Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1059 - Chương 1059: Lại Hiểu Nhầm

Chương 1059: Lại Hiểu Nhầm
Chương 1059: Lại Hiểu Nhầm
canvasa1d10590.pngDiệp Phàm gật đầu nói. 

- Nếu như thế ta thay mặt toàn thể Võ tu Thiên Vũ cảm tạ ngươi, Diệp Phàm dù ngươi có sức mạnh Thánh Ma nhưng khi tiến vào Mệnh Thụ cũng phải cẩn thận vô cùng, tất cả Võ tu vào Mệnh Thụ trước đây đều ℓà người không còn gì để mất, còn ngươi thì khác, ngươi có tiền đồ rộng mở, bắt ngươi vào đây cũng ℓà việc bất đắc dĩ. 

La Thủ có chút áy náy nói, đừng nhìn mấy ℓão già bọn họ phong ấn đệ tam Thánh Ma mà thấy kinh khủng, tiên ℓộ của bọn họ dù sao đã đứt đoạn, chả còn gì nuối tiếc. Nhưng Diệp Phàm thì khác, hắn còn cả một đoạn đại đạo hoàng kim. 

canvasa1d10591.pngMãi đến ℓúc Diệp Phàm bước vào tiểu viện, nhìn cảnh hai người chung một phòng, Diệp Phàm mới nói:

- Cho nên ngươi là vì ta sao?

Tử Nhứ Ngưng sửng sốt, trong lòng càng khó chịu, từ lúc Diệp Phàm phát hiện ra thân phận của nàng hắn vẫn nghĩ cho nàng như cũ. Nàng lại nhìn lại mình, từ đầu tới cuối đều lừa gạt người ta, đúng là không có tư cách được Diệp Phàm đối đãi như thế này. 

Diệp Phàm ngạc nhiên nhìn lại Tử Nhứ Ngưng, cứu nàng chỉ vì tiện thôi có được không, chủ yếu vì hắn phải ứng phó với hạo kiếp, vì sự an nguy của thiên hạ, của Thiên Đế môn, của nhưng huynh đệ trưởng bối người thân của mình, vì sao đến miệng nàng lại thành vì nàng?

- Đâu phải vì ngươi, không có ngươi ta cũng nhận lời.
- Ngươi ngủ ở trong, ta ngủ bên ngoài.

- Diệp Phàm….Thực sự xin lỗi!

Tử Nhứ Ngưng nói khẽ, nàng thấy mình lừa gạt tình cảm của Diệp Phàm, Diệp Phàm cho rằng nàng là Mạc Ngưng cho nên nàng mới lợi dụng hắn. 

Diệp Phàm nghe vậy cũng không biết nên trả lời thế nào, lúc này chả nhẽ hắn lại nói sớm đã biết thân phận của Tử Nhứ Ngưng? Sau đó lại nói ngay từ đầu hắn đã có mục đích chiếm thân thể đối phương?
Tất cả mọi chuyện là hiểu nhầm, nhưng loại hiểu nhầm này không thể dùng dăm ba câu để giải thích được, hơn nữa càng nói càng loạn không giải thích còn hơn, Diệp Phàm lắc đầu nói:

- Ngươi không có lỗi, việc giữa chúng ta chỉ là hiểu nhầm, nhưng ngươi vẫn phải theo ta vào Mệnh Thụ, hơn nữa chúng ta sẽ không cho ngươi có hội truyền tin về cho Tử Đông Cừu. 

- Ta sẽ không nói cho cha ta, Diệp Phàm, nếu ta nói ta không hi vọng Ma Linh phát động chiến tranh, cũng không hi vọng cha ta chiến thắng, ta thấy được sự tàn nhẫn của Ma Linh khi hãm hại Huân Y và những phàm nhân khác, ta ghét loại giết chóc này, ta chỉ hi vọng Thiên Vũ thái bình, ngươi có tin ta không?

Tử Nhứ Ngưng mong chờ nhìn Diệp Phàm. 
Diệp Phàm nhớ lại những ngày qua ở cùng Tử Nhứ Ngưng, cũng gật nhẹ đầu:

- Ta tin, nhưng vì an toàn của Nhân tộc Thiên Vũ, ta vẫn phải trông chừng ngươi. 

Kính truyền âm của Tử Nhứ Ngưng đã bị La Thủ tiêu huỷ, từ lúc La Thủ nói toàn bộ kế hoạch cho Tử Nhứ Ngưng biết, nàng cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị giam cầm, chuyện này đương nhiên sẽ do Diệp Phàm làm. 

- Ta sẽ không bỏ trốn ngươi có hận ta không?
- Sao ta phải hận ngươi?

- Ta lừa ngươi. 

- Thế giới này còn thiếu chuyện ngươi lừa ta gạt sao? Nếu bị ai lừa cũng phải ôm lòng thù hận thì thế gian có mấy ai sống thản nhiên. 

Diệp Phàm lắc đầu nói. 
Tử Nhứ Ngưng không nhìn ra được Diệp Phàm có tức giận hay không, trong lòng vẫn áy náy khó chịu, chuyển chủ đề sang chuyện khác:

- Sao hôm nay ngươi nhận lời dứt khoát vậy, Mệnh Thụ rất nguy hiểm, bọn họ một đi không trở về, có vài người cũng có sức mạnh Thánh Ma nhưng vẫn như cũ, với tiền đồ của ngươi, tất cả mới chỉ là bắt đầu. 

- Ngươi có tiền đồ có sáng lạng, ngươi có thể bỏ mặc sống chết của Thiên Vũ, thành Tiên, thành Thần. Sao phải nhận lời giúp bọn hắn, ngươi không biết chuyện này rất nguy hiểm sao?

Diệp Phàm nghe vậy cũng nghi hoặc nhìn lại Tử Nhứ Ngưng, nghe mấy lời này cứ như Tử Nhứ Ngưng không vui khi thấy Diệp Phàm nhận lời đi vào chỗ nguy hiểm. Diệp Phàm cũng thấy kỳ quái, chuyện này có là gì đâu mà phải tức giận vậy. 
- Ta cũng đã nói qua thiên hạ hưng vong là nhiệm vụ của tất cả mọi người, nếu gặp nan nguy mà chỉ nghĩ đến bản thân thì còn cứu nổi Thiên Vũ không?

Diệp Phàm từ chối cho ý kiến, nhìn Tử Nhứ Ngưng lại nói:

- Nếu ta từ chối, vậy thì mọi người sẽ bỏ kế hoạch vào Mệnh Thụ, vậy ngươi còn giá trị gì nữa, La tiền bối sẽ giết ngươi ngay lập tức. 

- Với thực lực của La tiền bối, ta không cứu nổi ngươi, huống hồ ta cũng đâu đứng cùng phe với ngươi. 


Diệp Phàm nghĩ một ℓúc rồi nói thẳng. 

canvasa1d10592.pngTâm trạng như thiếu nữ được yêu ℓần đầu, ℓòng Tử Nhứ Ngưng ℓoạn thành một đống. Nàng hiểu rõ giữa nàng và Diệp Phàm không thể có kết quả gì, nhưng nàng ℓại không thể khống chế được bản thân. 

Không giống tâm trạng bối rối của Tử Nhứ Ngưng, Diệp Phàm ℓà bất đắc dĩ, hắn có nói dối gì đâu, nữ nhân này ℓàm sao vậy?

Thở dài một hơi, hắn xua đi mấy suy nghĩ ℓung tung rồi đi ra phía cây Linh thụ trong tiểu viện, nhảy ℓên ngồi ở phía trên. 

Diệp Phàm thích cảm giác ngồi trên cao nhìn xuống phía dưới, giống như khát khao trong ℓòng hắn được đứng trên chỗ cao.

Bình Luận (0)
Comment