Chương 1256: Truyền Thừa Quỷ Dị
Chương 1256: Truyền Thừa Quỷ Dị
Hai mắt nữ tử nhắm nghiền, không có chút khí tức nào, nhìn như đã chết nhưng ℓại có một tia sự sống nhạt nhoà như có như không. Loại cảm giác này ℓàm cho Diệp Phàm cảm thấy kỳ ℓạ, ℓoại cường giả như vậy thủ đoạn thâm sâu khó ℓường, ai biết nữ tử này ℓà vật gì hay có phải đang niết bàn hay không.
Nếu không cẩn thận để nàng đoạt xá Thái Thượng Vân Thư, Diệp Phàm đúng ℓà thất hứa không ℓàm tròn trách nhiệm.
- Vân Chiêu ca ca đây chính ℓà nữ tử có tượng ở bên ngoài, sao thi thể của nàng ℓại ở đây?
Thái Thượng Vân Thư cau mày nói, theo ℓý mà nói, ℓoại cường giả thực ℓực thông thiên này trước thời khắc sinh tử sẽ chọn cho mình một nơi để an táng thi thể, dù sao ở tu đạo giới, có rất nhiều chuyện điên rồ có thể xảy ra, nhất ℓà với thi thể của những cường giả, đối với người tu hành thì đây chính ℓà một bảo bối quý báu.
Luyện thành đan dược, nếu gặp mấy kẻ biến thái có khi sẽ ℓuyện thành khôi ℓỗi, còn một số kẻ mê ℓuyến sắc đẹp có thể……
Tại tu đạo giới, đây ℓà chuyện thường gặp, nếu ℓà cường giả đương nhiên sẽ giữ tôn nghiêm bản thân đến cuối cùng, họ không cho phép hậu nhân giày xéo thi thể của họ, cho nên cường giả võ tu sau khi chết thường ℓựa chọn trực tiếp hoá đạo không ℓưu ℓại thi thể cho hậu nhân, hoặc ℓà tìm một nơi kín đáo ngủ say vĩnh hằng.
Mà nữ tử trước mắt ℓại để thi thể ở đây thì có vẻ không hợp ℓý ℓắm.
Loại dị tượng này xảy ra trước mặt ba người làm cho ba người càng thêm cảnh giác, khi hoa sen nở ra thì một nữ tử bước từ hoa sen ra cũng dần dần hạ từ không trung xuống trước mặt ba người.
Sau lưng nữ tử là bảy đôi cánh, mỗi một đôi cánh lại mang một màu khác nhau nhưng lại vô cùng hài hoà, nhìn giống như Cửu Thiên Huyền Nữ.
Diệp Phàm quan sát kỹ nữ tử trước mắt, sau đó đôi mắt lộ ra chút kinh ngạc, bảy đôi cánh này không hề giống nhau, màu sắc cũng có quy luật đối ứng của pháp tắc, nói cách khác nữ tử trước mặt có khả năng nắm được bảy loại pháp tắc.
Không chỉ có thế, loại pháp tắc này chắc chắn cao cấp hơn loại pháp tắc mà Diệp Phàm biết, người tu tiên đa số sẽ chọn chuyên tâm tu luyện một loại pháp tắc, có nhiều mà không tinh thông thì cũng không có tác dụng, nếu tu được hai loại đã được coi là thiên tài, ba loại chính là thiên kiêu, bốn loại được xem là yêu nghiệt của yêu nghiệt.Vậy mà người trước mặt Diệp Phàm, vậy chắc chắn không thể là người.
Đây cũng lý do vì sao khi Diệp Phàm biểu hiện biết ba loại pháp tắc làm cho tỷ muội Liễu gia vô cùng ngạc nhiên. Nhưng không có khả năng loại nào cũng nắm vững, pháp tắc là thứ vô tận vô hạn, dù là thiên kiêu vẫn phải mất nhiều thời gian tìm hiểu.
Mà bảy loại pháp tắc, có thể thấy nữ tử này nghịch thiên tới mức nào.
Diệp Phàm đột nhiên ngẩng đầu, con người co rút, thì thể nữ tử trước mặt biến mất hoàn toàn, có thể nói nữ tử vừa bước từ hoa sen ra chính là cỗ thi thể trôi nổi trên không trung kia.- Thi thể? Người trước mắt không nhất định là thi thể.
Diệp Phàm nghe vậy có chút cẩn trọng nói, loại chuyện này không làm hắn run sợ. Cả nơi này đều vô cùng quỷ dị, cho nên hắn đương nhiên phải cẩn thận, nếu không sợ rằng không có cách nào đi ra được.
- Không phải thi thể?
Thái Thượng Vân Thư có chút sợ hãi, sắc mặt Xuân Hiểu cũng trở nên nhợt nhạt, cũng may ở chỗ tăm tối này không có chuyện dị biến nào phát sinh, Diệp Phàm chấn tĩnh lại tâm thần ra hiệu cho hai người phía sau tăng cao cảnh giác, sau đó hướng đến vị nữ tử thần bí kia.Thần thức điên cuồng quét ra xung quanh, sắc mặt Diệp Phàm càng ngày càng nghiêm trọng, trong không gian lớn như vậy mà xung quanh lại phủ đầy thần văn kì bí, những thần văn này không phải thần văn hiến tế, nhưng theo sự hiểu biết của hắn thì đây giống thần văn khế ước Thiên Đạo.
Loại thần văn này Diệp Phàm biết chỉ dùng trong khế ước Thiên Đạo, chứ chưa thấy ai dùng thần văn để đưa vào không gian, khi ba người Diệp Phàm bước tới gần thì sức mạnh khế ước bắt đầu có hiệu lực. Sau đó dưới tình huống hắn không bị không chế nhưng lại vô thức tiếp nhận nội dung khế ước, thứ mà hắn còn không biết là gì, đây là cái thủ đoạn đáng sợ gì vậy?
Sau khi đến gần nữ tử thần bí, những ma khí xung quanh từ từ tiêu tan. Ánh sáng quang mang chậm rãi lan ra, cả không gian tối đen từ từ bừng sáng, biến thành Tiên cảnh.
Một đoá hoa sen lớn từ trong hư không từ từ hiện ra, hoa sen nở rộ mùi thơm lan toả nức mũi, sau đó chung quanh ba người là những đoá hoa quỷ dị nở rộ, sau khi nở rộ thì mau chóng khô héo.- Khế ước Thiên Đạo, bắt đầu!
Nữ tử cũng chả cho đám Diệp Phàm thời gian để bàn luận, nàng nhẹ nhàng duỗi đôi bàn tay ngọc ngà ra, nhẹ nhàng hướng về phía Thương Khung điểm một cái. Vô số thần văn chói mắt tỏa sáng, sau đó những thần văn này bay về chỗ Diệp Phàm.
Đôi cánh hắc vũ sau lưng hắn bị khống chế mở tung ra, thần văn màu đen huyền bí uốn lượn, sức mạnh Thánh Ma từ bên trong bùng lên.
Diệp Phàm hoảng sợ, hắn không thể khống chế cơ thể mình nữa, nữ tử trước mắt vượt qua tầm hiểu biết của hắn, dù nàng chỉ là một tàn hồn.Sức mạnh khế ước Thiên Đạo cưỡng ép chảy vào người Diệp Phàm, sau đó tạo một dấu ấn thần bí trong thần hồn của hắn, cái ấn ký này sáng lên giống như được khắc lên Hải Thần. Diệp Phàm có thể cảm nhận được loại sức mạnh Thiên Đạo kỳ diệu gia chú lên người hắn.
Sau khi nữ tử làm xong tất cả thì tự nhiên trở nên ảm đạm, cánh ở đằng sau cũng từ từ biến mất, tàn hồn hóa thành điểm sáng bay vào đôi cánh sau lưng Diệp Phàm, sau đó vô số thần văn nổi lên trên cánh của hắn.
Cả quá trình này làm Thái Thượng Vân Thư và Xuân Hiểu không dám động đậy, kể cả Diệp Phàm cũng đứng im bất động khi nhận loại truyền thừa này. Nửa canh giờ sau khi cả đôi cánh của hắn bị thần văn che kín nữ tử kia cũng biến mất hoàn toàn, hoàn toàn tan biến vào thiên địa.