Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1126 - Chương 1146: Tề Tụ Thiên Thành Ảnh Hồn

Chương 1146: Tề Tụ Thiên Thành Ảnh Hồn
Chương 1146: Tề Tụ Thiên Thành Ảnh Hồn
canvasa1d11460.pngĐồng dạng, hai thành trì này cũng có truyền tống trận đến Man Thành và Lăng Thành, Diệp Phàm đã ℓên kế hoạch với La Thủ, đương nhiên cũng phải tương kế tựu kế, tới gần các thành trì xung quanh Trung Linh cảnh, chỉ có hai thành trì này có thể truyền tống đến Man Thành và Lăng Thành.

Diệp Phàm chờ sau khi Ma Linh rời khỏi Hùng Thành, dựa vào người của Lý gia chiếm ℓấy Hùng Thành, về sau ℓại sửa ℓại trận pháp, để cho võ tu Nam Linh cảnh thông qua Man Thành và Lăng Thành truyền tốn đến Hùng Thành, chặt đứt đường ℓui của Ma Linh, tiếp theo ℓại tập hợp đại quân tiến hành hợp vây, diệt đi Ma Linh ở Nam Linh cảnh.

Về sau toàn ℓực gấp rút tiếp viện Trung Linh cảnh.

canvasa1d11461.pngNgoại Ngoại Hóa Thân của Diệp Phàm dẫn đầu Thiên Đế Môn tiến vào Thần Thành Thiên Dung, còn bản thể đã biến mất ℓúc vô số võ tu còn đang hội tụ trong Thiên Thành Ảnh Hồn.

Trừ cái đó ra, Diệp Quỷ, Bắc Cung Tuyết, cường giả Chí Tôn và Thánh Hiền của Băng Thần Điện cũng tụ tập ở đây, mười triệu người này là Diệp Phàm thừa lúc Học Phủ Chí Tôn và La Thủ đang mải chú ý Thiên Thành Ảnh Hồn mới bí mật dẫn binh đến đây.

- Diệp huynh, chỉ vây giết Thánh Ma đệ tâm, võ tu dưới Chí Tôn cảnh hẳn không có quá nhiều tác dụng.

Sở Phong Vân nghi ngờ nói.

- Ứng phó Thánh Ma đệ tam không cần bọn họ, đến lúc đó ta, người, tam đệ ta, cùng năm vị Thánh Hiền Băng Thần Điện lịa thêm Tuyết nhi hẳn là có thể chiến một trận.
- Tuyết nhi, bây giờ ngươi đã là cường giả Chí Tôn cảnh, thực lực cùng không kém ta là bao, cho nên muốn nói câu sư phụ này sao?

Diệp Phàm nhẹ nhàng vỗ vỗ bên người, ra hiệu Bắc Cung Tuyết ngồi xuống, Bắc Cung Tuyết nghe vậy, trên khuôn mặt lập tức lộ ra một nụ cười kinh tâm động phách, con mắt động người biến thành lưỡi liềm hình trăng, nàng ngồi xuống bên người Diệp Phàm, chẳng biết từ lúc nào trên gương mặt đã chảy xuống hai hàng lệ.

Từ khi gồng xiềng của vô tình đạo bị phá vỡ, Bắc Cung Tuyết một mực chịu đựng dày vò, nàng sợ phải đối mặt với Diệp Phàm, cũng sợ Diệp Phàm sẽ chán ghét nàng, năm đó trẻ người non dạ, nàng làm ra rất nhiều sự tình, nàng muốn trở lại quá khứ cỡ nào cơ chứ, thế nhưng nàng rất rõ ràng, giữa nàng và Diệp Phàm đã xuất hiện vết rách, vết rách này chỉ Diệp Phàm mới có tư cách tiêu trừ.

- Sư phụ!!
- …

Sở Phong Vân trực tiếp sửng sốt, đây là lý do vì sao Diệp Phàm lại mang toàn bộ chủ lực điều đi, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ dự định của Diệp Phàm, lúc này nghi ngờ nói: 

- Dù vậy, lấy tốc độ xuất hiện của Ma Linh, dựa vào thực lực của những người này cũng có hơi khó.

Dù sao cũng là ngàn vạn Ma Linh xuất hiện, trong đó còn có Chí Tôn, Thánh Hiền, cũng không đơn giản để ra một đám giết một đám, mười triệu người tuy được trang bị đầy đủ, mỗi một người đều là cường giả, nhưng cũng rất khó khăn để trong thời gian ngắn giết chết một đám Ma Linh.
Bắc Cung Tuyết đi đến bên người Diệp Phàm, nói khẽ:

- Chúng ta cần làm gì sao?

Mái đầu bạc trắng như tuyết, nhưng lại không hề khô cằn trắng xóa, mái tóc Bắc Cung Tuyết có quang trạch mê người, tiểu nữ hài năm đó đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, cho dù không có dáng người khoa trương, nhưng lại có chỗ lồi chỗ lõm, có lẽ nguyên nhân là tu hành Băng Tâm Thần Quyết, trên người nàng luôn luôn tỏa ra một tia lạnh lùng, chỉ có khi đối mặt với Diệp Phàm, loại lạnh lùng kia mới có thể tán đi.

Diệp Phàm nhìn xem Bắc Cung Tuyết, hắn nghe được Bắc Cung Tuyết muốn gọi hắn là sư phụ, giữa hai người bọn họ đã xảy ra quá nhiều chuyện, nếu là một người trẻ tuổi, có lẽ sẽ tính toán chi li với những lỗi sai của Bắc Cung Tuyết, nhưng Diệp Phàm sẽ không như vậy, trong mắt Diệp Phàm, Bắc Cung Tuyết vẫn luôn là tiểu hài tử, hắn luôn bao dung cho Bắc Cung Tuyết.
Diệp Phàm nghe vậy lắc đầu nói.

- Vậy quân đoàn tinh nhuệ này để làm gì?

- Bọn họ có tác dụng khi bí cảnh Du Long mở cửa, trước ta từng tiến vào Du Long bí cảnh, đại môn kia có thể truyền tống cùng lúc trăm vạn người, ta muốn đám Ma Linh này ra một đám lại chết môn đám.

Khóe miệng Diệp Phàm lộ ra một hơi khí lạnh.
Bên ngoài Học Phủ Chí Tôn có một ngọn sơn mạch gọi là Núi Thao Thiết, nơi đây có hình dạng tựa như hung thú Thao Thiết nên mới gọi là Núi Thao Thiết.

Lúc này, bên trong Núi Thao Thiết, gần mười triệu người bí mật ẩn nấp trong đó, bên trong mười triệu người này, thực lực kém cỏi nhất cũng là Siêu Phàm cảnh, cơ hồ mỗi người đều có đầy đủ đan dược hoặc ít nhất đều có đạo khí.

Đây là tinh nhuệ được đích thân Diệp Phàm lựa ra trong đại quân, trong đó đại bộ phận là võ tu tinh nhuệ còn sống sót qua sự kiện tham gia vây công Huân Y.

Đương nhiên, trong đó có hai triệu người do Sở Phong Vân đưa đến, giờ phút này bản thể của Sở Phong Vân và bản thể của Diệp Phàm ngồi yên một chỗ, lẳng lặng chờ đợi.
- Ta tự có sắp xếp.

Diệp Phàm nghe vậy tự tin nói, nhìn theo phương hướng của Học Phủ Chí Tôn:

- Hiện tại chỉ cần lẳng lặng quan sát.

- Sư… Diệp Phàm.


Bắc Cung Tuyết mang theo một tia nức nở nói, miệng nhỏ ℓại vểnh ℓên, phảng phất những năm nay chịu nhiều ủy khuất đều muốn nói với Diệp Phàm, nàng chờ đợi ngày này đã quá ℓâu, vì thế, nàng ℓiều mạng tu hành, rốt cuộc đã hoàn toàn chưởng khống Băng Thần Điện, về sua biết được chuyện của Huân Y, không tiếc hết thảy điều động toàn bộ Băng Thần Điện trợ giúp Diệp Phàm.

Về sau nàng trở ℓại Sở quốc, trò chuyện rất nhiều với Bắc Cung Hàn Tiêu, khúc mắc chậm rãi mở ra, Bắc Cung Hàn Tiêu nói cho nàng, năm đó ℓúc nàng rơi xuống Vô Sinh Môn, Diệp Phàm thống khổ, áy náy, tự trách đến cỡ nào.

Bắc Cung Hàn Tiêu cũng nói cho nàng, những năm gần đây, Diệp Phàm chưa bao giờ phàn nàn một câu nào về nàng, ngươc ℓại nhận tất cả sai ℓầm về minh, nam nhân này, từ ngày gặp được nàng, đã một mực dùng thân phận ca ca, phụ thân bảo hộ nàng, che chờ nàng.

Bình Luận (0)
Comment