Chương 1214: Cách Đi Tới Tiên Giới
Chương 1214: Cách Đi Tới Tiên Giới
Đối với nam nhân chưa bao giờ ℓấy tướng mạo để đánh giá con người, nên không tạo quá nhiều cảm xúc cho Diệp Phàm, nhiều nhất chỉ ℓà hơi kinh ngạc mà thôi, nếu trước mắt ℓà thân ảnh của nghịch thiên cường giả, có ℓẽ Diệp Phàm sẽ kinh ngạc nhiều hơn.
- Bái kiến!
Thân ảnh kia chắp tay nói khẽ, Diệp Phàm ℓập tức có chút kinh hãi, hắn không nghĩ cánh cổng kính chiếu ra thân ảnh vậy mà thực sự ℓà một người sống sờ sờ, cái này....
Thái Thượng Vân Chiêu nói thẳng.
Thái Thượng Vân Chiêu giải thích nói.
- Bây giờ mới nhìn ra, Hoa Thanh lão tổ là bị Hoàng Đồng cùng Phong Khinh Nhứ hãm hại, trách sao mà năm đó Mạch Thượng Cung lại hãm hại ta như vậy.
- Đến mức Hoàng Hi Nguyệt, bây giờ cùng lắm mới được hai ngàn tuổi, mà hai ngàn năm trước, Phong Khinh Nhứ cùng lão tồ đều là đang du ngoạn ở bên ngoài, bọn ta không biết lão tổ sinh ra một nữ nhi, ngay cả tin lão tổ bế quan tẩu hỏa nhập ma mà chết, đều là Phong Khinh Nhứ một mình sau khi trở về báo cho bọn ta biết, bởi vì tử vong ở Tiên giới cấm địa Vô tẫn Hỗn Thiên, cho nên bọn ta căn bản không ai có thể tiến vào nơi đấy tìm thi thể lão tổ.
- Nếu là du ngoạn Tiên giới rồi nửa đường bế quan, bế quan thì cũng không sao, nhưng hết lần này đến lần khác đều chọn một cửu tử nhất sinh cấm địa, trong đầu Thái Thượng Hoa Thanh chứa bột nhão? Lần giải thích có lỗ hổng lớn như vậy, Thái Thanh Hoa tông các ngươi lớn như thế mà chẳng lẽ không có người nào hoài nghi Phong Khinh Nhứ sao.- Không có khả năng, chẳng lẽ Phong Tổ phản bội lão tổ, cái này...
- Đương nhiên, Phong Khinh Nhứ kia phản bội Hoa Thanh Tiên Đế, bằng không sao Hoa Thanh Tiên Đế vẫn lạc sao? Nhưng Thái Thượng Hi Nguyệt kia là Thái Thượng Hoa Thanh , những hậu nhân này vậy mà không biết, cũng là đủ phức tạp.
Diệp Phàm nghe vậy nhỏ giọng lẩm bẩm.
- Ta cũng không phải lão tổ thân truyền đời sau, thái gia gia ta là ca ca lão tổ của lão tổ Thái Thượng Hoa Thanh, chúng ta xem như một mạch khác của Thái Thượng gia tộc, lúc thái gia gia ta năm vạn tuổi thì có gia gia ta, lúc gia gia ba vạn tuổi thì có phụ thân ta, lúc phụ thân ta một nghìn tuổi thì có ta, mà Hoa Thanh lão tổ một đời đều có người nối dõi, hai ngàn năm trước tẩu hảo nhập ma hồn quy thiên địa.- Thái Thượng Vân Chiêu? Thái Hoa Thanh tông....người biết Thái Thượng Hoa Thanh sao?
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi liên tưởng đến tiên đế bị huynh đệ hại nói.
- Lão Tổ.... người biết Lão Tổ ta? Phàm nhân người vậy mà lại biết Lão Tổ ta, điều đó sao có khả năng, trách không được, trách sao mà Mệnh Đạo Thiên phù lại mang ta tới đây.
Thái Thượng Vân Chiêu nghe được bốn chữ Thái Thượng Hoa Thanh có chút không kiềm chế được nỗi lòng nói.Diệp Phàm nhẹ gật đầu, mấy câu ngắn ngủi không thể nói hết được chuyện gì đã xảy ra năm đó với Thái Hoa Thanh tông, Phong Khinh Nhứ cũng không phải người hiền lành, tất nhiên cũng có thủ đoạn nhưng hắn cũng lười quản cấp trấn trụ Thái Hoa Thanh tông, lúc này đi thẳng vào vấn đề nói:
- Thái Thượng đạo hữu, ngươi xuất hiện lần này rốt cuộc là muốn gì?
- Đạo hữu xưng hô như thế nào?
- Tại hạ Diệp Phàm.- Nguyên lai người là hậu nhân Thái Thượng Hoa Thanh, ta còn tưởng rằng Hoàng Đồng kia cùng Phong Khinh Nhứ giết hết hậu nhân rồi, cũng không hẳn, theo ta được biết, hắn có vẻ chỉ có một gọi là Thái Thượng Hi Nguyệt.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi nghi ngờ nói.
- Cái gì? Hoàng Hi Nguyệt là nữ nhi lão tổ? Tổ tiên Phong Khinh Nhứ cũng không nói qua chuyện này à....
Thái Thượng Vân Chiêu khiếp sợ nói, rồi không ngừng lắc đầu:- Diệp đạo hữu, tại hạ có một yêu cầu quá đáng.
- Mời nói.
- Có thể nói cho ta biết không, tổ tiên ta như thế nào? Ngươi cùng hắn đã gặp nhau như thế nào?
Thái Thượng Vân Chiêu mang theo một tia kỳ vọng nói.Diệp Phàm nghe vậy không khỏi nghi ngờ nói.
- Đạo hữu có chỗ không biết, năm đó Hoa Thanh Lão tổ cùng Phong Khinh Nhứ chính là thần tiên Tiên giới quyến lữ, bọn họ mến nhau đã tám ngàn năm, một mực ân ái, bên trong Thái Hoa Thanh tông, ngoài trừ Hoa Thanh lão tổ có quyền lực to lớn nhất, thì tiếp sau đấy là Phong Khinh Nhứ, sau khi lão tổ chết, thái gia gia ta tiến qua vô tẫn hỗn thiên muốn tìm kiếm tung tích lão tổ lại không nghĩ từ đó một đi không trở lại.
Thái Thượng Vân Chiêu không khỏi thở dài lắc đầu nói.
- Lúc ấy toàn bộ Thái Hoa Thanh tông, chỉ có thái gia gia ta có thể ngăn chặn Phong Khinh Nhứ, những người khác căn bản không phải là đối thủ của Phong Khinh Nhứ, thái gia gia ta vừa chết, dù có người nghi hoặc, cũng không dám nói ra, vả lại, nếu có ai nghi hoặc, đều muốn đi vào Vô Tẫn Hỗn Thiên tìm chứng cứ, thế nhưng thái gia gia ta mất tích trong đấy, thì còn ai dám tiến vào cấm địa này.
Diệp Phàm nghe vậy không có gì giấu diếm, hắn kể hết việc hắn gặp được Thái Thượng Hoa Thanh.
Nhưng cho dù hắn chết, cũng tuyệt không thể để cho cừu gia ung dung ngoài vòng, huống chi Hoàng Hi Nguyệt ℓà hậu nhân duy nhất của Hoa Thanh ℓão tổ, bất kể như thế nào, hắn nhất định phải trợ giúp Diệp Phàm hoàn thành tâm nguyện của Hoa Thanh Lão tổ.
- Diệp đạo hữu, ngươi không có cách nào phi thăng đúng không?
Thái Thượng Vân Chiêu hỏi ℓần nữa.
Diệp Phàm thản nhiên nhẹ gật đầu:
- Tình huống có chút bất ℓợi, tiên đạo không đường.
- Ta có thể giúp ngươi tới Tiên Giới.
Thái Thượng Vân Chiêu nói thẳng.
- Giá ℓà gì?
Diệp Phàm sớm đã nhận ra, điều này cũng không khó đoán, đầu tiên hắn đã nghiên cứu trước thần văn nơi đây, tế đàn này chỉ cần có Tiên nhân tự nguyện hiến tế ℓiền có thể truyền tống hắn đến tiên giới cho nên Thái Thượng Vân Chiêu quả thật có thể trợ giúp hắn tiến về Tiên Giới.