Chương 1046: Tình Tiết Đi Sai Hướng
Chương 1046: Tình Tiết Đi Sai Hướng
Từ đầu tới cuối nàng không muốn gọi phụ thân nàng tới đây để đấu với Diệp Phàm, một mặt nàng mang ℓời thề Thiên Đạo, một mặt khác nàng cũng không định hoàn toàn đứng bên phe Tử Đông Cừu. Nếu Diệp Phàm chết toàn bộ Thiên Vũ sẽ tàn khốc hơn cả ℓò sát sinh ở Tội Linh khu.
Diệp Phàm có ℓẽ ℓà người duy nhất ngăn được Ma Linh giết người bừa bãi.
Một mặt khác, Tử Nhứ Ngưng không muốn Diệp Phàm giết Tử Đông Cừu, nàng đâu thể trơ mắt nhìn đại ℓục nơi nàng đã ở hai mươi năm biến thành địa ngục, dù thế nào nàng vẫn ℓà người tốt.
Tiếng gõ cửa rất nhỏ ℓàm Tứ Nhứ Ngưng đang ngẩn người bỗng bừng tỉnh, nàng ℓấy ℓại tinh thần, nở nụ cười ôn nhu rồi mở cửa phòng:
- Diệp công tử.
- Mặc cô nương, hôm nay ℓà Bách Hoa hội của Thành Vũ Thiên, bên ngoài vô cùng náo nhiệt, nếu trong phòng không ℓàm gì thì ra ngoài đi dạo một chút?
Diệp Phàm cười nói, đường phố càng sầm uất cơ hội càng nhiều, hắn đang cho Chí Tôn học phủ điều kiện ám sát hắn, đúng ℓà chỉ có Diệp Phàm mới tạo điều kiện cho kẻ muốn ám sát mình tới mức độ này, có tìm cũng không ra người thứ hai.
Tử Nhứ Ngưng nghe vậy thì đương nhiên nhận lời, đi theo Diệp Phàm ra khỏi phòng, hai người cùng nhau sóng vai đi trên phố. Toàn bộ Thành Vũ Thiên giờ này náo nhiệt vô cùng, phố lớn phố nhỏ đâu đâu cũng thấy Võ Tu đang biểu diễn, vô số ánh sáng huyền ảo chiếu sáng cả bầu trời đêm.
- Đẹp quá!
Tử Nhứ Ngưng nhìn lên bầu trời huyền ảo đang không ngừng biến hoá, còn có cường giả còn đang sử dụng trận pháp dẫn động tinh quang, biến cả Thành Vũ Thiên như được phủ lên một vầng sáng bạc.
Đẹp, đúng là quá đẹp, đúng là người tu đạo có thể làm được nhiều việc hơn người bình thường, chỉ là bọn họ có tốn sức để làm chuyện này không thôi. Cảnh tượng náo nhiệt này vô cùng lạ lẫm với Tử Nhứ Ngưng, đối với Diệp Phàm thì cũng là một lần trải nghiệm thú vị. Diệp Phàm xuất ra một ít nguyên lực, đây là tín hiệu báo cho đám Diệp Quỷ đang ẩn nấp, Tử Nhứ Ngưng đã bắt đầu lấy lòng Diệp Phàm, vậy kế hoạch phía sau sẽ từ từ diễn ra.
Hắn có được Sinh Mệnh Kính Tượng, không có khả năng muốn ám sát hắn ngay lúc này được, vì chỉ cần hắn hợp sức với phân thân truyền tống thì bản thể của hắn sẽ lập tức biến mất khỏi nơi này, đám Diệp Quỷ đã sớm chuẩn bị trận địa để đón quân địch ngăn chặn Tử Đông Cừu, phân thân của Diệp Phàm cũng cách đây không xa, đến lúc đó hắn sẽ xuất thủ chém chết Tử Đông Cừu.
Đây là toàn bộ kế hoạch của Diệp Phàm, cứ nghĩ tới vậy tinh thần hắn lại hăng hái, nhưng bây giờ đối mặt với việc lấy lòng hắn của Tử Nhứ Ngưng, hắn vẫn vô cùng phối hợp.
Lúc này, cánh tay Diệp Phàm cũng men theo cánh tay Tử Nhứ Ngưng, đặt nhẹ lên eo nàng, sau đó nhẹ nhàng kéo nàng ôm vào lòng, trong đôi mắt cũng mang vẻ thoả mãn, khoé miệng mỉm cười ôn nhu. Huống hồ bây giờ bên cạnh mấy Võ tu thực lực mạnh cũng có rất nhiều nữ nhân, ai còn để ý mấy cái thanh danh này chứ? Nàng không để ý, đây chỉ là một cuộc cá cược.
Diệp Phàm cảm nhận được hơi ấm từ cánh tay, trong lòng thở ra một hơi, đợi lâu vậy cuối cùng cũng hành động.
Tử Nhứ Ngưng giả vờ tiếp cận, khoảng cách gần như vậy chỉ cần nàng có hành động gì, ta sẽ đánh nàng không kịp trở tay, sau đó đợi đám Tử Đông Cừu và Thánh Hiền xuất hiện, chỉ cần một chút sơ ý sẽ bị bọn họ giết ngay tức khắc.
Nếu hắn đoán không sai, hẳn là đang dùng mỹ nhân kế, được lắm ngược lại ta muốn nhìn xem, nàng ta sẽ dùng cách gì để lấy mạng hắn, muốn diễn ta sẽ diễn cùng ngươi. Trong lúc nhất thời, Tử Nhứ Ngưng cũng quên mất mình và Diệp Phàm đang là cái mối quan hệ gì, nhất thời buông lỏng cảnh giác.
Diệp Phàm nhìn Tử Nhứ Ngưng như một tinh linh nhảy nhót vui vẻ khắp nơi, khoé miệng có chút run run, lại một lần nữa hành vi của Tử Nhứ Ngưng lại làm hắn trở tay không. Đầu tiên là việc nàng chủ động khoách tay hắn, Diệp Phàm cho rằng nàng ta sẽ hợp lực với những kẻ đang ẩn nấp trong chỗ tối để ra tay ám sát hắn.
Vấn đề là, sau khi đến đây nàng ta có vẻ mải chơi thái quá, quên mất nhiệm vụ của bản thân. Ngươi chạy nhảy lung tung như thế, vậy tới lúc ám sát ta ngươi có tác dụng gì?
Diệp Phàm phiền muộn muốn hộc máu, đây là tình huống gì vậy? Tử Nhứ Ngưng thật sự nghĩ bọn họ đang đi dạo phố đấy hả?Trên đường đi, Tử Nhứ Ngưng đã quên sạch nhưng phiền lòng lúc nãy, toàn bộ tâm trí đều bị mấy thứ bày bên đường hấp dẫn, Diệp Phàm thì lẳng lặng đi theo sau, phối hợp cùng ánh mắt ôn nhu hữu tình, trong lòng thì đang chửi um cả lên, cái tình tiết gì đây, đi lệch đường quá rồi. Tử Nhứ Ngưng tiến gần tới Diệp Phàm, đưa tay lên ôm lấy tay Diệp Phàm, dù có phải hi sinh nhan sắc thì cũng cần có trình tự, đâu thể trực tiếp vào phòng Diệp Phàm sau đó kết hợp âm dương rồi trả hỏi được đâu.
Diệp Phàm đâu ngốc tới vậy, hắn sẽ phát hiện ra cho nên Tử Nhứ Ngưng đành tiến hành từ từ, không quan trọng nàng có cảm giác gì với Diệp Phàm, bây giờ quan trọng là nàng phải thể hiện bản thân vô cùng yêu thích Diệp Phàm.
Sau đó sẽ thuận lý thành chương trở thành người của Diệp Phàm, khi nàng đã là người của Diệp Phàm hắn sẽ không đề phòng nàng nữa.
Hy sinh chính mình để thu thập tin tức, nghĩ thôi cũng thấy ngu xuẩn, nhưng đây là cách duy nhất nàng nghĩ ra. Dù sao cả đời này nàng không định giao phó đời mình cho bất kỳ nam nhân nào, vậy bây giờ đi theo Diệp Phàm cũng có sao?- Mặc cô nương, tối nay ở Bách Hoa hội chính là ngày lễ để nam thanh nữ tứ của Thành Vũ Thiên tìm kiếm ý chung nhân, cũng là ngày may mắn của Diệp Phàm ta đây.
Trong lời nói của Diệp Phàm bao hàm nhiều ý nghĩa, lọt vào tai Tử Nhứ Ngưng thì nàng lại hiểu là Diệp Phàm đang động tình với nàng, nhất là hai con mắt sáng như sao kia của hắn, làm cho Tử Nhứ Ngưng cũng có chút bối rối.
Bàn tay đặt ôn nhu bên hông làm nàng có chút không thoải mái, một cảm giác kỳ lạ dâng lên, lần đầu tiên nàng phát hiện trên người nam nhân này có một mùi hương dễ ngửi tới vậy.
Diệp Phàm ôm Tử Nhứ Ngưng đi về hướng hồ Vũ Thiên, hai bên đường thi thoảng có những quầy bán đồ ăn, mặc dù Thành Vũ Thiên được gọi là Thành của Võ tu nhưng ở đây cũng có rất nhiều người thường sinh sống, Tử Nhứ Ngưng vô cùng thấy hứng thú với những thứ mới lạ hai bên đường, nàng từ nhỏ tới giờ chưa bao giờ được nhìn thấy những thứ này, miệng cười không ngậm lại được.