Chương 1269 - Chương 1289: Loạn Chiến
Chương 1289: Loạn Chiến
Chương 1289: Loạn Chiến
Tốc độ hai người cực nhanh, hai tay Diệp Phàm bắt đầu không ngừng kết ấn, thuộc tính Mộc chi ℓực điên cuồng hội tụ trong tay hắn, ấn quyết cuối cùng rơi xuống, hai tay Diệp Phàm hướng về phía hư không vỗ xuống:
- Tiên pháp — Mộc Thương Long!!
Đạo vận thiên tượng Thần Linh mộc giới!!
Nhưng hiển nhiên, Phệ Hồn Trùng khống chế Y Lam đối với việc khống chế tiên ℓực kém xa Y Lam, sau một kiếm này, Diệp Phàm có thể cảm giác được rõ ràng tiên ℓực thể nội Y Lam cơ hồ tiêu hao hầu như không còn.
Chỉ là không biết thời gian năm năm trôi qua, nhóm tiên nhân đầu tiên sống sót còn có mấy người, thậm chí rất có thể một người cũng không còn.
Diệp Phàm kích xạ đi về phía kình thiên trụ, nhưng không phi hành trên không trung, một mặt là vì nơi này không cách nào bổ sung tiên lực, thời điểm nên tiết kiệm tiên lực vẫn là nên tiết kiệm, một phương diện khác bên trong loại quá trình tiến hóa không gian này, trình độ Không Gian Phá Toái trên không trung so với trình độ phá toái ở giữa đại địa càng mạnh hơn.
Trên không trung, khắp nơi đều là Không Gian Nhận ẩn hình, loại Không Gian Nhận này có uy lực cực mạnh, hơn nữa thuộc về Thiên Đạo pháp tắc chi lực, cho dù là Hỗn Độn Đạo đan của Diệp Phàm cũng vô pháp hấp thu hoàn toàn loại Không Gian Nhận cắt đứt này.
Cùng so sánh, đi xuống mặt đất tất nhiên an toàn hơn không ít, Diệp Phàm dựa vào lực lượng cơ thể thuần túy bắt đầu đi đường trên mặt đất.Diệp Phàm quát lạnh một tiếng, Lăng Hư Kiếm phía sau ra khỏi vỏ, bay đến đỉnh đầu Y Lam sau đó trực tiếp chém xuống.
Phốc!
Thân thể uyển chuyển của Y Lam lập tức bị đánh mở, phía trên kiếm quang, hỏa diễm pháp tắc diễn sinh, lập tức hoàn toàn thiêu đốt thi thể Y Lam, ngay tiếp theo toàn bộ Phệ Hồn Trùng trong đó bị cháy hết.
Hỏa diễm chậm rãi tiêu tán, nữ tử lỗ mãng kia đã hoàn toàn hóa thành tro tàn, Diệp Phàm nhìn Phong Tuyết Kiếm nổi bồng bềnh giữa không trung, trong lòng có chút gánh nặng, loại tử vong này đột ngột khiến cho hắn chưa kịp phản ứng, hắn cũng không phải đang tiếc nuối năm ngàn vạn điểm, mà là đáng tiếc một sinh mệnh trôi qua như vậy.Sưu sưu sưu!
Thân hình Diệp Phàm không ngừng dựa vào lực lượng nhảy vọt lên không trung, sau đó dưới sức mạnh trọng lực rơi xuống phía dưới, lực lượng hắn cực mạnh, mỗi một lần vọt lên, cả người giống như bay lượn.
- Tiên pháp, Mộc Liên Tỏa Thương Long!!
Đột ngột có một đạo thanh âm vang dội vang lên, lực chú ý của Diệp Phàm lập tức bị một cỗ tiên lực vô cùng cường hoành hấp dẫn, lúc này thay đổi phương hướng, kích xạ đi về hướng tây bắc.Rất nhanh, Diệp Phàm liền cảm nhận được năng lượng đánh nhau ba động, lúc này thân hình ẩn tàng che giấu ở trên cây, đánh giá chỗ kịch chiến vài trăm mét phía trước.
Song phương giao chiến, một phe là tiên nhân Tiên giới, nhìn trang phục là võ tu Phàm Thiên của Tội Ác chi thành, phe bên kia khiến cho người ta có chút mê hoặc, có dị thú không gian, cũng có tiên nhân Tội Ác chi thành.
Nhưng Diệp Phàm một chút liền nhìn ra những dị thú và nhân loại cùng một chỗ này có vấn đề, khuôn mặt trắng bạch, ánh mắt không có tiêu cự, trình độ khống chế tiên lực cực kỳ kém cỏi, tình huống cơ hồ giống như đúc với Y Lam.
Không chỉ những tiên nhân này, còn có dị thú cùng một chỗ với bọn họ cũng cho người ta một loại cảm giác chỉ là cái xác không hồn.Nhưng theo tuế nguyệt trôi qua, vùng không gian bên trong này đã tự tạo ra không ít loài có sinh mệnh, thậm chí hiện tại mảnh bí cảnh này đã bắt đầu tiến hóa thành tiểu thế giới, Diệp Phàm có thể cảm giác được rõ ràng Thiên Đạo pháp tắc đang dần hướng tới hoàn chỉnh.
Thế giới chi tâm ở chỗ nào Diệp Phàm cũng không rõ ràng, bây giờ chính là đi được tới đâu hay tới đó, đánh giá cảnh vật chung quanh một hồi, nơi này là một dãy núi, khắp nơi đều là cây lớn cao vút trong mây, giờ phút này Diệp Phàm đang lơ lửng phía trên một cái cây lớn.
Hướng xuống một chút, phía dưới bị vô số tiên thụ nồng đậm ngăn trở, mà ở phía tây có một ngọn núi cực kỳ kỳ lạ, ngọn núi này cao vút trong mây, từ vị trí của Diệp Phàm nhìn tới thật giống như một cái kình thiên trụ chống được Thương Khung.
Ngọn núi này to lớn bắt mắt như thế, tất nhiên bản thân bên trong bí cảnh này tồn tại khảo nghiệm chi địa, nghe nói vào năm năm trước thời điểm nhóm người đầu tiên tiến vào nơi đây, nơi này còn chưa từng tiến hóa, như vậy những nhóm tiên nhân đầu tiên kia tám phần là sẽ đến phía trên kình thiên trụ này.- Thì Gian Chiểu Trạch!
Diệp Phàm chỉ Y Lam phía xa, thời gian pháp tắc bộc phát, thân ảnh Y Lam nhất thời trở nên chậm chạp, tiếp theo, tay phải Diệp Phàm hư nắm, phát động Khống Mệnh Thuật.
Một cỗ lực lượng vô hình khống chế Y Lam, lúc này tiên lực Y Lam cơ hồ tiêu hao hầu như không còn hiển nhiên không có năng lực chống lại Khống Mệnh Thuật của Diệp Phàm, rất nhanh cơ thể không mảnh vải che thân của Y Lam bắt đầu chậm rãi bay về phía Diệp Phàm.
- Trảm!Khống Mệnh Thuật phát động, Phong Tuyết Kiếm hóa thành một vệt sáng bay đến trong tay Diệp Phàm, Diệp Phàm thấy được chữ phía trên Phong Tuyết Kiếm, lúc này vẽ ra một thần văn phong ấn, phong ấn chặt Phong Tuyết Kiếm, ở trong bí cảnh này không có cách nào mở ra Thiên Đế giới, trước tiên Diệp Phàm đeo Phong Tuyết Kiếm lên người, nhưng hắn không định luyện hóa nó, Đế Khí này sợ là chi bảo trấn tộc của gia tộc Y Lam.
Diệp Phàm không được tính là người tốt, nhưng Y Lam cho hắn cảm giác không tệ, hắn cũng không muốn thèm muốn Phong Tuyết Kiếm. Quân tử ái tài, lấy chi có đạo, đây là nguyên tắc của Diệp Phàm.
Y Lam đã chết, có cơ hội hắn sẽ đưa Phong Tuyết Kiếm về Y gia, xem như đền bù tổn thất đối với Y Lam đi, dù sao nói đến cùng thì thi thể Y Lam là do hắn thiêu hủy.
Dưới một phen truy đuổi, chính Diệp Phàm cũng không biết mình đã tới chỗ nào, thất lạc bí cảnh này vốn chỉ là một không gian phong bế, trong này chỉ có một ít khôi lỗi và trận pháp, cũng không có sinh linh nào. Thời điểm Hàn Thiên Trảm sáng tạo bí cảnh này chủ yếu là cho võ tu của Tội Ác chi thành lịch luyện thu hoạch cơ duyên, có một số khôi lỗi và trận pháp là đã đủ rồi, hắn không bắt Tiên thú bỏ vào nơi đây.
Hiển nhiên một bên võ tu Nhân tộc và dị thú không gian này đều đã bị Phệ Hồn Trùng đã khống chế, trái ℓại đội hình võ tu Phàm Thiên Tội Ác chi thành kia nguyên một đám tiên ℓực yếu ớt, khí tức có chút uể oải, nhưng phương diện chiến đấu cực kỳ ℓão ℓuyện, đối với việc vận dụng tiên ℓực cơ hồ ℓà tiết kiệm đến từng giờ từng phút, trên mặt mấy người này đều có vẻ uể oải và kiêng kị, nhìn có vẻ có chút hiểu biết đối với U Linh Phệ Hồn Trùng.
Bàn về thực ℓực, những võ tu Phàm Thiên này hơn một bậc, nhưng nguyên một đám tiên nhân này muốn tiết kiệm tiên ℓực, không dám toàn ℓực ứng phó, trái ℓại Phệ Hồn Trùng khống chế sinh vật hoàn toàn không thèm để ý hao tổn tiên ℓực, trong ℓúc nhất thời võ tu Phàm Thiên ngược ℓại bị đè ℓên đánh.