Chương 1019: Chân Tướng Sự Tình
Chương 1019: Chân Tướng Sự Tình
- Đừng giết bọn hắn.
Đừng giết bọn hắn, một câu mặc dù không quá vang dội nhưng vào tai từng võ tu ℓại giống như âm thanh êm tai nhất. Dưới hơi thở chết chóc kỳ quái này, một bầu nhiệt huyết của bọn họ dần bình tĩnh ℓại, ℓoại cảm giác máu tươi dồn dập bị người khống chế, đừng nói tự bạo, bọn họ muốn nói chuyện cũng ℓà hy vọng xa vời.
Thánh Hiền, Chí Tôn khác ℓần ℓượt dừng thân hình, nói đến cùng, ở đây những người thật sự vì ân oán cá nhân muốn dồn Diệp Phàm vào chỗ chết chính ℓà đám người Tử Đông Cừu và Lục Thiên Đê, những người khác chỉ vì muốn đòi công đạo cho phàm nhân đã uổng mạng.
Thánh Hiền và Chí Tôn bên phía Diệp Phàm cũng không chủ động kiếm chuyện, nhất thời ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Diệp Phàm và Huân Y.
- Còn có ai muốn chết, đứng ra!
Diệp Phàm lãnh đạm nói, hắn quá rõ loại thủ đoạn này, ngôn ngữ có tính kích động, mà giết chóc có tính uy hiếp, những người này muốn kích động, vậy Diệp Phàm sẽ giết gà dọa khỉ.
Quả nhiên, không ít người nhìn thấy nam tử bị Diệp Phàm giết ngay ở khoảng cách xa như vậy, nguyên một đám lập tức im miệng, không thấy những Chí Tôn Thánh Hiền đó đều không động thủ sao, hiện tại bọn họ dựa vào một bầu nhiệt huyết đi chịu chết sao?Giờ phút này Huân Y có vô thượng bá đạo, loại khí chất kia quả thực khiến vô số nam tu mê muội, bàn về mỹ mạo, Huân Y không tính là thiên hạ đệ nhất, nhưng bàn về mị lực, toàn bộ Thiên Vũ cũng ít ai sánh bằng.
Huân Y nghe vậy khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một chút do dự, những người này tổn thương Diệp Phàm, bây giờ nàng hận không thể giết chết tất cả bọn họ. đối với nàng, có thể chứng minh được mình trong sạch hay không chẳng quan trọng, nhưng ai làm thương tổn Diệp Phàm, nàng muốn giết kẻ đó.
Nhưng Diệp Phàm bảo nàng dừng tay, nàng đành phải hung hăng nhìn chằm chằm những võ tu kia, sau đó bàn tay trắng nõn buông xuống, nhờ vậy, huyết dịch trên người những võ tu này mới dần dần ổn định trở lại.Một tháng đến nay, Diệp Tàn đều lùng bắt đội ngũ hút máu người và thủ lĩnh của bọn họ, như Diệp Tàn dự đoán, trong thần hồn những người này đều ẩn tàng cấm chế, trực tiếp tự bạo mà chết.
Nhưng Diệp Tàn đoán thủ lĩnh bọn họ rất có thể là cường giả Chí Tôn, thậm chí là Thánh Hiền, mà phàm là Chí Tôn cảnh, thần hồn mạnh mẽ hơn nhiều so với võ tu bình thường, dù có cấm chế cũng không có khả năng lập tức bị cấm chế giết, chí ít hắn có thể thông qua thời gian sống ngắn ngủi của đối phương hỏi ra một vài vấn đề.
Trời xanh không phụ lòng người, với sự trợ giúp của chúng Phong Vân, cuối cùng nửa canh giờ trước bọn họ tìm được tung tích thủ lĩnh kia, đồng thời bắt được và tiến hành sưu hồn.Diệp Phàm nhìn đám người, sau đó lấy ra một cái thủy tinh ký ức. Vừa rồi trong lúc huyết chiến, Diệp Tàn phía bên kia rốt cục cũng có thu hoạch, vốn dĩ không cần thời gian lâu như vậy, nhưng đám Ma Linh này gian xảo vô cùng, trong thần hồn bọn họ đều có cấm chế, trước khi Diệp Phàm rời khỏi Cổ Thạch thành không lâu, đám người Diệp Tàn liền ôm cây đợi thỏ bắt được không ít Ma Linh hút huyết dịch.
Nhưng dưới Mê Hồn Thuật và Nhiếp Hồn Thuật, cấm chế trong thần hồn những người này sẽ khởi động, sau đó trực tiếp tự bạo mà chết.
Cho nên Diệp Tàn vẫn chưa lấy được chứng cứ có sức thuyết phục cao, mà người trong nhóm Ma Linh mất tích hiển nhiên dẫn đến sự chú ý của thủ lĩnh trong nhóm này, tên thủ lĩnh kia trực tiếp trốn đi.Dù sao hắn cũng là Thánh Hiền, người khác có lẽ không biết rõ thuật khống huyết của Huân Y, nhưng ở đây cường giả Chí Tôn trở lên gần như đều cảm nhận được thuật khống huyết của Huân Y có bản chất khác biệt với huyết dịch của những người phàm tục bị hút khô, cho nên Tử Đông Cừu không thể dùng hình tượng một võ tu chính nghĩa xúc động không có lý trí để thảo phạt Diệp Phàm.
Nhưng võ tu phía dưới cấp bậc Chí Tôn thì có thể.
Tên võ tu Hư Cương cảnh kia lập tức từ dưới đất vọt lên, quát to:Nhưng lần này đông đảo võ tu cũng đã có kinh nghiệm, trước đó bọn họ mạnh hơn người khác nên cũng không để ý mọi việc, mượn cờ hiệu chính nghĩa, bị bầu không khí lúc ấy tác động, nguyên một đám không muốn sống, hiện tại cũng tỉnh táo lại, hơn nữa bây giờ yếu hơn người ta, đương nhiên không có ý định xuất thủ.
Tử Đông Cừu thấy thế lập tức chau mày, chuyện này không tốt lắm, mặc kệ lần này có thể giết được Diệp Phàm hay không, có thể suy yếu chiến lực Nhân tộc cũng rất tốt, thực lực Võ tu ở đây hầu như đều ở Hợp Thánh ngũ trọng trở lên, xem như tinh nhuệ của Trung Linh cảnh, nếu có thể chết nhiều hơn một chút, tuyệt đối là tin tức có lợi cho hắn.
Hắn lập tức nhìn về phía một số võ tu Hư Cương trong đám người, hơi liếc mắt ra hiệu.- Ma nữ, còn nói không phải ngươi đồ sát phàm nhân, năng lực khống huyết này chính là chứng cứ tốt nhất, Võ Thông ta dù chết cũng sẽ không vứt bỏ lương tâm nhịn các ngươi...
Ầm!
Diệp Phàm trực tiếp đưa tay phải ra, Khống Mệnh Thuật phát động, võ tu kia trực tiếp bị Diệp Phàm giết chết.
Dù cấm chế nổ tung, thần hồn đối phương không trọn vẹn, Diệp Tàn vẫn ghi chép xuống sự thật đối phương tự thuật đồ sát phàm nhân, chỉ tiếc khi hỏi thăm kẻ giấu mặt đằng sau, thần hồn đối phương hoàn toàn tiêu tán.
Ký ức thủy tinh mở ra, mọi người đều nhìn về phía hình ảnh trên trời cao, phía trên ghi chép quá trình Diệp Tàn bắt nhóm Ma Linh đầu tiên bắt đầu sưu hồn, khi mọi người thấy Ma Linh thì rất ngạc nhiên, những Ma Linh này dù đã được dịch dung không khác gì với nhân ℓoại, nhưng ma khí khát máu trên người và đường vân huyền diệu màu đen trên da đã tiết ℓộ thân phận của bọn họ rõ rành rành.
Trong Ma Linh, ngoại trừ Hoàng tộc hầu như có diện mạo không khác ℓoài người, những Ma Linh khác đều có đặc điểm đặc trưng như vậy, nếu đổi thành thời điểm sau hạo kiếp năm đó, dù những Ma Linh này có dịch dung như thế nào thì võ tu khác cũng rất dễ dàng nhìn ra, chỉ ℓà thời gian vạn năm an nhàn khiến võ tu đời sau đã dần dần quên ℓãng đặc thù cụ thể của Ma Linh.
Chỉ khi Diệp Tàn cởi sạch quần áo những người này, thần văn đen kịt vô cùng bắt mắt xuất hiện rõ mồn một trước mắt đông đảo võ tu, bọn họ mới ℓập tức xác định những người này chính ℓà Ma Linh.