ lâu, cũng là một trong số những cường giả của phái Tiên Kiếm, bây giờ lại gặp nạn, chuyện này đối với môn phái mà nói, đúng là một tổn thất cực lớn.

- Haiz, cũng may, căn cứ vào tình hình thì Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung còn bị mất đi mười bốn vị trưởng lão, hơn nữa Địa Nguyên Trung của Triêu Bạch Đế cũng bị thất lạc ở Nguyên Tổ Chi Địa, e là đã bị những thổ dân kia túm được. Nếu nói về tổn thất thì bọn họ mới là bên bị thiệt hại lớn nhất.

Một trưởng lão nói. Sắc mặt Tống Thanh Liên đã khá lên chút, bừng tỉnh hiểu ra:

- Hoá ra là như vậy, bảo sao sắc mặt của tên Triêu Bạch Vũ kia cứ tái xanh, chẳng khác nào bị táo bón, hoá ra là bởi vì mất đi nhiều trưởng lão như vậy. Thế mà vẫn còn muốn lừa ta đi xuống, đúng là báo ứng. Đa tạ nhắc nhở, đây là ngươi đã cứu mạng ta.

Nghĩ quả đúng vậy, nếu không phải tin tức này tới kịp thời có khi đã đi xuống đó thật, như vậy đi lần này, kết quả cuối cùng chính là Phái Tiên Kiếm mất đi hai vị trưởng lão.

Có điều, ghi chép của Nguyên Tổ Chi Địa các phái đều có, những gì được ghi chép trên đó đại khái đều giống nhau, dường như có xuất xứ từ tay của một người. Mặc dù ghi chép nói có tiên duyên cực lớn nhưng lại không viết tiên duyên này rốt cuộc là duyên gì, khiến người ta nghĩ mãi không ra.

- Nên làm gì bây giờ? Nguyên Tổ Chi Địa đã mở ra, cũng không thể không đi xuống?

Tống Thanh Liên hỏi.

Nếu như không phải Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung làm cái bia đỡ đạn trước, thăm dò cho mọi người thì thật không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

- Tống trưởng lão, tình hình bây giờ chỉ sợ không thể xuống đó, tình huống của Nguyên Tổ Chi Địa có chút phức tạp, những thổ dân kia rốt cuộc mạnh đến đâu, đến hôm nay cũng đã có cái nhìn trực quan. Nếu ông bảo chúng ta đi xuống, gặp phải những thổ dân kia, nhất định sẽ xảy ra đại chiến, đến lúc đó nhất định sẽ có thương vong, cuối cùng chẳng phải cũng tổn thất nặng nề giống như Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung sao.

Bình Luận (0)
Comment