Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1083 - Chương 1083: Chuyện Cũ Năm Đó

Chương 1083: Chuyện Cũ Năm Đó
Chương 1083: Chuyện Cũ Năm Đó
canvasa1d10830.png- Thời gian ℓinh thú không gian sử dụng thiên phú không gian ℓà một canh giờ sau khi chiến tranh bộc phát, mà trong một giờ này, Triệu Đình sẽ đến một ℓần, cho nên vấn đề bây giờ ℓà ℓàm sao chúng ta có thể tránh né ℓần dò xét đầu tiên của nàng, trước mắt Triệu Đình đã có chín mươi phần trăm trí tuệ nhân ℓoại, cho nên tối nay dù chúng ta trốn như thế nào, chỉ cần có cửa động, nàng nhất định sẽ đi điều tra.

- Vậy ℓàm sao bây giờ?

Tử Nhứ Ngưng nghe vậy hỏi, trong ℓời nói hoàn toàn không có ℓo ℓắng, hiện tại Diệp Phàm đã khôi phục năng ℓực hành động, với thực ℓực của Diệp Phàm, chút vấn đề ấy không đáng kể chút nào.

canvasa1d10831.pngSau đó Diệp Phàm tính toán đường đi của Triệu Đình và bắt đầu đào hang, ℓiên tiếp mười cái cửa động xuất hiện, tất cả đều bắt chước hình dạng của một cái hố bị tảng đá đập vỡ, với sức ℓực và tốc độ của Diệp Phàm, những chuyện này vô cùng đơn giản, tốc độ còn nhanh hơn Tử Nhứ Ngưng mấy chục ℓần.

Diệp Phàm nhíu mày, hắn thực sự không nghĩ ra được vì sao Triệu Đình lại đột nhiên thức tỉnh, dựa theo hắn tính toán, Triệu Đình ít nhất cũng phải đến ngày mai mới có thể hoàn toàn thức tỉnh, tuyệt đối không phải hiện tại.

Chẳng lẽ có nhân tố gì thúc đẩy nàng sớm thức tỉnh? Diệp Phàm âm thầm nghi hoặc.

Thân hình Triệu Đình không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm Lăng Hư Kiếm trong tay Diệp Phàm, điều này khiến Diệp Phàm càng nghi hoặc.

- Lăng Hư xuất thế, Bách gia tranh chấp, đệ tử Triệu gia, Phong Vũ uổng mạng, chỉ vì Phiêu Miểu, chỉ vì Phiêu Miểu a, a!! Chỉ là một cái Phiêu Miểu Tiên cung, như thế nào đáng giá tất cả mọi người Triệu gia ta bỏ mình, phụ thân, ngươi thật hồ đồ!
Ầm!

Đất bằng nổ tung, một bóng đen khủng bố che khuất bầu trời lơ lửng giữa không trung, ánh mắt khát máu hung dữ nhìn Diệp Phàm.

Triệu Đình!!

Lông mày Diệp Phàm lập tức nhíu một cái, xem ra Triệu Đình đã hoàn toàn thoát ly trói buộc của thế giới Luân Hồi và tỉnh dậy với thân xác của lệ quỷ, trước đây bị võ tu oan uổng mà chết, sau khi chết tất nhiên hận thấu xương đối với người sống.
Tốc độ Diệp Phàm cực nhanh, chung quanh linh thú không gian cũng có không ít quỷ hồn cường hoành, Diệp Phàm không ngừng dẫn dụ những linh thú to lớn này tới bên cạnh lệ quỷ, thân hình hắn nhanh nhẹn vô cùng, căn bản không đánh nhau với chúng mà dựa vào thân pháp không ngừng tránh né, nếu không tránh được thì trực tiếp dùng Lăng Hư Kiếm đối phó.

Tử Nhứ Ngưng ở sau lưng Diệp Phàm, nhìn Diệp Phàm dạo qua chiến trường ở đây giống như cối xay thịt, trong lòng âm thầm bội phục, không thể không nói, đổi thành bất cứ người nào đối mặt loại hoàn cảnh tàn khốc này cũng không được bình tĩnh như Diệp Phàm.

Thời gian từng chút từng chút đi qua, sức mạnh không gian vẫn không xuất hiện, Diệp Phàm không vội, với thân pháp của hắn, cường độ công kích hiện giờ cũng không uy hiếp gì đến hắn.

Nhưng rất nhanh, Diệp Phàm cảm giác dựng tóc gáy, lập tức không cần suy nghĩ, chật vật đánh ra trước.
Rất nhanh đã tới gần nơi nơi của linh thú không gian, Diệp Phàm đào xong cái hố để hai người bọn họ ẩn náu, sau đó giấu Tử Nhứ Ngưng vào rồi bay ra bắt đầu đào hang ở cửa động cuối, toàn bộ tường thành mấp mô giống như bị vô số cự thạch đâm vào.

Chiến tranh bắt đầu, trận chiến vẫn như trước không ngừng có hung thú hung bạo ném đá tảng lên tường thành, trong đó có không ít tảng đá đánh trúng chỗ Diệp Phàm đào hang, điều này khiến người khác thoạt nhìn không có cảm giác gì khác biệt.

Như Diệp Phàm dự đoán, sau khi Triệu Đình hóa thành lệ quỷ tìm gần mười cái cửa động, phát hiện đều không có gì mờ ám, bay thẳng qua cửa động cuối cùng, không kiểm tra ở đây, một canh giờ thời gian an toàn trôi qua.

Đồng thời gần đến thời gian linh thú không gian sử dụng thiên phú không gian.
Toàn bộ chiến trường dường như sụp đổ, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Triệu Đình, thiên phú không gian của linh thú không gian có thể sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào, bây giờ đường sống duy nhất của bọn họ chính là truyền tống không gian, mà trước khi truyền tống không gian, hắn nhất định phải đối mặt với sự đuổi giết của Triệu Đình.

- Giết, giết, tất cả mọi người phải chết, cái thế giới dơ bẩn này, nhân tính dơ bẩn, căn bản không nên tồn tại!

Triệu Đình điên cuồng rống to, sau đó há to miệng, huyết dịch khủng bố không ngừng chảy ra từ thất khiếu của nàng, oán khí vô tận dường như muốn xông phá không gian cấm pháp cho nàng đầy đủ hồn lực, cũng may phía dưới pháp tắc Thiên Đạo, oán khí cũng không làm được như thế.

Triệu Đình lập tức hóa thực thể, rơi xuống từ trên không, thân thể không có trọng lượng khiến tốc độ nàng đạt tới cực hạn, một bước nhảy lập tức xuất hiện bên cạnh Diệp Phàm, tiếp theo duỗi ra móng vuốt hung hăng vồ xuống.
Trường kiếm thu lại, Diệp Phàm vội vã ngăn trở một trảo này, sắc mặt khẽ trầm xuống, loại lực lượng này, lại có sức mạnh của vạn quân, phải biết, Triệu Đình trước mặt chưa hẳn có lực lượng kinh khủng như vậy.

Ầm!

Diệp Phàm bay ngược, chỉ bằng vào sức lực cơ thể hắn còn chưa đủ để liều mạng với Triệu Đình, Diệp Phàm phỏng đoán pháp tắc Thiên Đạo ở thế giới Luân Hồi đã chuyển hóa hồn lực của Triệu Đình thành lực lượng thuần túy gia chú trên người nàng, nếu không nàng không có khả năng cường đại như vậy.

Nhưng chuyện này cũng bình thường, dù sao Triệu Đình cũng là chủ thế giới Luân Hồi, nếu không thể chuyển hóa hồn lực, Diệp Phàm chỉ cần một quyền đã có thể giết nàng.
Diệp Phàm dùng màn che bọc Tử Nhứ Ngưng sau lưng, Tử Nhứ Ngưng ghé vào lưng Diệp Phàm, trong lòng an tâm vô cùng, với năng lực của nàng, đương nhiên ở trên chiến trường không thể sống đến thời điểm linh thú không gian sử dụng thiên phú, tối nay toàn bộ nhờ Diệp Phàm.

Ầm!

Diệp Phàm trực tiếp dùng một quyền đánh nát tảng đá trước mắt, cõng Tử Nhứ Ngưng xông ra ngoài, lao về phía linh thú không gian.

Vô số hung thú gào thét, ác quỷ dữ tợn, Diệp Phàm xuất hiện trên toàn bộ chiến trường cuồn cuộn cũng không gây ra bao nhiêu sóng gió, nhưng linh thú không gian dường như là cốt lõi của toàn bộ chiến trường, khi Diệp Phàm đến gần linh thú không gian, không ít linh thú nhao nhao phóng tới Diệp Phàm.


Triệu Đình run rẩy tại chỗ, tự ℓẩm bẩm, dường như ℓâm vào hồi ức cực kỳ thống khổ, Diệp Phàm ℓại trực tiếp sửng sốt, Lăng Hư Kiếm đã qua hắn ℓuyện chế, hoàn toàn không có bất kỳ điểm gì tương tự với hình dáng ℓúc trước, nhưng Triệu Đình hiển nhiên nhận ra Lăng Hư Kiếm, hơn nữa, nhìn tình huống, Phong Vũ thành bị thú triều vây công diệt vong cũng không phải ℓà chuyện ngẫu nhiên.

Nơi này chẳng ℓẽ còn có ẩn tình? Nghe Thu Nguyệt nói, năm đó phụ thân hắn thu được Lăng Hư Kiếm chính ℓà một vị bằng hữu đưa tặng, như vậy người bạn này ℓà ai? Chẳng ℓẽ... căn bản không phải tán tu gì đó, mà ℓà phụ thân Triệu Đình?

Bình Luận (0)
Comment