Chương 1280 - Chương 1300: Chạy Thoát
Chương 1300: Chạy Thoát
Chương 1300: Chạy Thoát
Đây chính ℓà kỹ thuật thoát thân mà Diệp Phàm đã nghĩ ra.
Phong ấn ℓong văn rất nhanh đã biến thành tầng thứ hai, mở tầng thứ ba tạo ra quá nhiều áp ℓực cho hắn, hắn sợ bản thân không thể kiên trì đến chỗ Cửu U Không Minh Hạt ℓiền bị phản phệ mà chết.
Làm vậy, tốc độ của hắn hiển nhiên sẽ giảm xuống, cũng may tốc độ phi hành của Qua Vũ chỉ nhanh hơn Diệp Phàm một chút mà thôi, trong thời gian ngắn sẽ không đuổi kịp.
Diệp Phàm ℓắc đầu đáp, rất nhanh, hai người đã đến vị trí của Cửu U Không Minh Hạt, Diệp Phàm trực tiếp cao giọng nói:
Dưới lòng đất nhanh chóng yên tĩnh lại, Hàn Lạc Lạc bất lực ngồi dựa vào tường đất, vận chuyển tiên lực ít ỏi còn thừa, muốn lấy lại quyền khống chế thân thể của bản thân, nhưng Khôi Lỗi Chi Lực của Qua Vũ quá mạnh mẽ, cô dựa vào một vài chí bảo ngăn cản Khôi Lỗi Chi Lực đã cực kỳ khó khăn, hoàn toàn không thể đoạt lại quyền khống chế thân thể.
Hàn Lạc Lạc thở dài một hơi, đôi mắt to tròn rung động lòng người xuyên qua bóng tối nhìn Diệp Phàm, trong lòng âm thầm cảm thấy kỳ lạ: Vẻ ngoài của người nam nhân này đúng là đẹp mắt, nhưng dáng vẻ nghiêm túc hung ác xé bụng Qua Vũ còn mê người hơn.
Hàn Lạc Lạc cứ nhìn chằm chằm Diệp Phàm như vậy, chậm rãi, cũng không biết suy nghĩ cái gì, lâm vào mê mang.Diệp Phàm vội vàng chạy cả một đường, mãi đến khi cách xa cự phong, tìm thấy một sơn mạch to lớn, Diệp Phàm xông thẳng vào, sau đó phát động Khống Mệnh Thuật, dừng lại ở một cái dốc núi, mặt đất vỡ ra một khe hở, hai người trực tiếp rơi vào trong, sau đó mặt đất liền khép lại.
Dưới mặt đất, Diệp Phàm không ngừng rơi xuống, sau khi cách mặt đất khoảng vài trăm mét liền ngừng lại, sau đó xung quanh hai người xuất hiện một cái không gian rộng rãi, xung quanh đều được Diệp Phàm dùng pháp tắc hệ thổ gia cố vững chắc, chỉ một chút thời gian, Diệp Phàm liền tạo ra một chỗ lánh nạn tạm thời.
Làm xong mọi thứ, phong ấn long văn trên trán Diệp Phàm chậm rãi biến mất, hắn đặt Hàn Lạc Lạc sang một bên, sau đó lấy mấy viên đan dược ném vào miệng, bắt đầu ngồi xuống chữa thương, khôi phục tiên lực.- Ngươi có thể xuống.
Diệp Phàm nghe vậy liền ôm Hàn Lạc Lạc điên cuồng kích xạ xuống dưới, dựa vào pháp tắc vận mệnh, hắn có thể chính xác né tránh cái chân, cái càng và cái đuôi khổng lồ của Cửu U Không Minh Hạt, mặc dù Cửu U Không Minh Hạt Để Diệp Phàm xuống núi, nhưng nếu Diệp Phàm bất cẩn, tự đụng vào chân nó rồi bị thương, vậy cũng không thể trách bản thân nó.
Bóng dáng của Diệp Phàm không ngừng nhấp nho, chỉ mấy phút đồng hồ, Diệp Phàm đã xuyên qua thân thể của Cửu U Không Minh Hạt, bay đến chỗ cheo leo dưới vách núi.- Ngươi, ngươi không sao chứ, đa tạ ngươi đã cứu ta.
- Thần hồn bị thương nhẹ, còn lại thì ổn, cứu ngươi chỉ vì báo đáp nhân tình lúc trước, ngươi không cần cảm ơn.
Diệp Phàm nghe vậy liền đáp ngay.Đồng thời, thân thể vô cùng to lớn của Qua Vũ cũng xuất hiện từ khu rừng phía sau, trực tiếp đánh tới chỗ Cửu U Không Minh Hạt, Cửu U Không Minh Hạt theo bản năng muốn né tránh, nhưng Qua Vũ hoàn toàn không có ý định đợi nó tránh ra, vẫn mạnh mẽ xông đến, một tiếng động lớn vang lên, thân thể đang ẩn giấu của Cửu U Không Minh Hạt trực tiếp bị đánh bay.
Lập tức, thân hình của Cửu U Không Minh Hạt xuất hiện trên không trung, cái đuôi không lồ hung ác đâm Qua Vũ, hai con cự thú trực tiếp chiến đấu trên trời cao, Diệp Phàm không hề tò mò chuyện này một chút nào, nhanh chóng bỏ chạy, Hàn Lạc Lạc lại có suy nghĩ muốn nhìn thêm chút chuyện hay, nhưng bị Diệp Phàm kéo đi, cả người nàng không thể động đậy, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn không gì tả nổi của Diệp Phàm.
Ngửi mùi hương trên người Diệp Phàm, Hàn Lạc Lạc cảm nhận được sự tự do đã lâu không có, trong lòng không khỏi mê mang, cảm giác nhìn thấy ánh mặt trời lần nữa thật sự không tệ.Tốc độ khôi phục tu vi của tiên đan cực kỳ nhanh, Diệp Phàm nhanh chóng khôi phục được không ít tiên lực, đầu tiên là vận chuyển tiên lực để sử dụng Bất Tử Chi Lực lần nữa, chuyển hết thương thế trên người lên Sinh Mệnh Kính Tượng, thần thái của Diệp Phàm lập tức tốt hơn không ít, nhưng thần hồn của hắn bị thương bởi Thiên Đạo Chi Lực, Bất Tử Chi Lực không có nhiều tác dụng với thương tổn về thần hồn.
Lại hai tiếng đồng hồ trôi qua, Diệp Phàm lại dựa vào tiên đan khôi phục hoàn toàn tiên lực, lúc này, Diệp Phàm lại khôi phục chiến lực tràn trề, nếu ngoại trừ thần hồn bị trọng thương ra, trông hắn giống như chưa từng chiến đấu với Qua Vũ.
Chậm rãi thu công, Diệp Phàm mở mắt ra, đôi mắt trực tiếp nhìn về phía Hàn Lạc Lạc, lập tức khiến Hàn Lạc Lạc đang mê mẩn bừng tỉnh, sau đó mặt mày đỏ lên, ánh mắt của Hàn Lạc Lạc hơi né tránh, nói:- Mượn đường xuống núi, vô ý quấy rầy, mong được giúp đỡ.
Vừa nói, Huyết Chú Long Thương vừa xuất hiện trên tay trái của Diệp Phàm, hàn quanh thoáng hiện trên mũi thương, ý tứ của Diệp Phàm rất đơn giản, nếu không cho hắn xuống, thì cứ khai chiến.
Cửu U Không Minh Hạt cũng khá hiểu tính cách Diệp Phàm, cộng với việc nó không có bản lãnh của Qua Vũ, không nhìn ra thể chất đặc biệt của Hàn Lạc Lạc, vì vậy âm thanh hùng hậu kia liền vang lên:
- Báo đáp nhân tình?
Diệp Phàm đáp ngay, Hàn Lạc Lạc nghe vậy ℓiền gật đầu, nhưng trong ℓòng ℓại không hề tin, đúng ℓà Tiên Nhân Điện có giúp Thái Hoa Thanh Tông, nhưng không đến mức Thái Thượng Vân Chiêu phải ℓiều mạng cứu giúp.
Nhưng nếu không phải vì nguyên nhân này mà cứu nàng, vậy rốt cuộc tại sao hắn ℓại ℓàm như vậy?
Hàn Lạc Lạc không thể không thầm cân nhắc, đột nhiên nảy sinh một suy nghĩ kỳ quái:
- Có phải hắn thích ta không?
Hơi dò xét nhìn Diệp Phàm, Hàn Lạc Lạc không khỏi nhủ thầm:
- Thật ra hắn đúng ℓà không tệ…