Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1277 - Chương 1297: Cự Thú Rời Núi

Chương 1297: Cự Thú Rời Núi
Chương 1297: Cự Thú Rời Núi
canvasa1d12970.pngTrừ phi, trong khu rừng này có rất nhiều con quái vật như thế, cũng có thể trong khu rừng này đang che giấu một con quái vật vương giả có thể sánh với Đại Ất Tiên.

Nghĩ đến đây, Diệp Phàm cảm thấy hơi nghiêm trọng, sấm sét bùng nổ, thân thể của hắn ℓập tức biến mất, mũi thương ℓập ℓòe, ℓập tức xé rách không gian, một thương đâm xuyên người con quái vật.

Rầm!

canvasa1d12971.pngCách thể hiện sức mạnh này không giống nhau, nghe nói cường giả tuyệt thế tu hành đến cao thâm, chỉ cần dùng ý niệm ℓà có thể khống chế sinh ℓinh của cả một thế giới thành khôi ℓỗi của hắn, vô cùng khủng bố, mà trên người con quái vật vừa chết đi này cũng có sức mạnh kỳ ℓạ này tồn tại.

Nếu thế, trong khu rừng kia còn nguy hiểm hơn cả tưởng tượng của Diệp Phàm, rất có thể trong khu rừng này chỉ có một con quái vật đứng trong bóng tối thao túng sinh linh kỳ quái này không ngừng cắn nuốt những tiên nhân tiến vào.

Bây giờ Diệp Phàm hoàn toàn không có hứng thú trực tiếp đối chiến với sự tồn tại này, hắn tự biết bản thân không phải là đối thủ, trừ phi luyện hóa được Thế Giới Chi Tâm.

Nghĩ đến đây, Diệp Phàm cẩn thận kích xạ về phía mà hắn chưa từng tìm kiếm vào hôm qua.

Khoảng ba mươi phút sau, chỗ thịt nát dưới đất bắt đầu hồi phục lại một cách kỳ quái, cuối cùng biến thành bóng dáng ba tên con người chậm rãi đi đến chỗ cây đại thụ, dựa vào đại thụ ngồi xuống, giống như khi nãy dựa vào tảng đá vậy, nếu Diệp Phàm ở đây, chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Đồng thời, không biết từ lúc nào, sau lưng Diệp Phàm, vô số dị thú không gian không ngừng bay ra, là Không Gian Bạo Phong!

Không đúng… Diệp Phàm lập tức vứt bỏ suy nghĩ này, những con Không Gian Bạo Phong này đều bị sự tồn tại trong bóng tối điều khiển, cũng không phải là Không Gian Bạo Phong sống sót lúc trước Diệp Phàm gặp, nhưng số lượng này vẫn khiến người ta tuyệt vọng.

Không đường lên trời, không cửa xuống đất, chẳng khác gì thiên la địa võng.

Nếu không phải Diệp Phàm lui lại kịp thời thì đã rơi vào cảnh ba ba trong hũ, không có thần thức, cảm giác của Diệp Phàm cũng suy yếu khá nhiều, những con Không Gian Bạo Phong này ẩn nấp trong hư không, vậy mà Diệp Phàm lại không hề phát hiện.
- Đế pháp, Ngũ Hành Long Đằng!

Đùng!

Rừng đá sụp đổ, hư không vỡ vụn, lực lượng ngũ hành không ngừng biến hóa, năm con rồng khuấy động núi sông, lấy Diệp Phàm làm trung tâm, vô số Không Gian Bạo Phong đồng loạt bị rồng thần đánh nát, bãi đá bên dưới thay đổi nghiêng trời lệch đất, trên đầu những tiên nhân đều xuất hiện mấy xúc tu bé nhỏ, nhưng xúc tu này giống như một sợi dây, thao túng bọn họ như con rối.

Sau đó, một con thú khổng lồ trèo ra khỏi mặt đất, xung quanh Diệp Phàm, năm con rồng gào thét, Thổ Chi Thương Long xông ra từ lòng đất, vây khốn thân thể vô cùng to lớn của cự thú, cự thú thét gào, điên cuồng né tránh, nhưng uy lực của đế pháp sao lại đơn giản đến vậy được, mặc dù cự thú vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng không thể phá hủy đế pháp của Diệp Phàm.
Ma Thần Nộ kích hoạt, mười hai đôi cánh đen che khuất bầu trời, Diệp Phàm hoàn toàn không nhường nhịn, vừa ra tay liền dùng toàn lực ứng phó.

Vèo vèo vèo!

Xúc tua to lớn lập tức đánh về phía Diệp Phàm, ảo ảnh Ma Thần trực tiếp bị đánh nát, đây là lần đầu tiên ảo ảnh bị đập nát sau khi Diệp Phàm nắm vững Ma Thần Nộ, sức mạnh này, ít nhất cũng đạt đến cấp bậc Đại Ất Tiên trung kỳ, Diệp Phàm hoàn toàn không phải đối thủ.

Hai tay điên cuồng kết ấn, trong nháy mắt ảo ảnh Ma Thần bị đánh nát, Diệp Phàm cũng kết xong ấn ký cuối cùng, tiên lực tuôn trào, trong mắt Diệp Phàm lộ ra chiến ý điên cuồng.
Những người đang cười nói này đều có một đặc điểm, sau lưng của bọn họ hoặc dựa vào tảng đá, hoặc dựa vào vách đá, dù sao cũng không lộ ra trước mắt Diệp Phàm.

Không chỉ vậy, những người này đều đứng yên tại chỗ, không có ai đi qua đi lại…

Thân thể dừng lại, Diệp Phàm đạp không bay đi, không hề quay đầu kích xạ về hướng bản thân vừa đến, không chút do dự, vô cùng quả quyết.

Tiếng nói chuyện bên dưới lập tức im bặt, sau đó dường như cả bãi đá đều sống lại, vô số xúc tua màu đen từ bãi đá bay vút về phía Diệp Phàm, tốc độ nhanh chóng, cho dù là tốc độ của Diệp Phàm, cũng không thể với tới.
Chạy như bay cả đoạn đường, khu rừng yên tĩnh giống như phần mộ của người chết, khoảng nửa ngày sau, địa hình quen thuộc cuối cùng cũng xuất hiện trong mắt Diệp Phàm.

Là địa điểm mà Lục Đình cho hắn xem, Diệp Phàm liền lộ ra vẻ vui mừng, đây là một nơi có nham thạch đâm sâu vào rừng đá, không giống sự lạnh lẽo bên trong rừng rậm u ám, nơi này mang đến cảm giác rất thoải mái rất ấm áp.

Không chỉ thế, bên trong bãi đá này, đã có gần sáu mươi người, trong số những người này có vài người ngồi dựa vào tảng đá, vài người đứng dựa vào vách đá, thỉnh thoảng nói chuyện, thỉnh thoảng nghỉ ngơi, khiến một người vừa xông ra từ khu rừng rậm vắng vẻ không một bóng người, nhìn thấy ánh nắng tươi sáng ở nơi này, cùng với bóng người rậm rạp, ai cũng cảm nhận được cảm giác ấm áp khi thấy mặt trời.

Diệp Phàm cũng không ngoại lệ, ít nhất lúc nhìn thấy những người này, tâm trạng của hắn đúng là tốt hơn nhiều, thân thể bay vụt lên, đột nhiên, thân thể của hắn cưỡng ép ngừng lại trên không trung, pháp tắc vận mệnh xao động bất an, Diệp Phàm cau mày, một cảm giác nguy cơ khiến tóc gáy dựng khiến hắn muốn trốn vào hầm băng xuất hiện.
Diệp Phàm không để ý cự thú trèo ra, Diệp Phàm tuyệt đối không thể ngăn cản thứ này, đến bây giờ, nó chỉ trở tay không kịp trước đế pháp của Diệp Phàm, còn chưa kịp dùng sức mạnh huyễn cảnh, pháp tắc bóng tối, một khi cho nó thời gian dùng toàn lực, Diệp Phàm muốn an toàn chạy khỏi nơi này, khó càng thêm khó.

 Kim Long, Hỏa Long, Thổ Long và Mộc Long cùng vây giết cự thú, bóng dáng của Diệp Phàm trực tiếp đứng trên Thủy Long, Thủy Long gào thét, dòng nước vô tận biến hóa từ trong hư không, biến thành một con sóng lớn ngập trời, nương theo Thủy Long mà phóng đến đám Không Gian Bạo Phong đang cản đường.

Dưới sự tấn công của Thủy Long, Không Gian Bạo Phong từ bầu trời rơi xuống như mưa, gần như trong nháy mắt, Diệp Phàm đã chạy thoát khỏi vòng vây, đồng thời, cự thú bên dưới đã thoát khỏi trói buộc của Thổ Long, xúc tu bóp nát Hỏa Long và Mộc Long, Kim Long phía trên bộc phát vô số Võ Đạo Chi Lực, kiếm đạo, thương đạo, đao đạo này nọ trực tiếp chặt đứt một cái xúc tu của cự thú.

Đồng thời động vào cốt lõi của cự thú, máu thịt văng ra, cự thú phát ra một tiếng thét gào thảm thiết, cái bụng trực tiếp bị Kim Long xé nát.


Một vầng sáng kỳ ℓạ phát ra từ trong bụng nó.

Lúc này Diệp Phàm đã hoàn toàn thoát khỏi đám Không Gian Bạo Phong cản trở, nhưng vầng ánh sáng kia ℓại hấp dẫn sự chú ý của Diệp Phàm, nhìn về phía ánh sáng, Diệp Phàm ℓập tức sững sờ.

Hàn Lạc Lạc!

Bình Luận (0)
Comment