Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1242 - Chương 1262: Xuất Quan

Chương 1262: Xuất Quan
Chương 1262: Xuất Quan
canvasa1d12620.pngMà ở thế giới bên ngoài, Diệp Phàm tiến vào nơi truyền thừa cũng chỉ mới được một tháng, chắc chắn nếu mấy người Liễu Mi gặp ℓại Diệp Phàm ℓần nữa, nhất định sẽ ngạc nhiên đến không thể ngậm miệng, tốc độ tu hành này, nhanh đến nỗi không có người nào có thể chấp nhận.

Trong hai năm qua, thân thể của Diệp Phàm vẫn ℓuôn trong trạng thái không ngừng bị phá hỏng, ℓại không ngừng khôi phục, sau khi thân thể khôi phục bình thường sẽ cắn đóa sen trắng một cái, giống như cuồng chịu ngược đãi vậy.

Diệp Phàm nhìn Linh Thần Liên Tủy vẫn còn gần một nửa trong tay, trong ℓòng càng cảm thấy vui vẻ hơn, thật ra Diệp Phàm không chỉ ăn gần một nửa Linh Thần Liên Tủy, nhưng chỉ trong hai năm qua, đóa sen trắng gần như ℓuôn hấp thu Thần Nguyên Tủy xung quanh để bổ sung bản thân mình, toàn bộ Thần Nguyên Tủy Đàm trải qua hai năm bị hấp thu, đã biến mất hơn phân nữa.

canvasa1d12621.pngDựa vào tốc độ tu hành của ba người, đã không thể hấp thu hết Thần Nguyên Tủy còn ℓại, ánh mắt Diệp Phàm nhanh chóng nhìn về Linh Thần Liên Tủy trong tay, chỉ thấy không có Diệp Phàm hấp thu, tốc độ khôi phục của Linh Thần Liên Tủy càng nhanh hơn, Thần Nguyên Tủy xung quanh dùng mắt thường cũng có thể thấy bắt đầu giảm bớt.

Thái Thượng Vân Thư và Xuân Hiểu đều đứng lên nhìn Linh Thần Liên Tủy trong tay Diệp Phàm, không thể không âm thầm cảm thấy kỳ lạ, linh khí thiên địa trong vật này đậm đà như vậy, nồng đậm đến nỗi cả hai người đều cảm nhận được một sự áp chế.

Nhìn nơi truyền thừa sắp sụp đổ, hai người cũng từ bỏ việc tiếp tục tu hành, thay vào đó lại bắt đầu thích nghi với thực lực tăng nhanh, thời gian lần nữa trôi qua, một tháng sau, Thần Nguyên Tủy hoàn toàn biến mất, Linh Thần Liên Tủy trong tay Diệp Phàm đã hoàn chỉnh hơn so với trước đây, Diệp Phàm hài lòng nhìn đóa sen trắng trong tay, âm thầm mừng rỡ trong lòng, Linh Thần Liên Tủy hoàn toàn có thể cam đam đạo vận của Thần Nguyên Tủy, có thể nói, việc này có thể giải quyết việc cấp bách của Diệp Phàm.

Mang vật này ra ngoài, mặc dù là để bản thân hấp thu hay dùng để giao dịch cũng vô cùng tốt, ngẫm nghĩ một hồi, Diệp Phàm đặt vật này vào trong Thiên Đế Giới, tiên giới của Tội Ác Thành vốn có tác dụng giám sát nhất định, kỳ vật nghịch thiên như thế này, hắn nên lựa chọn thứ gì đáng tin hơn mới đúng.

Đóa sen trắng biến mất, Diệp Phàm nhảy khỏi Thần Nguyên Tủy Đàm đã khô cạn, tùy tiện sửa soạn lại quần áo trên người, Thái Thượng Vân Thư và Xuân Hiểu thấy thế liền đứng lên đến bên người Diệp Phàm:
Sau nửa tiếng, ba người Diệp Phàm đã hoàn toàn rời khỏi nơi truyền thừa, đồng thời, Linh Thần Liên Tủy cũng bị hấp thu sạch, Diệp Phàm cảm nhận được ý nghĩ ăn không no của Sinh Mệnh Chi Thụ và Thiên Đế Đồ Lục, không thể không cảm thấy buồn phiền, hai món chí bảo này đều không phải vật tầm thường, nhưng nếu muốn bọn chúng đạt đến trạng thái đỉnh phong, Diệp Phàm có thể tưởng tượng được hắn cần bao nhiêu tài nguyên mới có thể đạt đến.

Cộp cộp cộp!

Một loạt tiếng bước chân truyền đến, một nam tử nhìn thấy ba người Diệp Phàm đi ra, vội vàng bước đến.

Người này chính là tên mập mạp Hồ Cung.
- Sao vậy Vân Chiêu ca ca?

Thái Thượng Vân Thư hơi khó hiểu hỏi.

- Không có gì, đi thôi.

Diệp Phàm thở dài một hơi, trong lòng không ngừng ân cần thăm hỏi Sinh Mệnh Chi Thụ và Thiên Đế Đồ Lục, hai con hàng này hoàn toàn không khách khí chút nào, xem ra sau này phải cân nhắc kỹ càng trước khi đặt đồ vào Thiên Đế Giới mới được, Linh Thần Liên Tủy thì thôi, nếu là đồ vật mà hắn đang cần gấp, không thể để hai chí bảo tùy tiện hấp thu như vậy được.
Hắn cảm nhận được Linh Thần Liên Tủy được đặt trong Thiên Đế Giới đang lấy một tốc độ đáng sợ biến mất, mà kẻ khởi xướng chuyện này không phải ai xa lạ, chính là Sinh Mệnh Chi Thụ và Thiên Đế Đồ Lục sâu trong tử phủ của hắn.

Đây không phải là chuyện chết người nhất, chuyện chết người hơn chính là việc Diệp Phàm đã trực tiếp đánh mất khống chế với Linh Thần Liên Tủy, lập tức, một cảm giác khóc không ra nước mắt xuất hiện, hắn còn chuẩn bị chậm rãi dùng bảo bối này để tu hành đến Thiên Tiên, bây giờ thì tốt rồi, nửa đường lại bị hai thứ này cắt đứt.

Quả nhiên, Thiên Đế Đồ Lục và Sinh Mệnh Chi Thụ hoàn toàn không khách khí, tốc độ hấp thu kinh khủng như vậy, có lẽ không đến nửa tiếng đã hấp thu hết Linh Thần Liên Tủy không còn cái gì.

Nghĩ kỹ một chút, để bản thân sống sót, hắn đã tiêu hao rất nhiều Sinh Mệnh Chi Thụ và Thiên Đế Đồ Lục, chúng vẫn luôn nằm trong trạng thái trọng thương, để bọn chúng hấp thu Linh Thần Liên Tủy này cũng được, nghĩ đến đây, Diệp Phàm nhẫn nhịn đau lòng, rút thần thức trên người Linh Thần Liên Tủy lại, đôi môi hơi run rẩy, hiển nhiên với Diệp Phàm tham tiền mà nói, chuyện này vẫn khiến hắn cực kỳ khó chịu.
- Vân Chiêu ca ca, lần này chúng ta thật sự là xưa không bằng nay.

- Đúng vậy, thiếu chủ, chỉ vỏn vẹn bốn năm, tu vi của chúng ta đã tăng lên nhiều như vậy, Thần Nguyên Tủy này quả nhiên là chí bảo thiên địa, chỉ là bí địa này lại để chúng ta ở lại bốn năm mà chưa từng tự truyền tống chúng ta ra khỏi nơi này, khá lỳ lạ.

Xuân Hiểu cũng lên tiếng nói, thời gian tối đa trong bí cảnh người mới khác đều chỉ có nửa năm, dù sao cũng là bí cảnh đầu tiên, tác dụng chủ yếu là để người mới của Tội Ác Thành thích ứng, các bí cảnh người mới đa phần đều không khó, đương nhiên, bí cảnh chắc chắn phải chết như Thần Linh Quốc Độ này cũng chỉ có một cái.

Vì vậy thời gian bốn năm qua, thật sự khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.
Diệp Phàm nghe vậy thì hơi trầm ngâm, sau đó nhìn dấu vết trận pháp đã xuất hiện vết rách xung quanh, không khỏi đáp:

- Nơi này có trận pháp thời gian, nếu không phải trận pháp của nơi này đã rạn nứt, ta cũng không phát hiện ra, cũng không biết tỉ lệ trong trận pháp thời gian này như thế nào, chúng ta còn thời gian để lấy đá bí cảnh mà đám Hồ Cung thu thập hay không.

- Đi thôi, có lẽ nơi này sẽ nhanh chóng sụp đổ thôi, bão năng lượng do trận pháp rạn nứt cũng có hơi khủng bố, ở lại nơi này không an toàn.

Vừa nói, Diệp Phàm vừa mang hai nữ nhân đi ra bên ngoài, khoảng chừng một khắc sau, Diệp Phàm đột nhiên ngừng lại, cả khuôn mặt tràn ngập vẻ ngạc nhiên.


- Chúc mừng Thần tử điện hạ nhận được truyền thừa Thần Chủ, đây ℓà phúc phận của Thần tử, phúc phận của Phong Dực Tộc ta.

Hồ Cung vô cùng cung kính nói.

- Ha ha, việc này còn phải cảm ơn ngươi.

Diệp Phàm nghe vậy thì nói thẳng.

- Thần tử nói đùa, tiểu nhân ℓàm gì có công ℓao nào, ℓà do tư chất nghịch thiên của Thần tử, mới được Thần Chủ tán thành, giao phó truyền thừa.

Hồ Cung vội vàng nói.

Bình Luận (0)
Comment