Chương 1318: Tranh Đoạt Thế Giới Chi Tâm
Chương 1318: Tranh Đoạt Thế Giới Chi Tâm
- Vì sao không tin?
- Ta cũng đã từng nói cho sư tỷ sư muội tông môn nghe qua, nhưng các nàng chỉ cười và cho rằng Đại Lực bịa ra để thu hút sự chú ý của ta, ta cảm thấy không phải, đến nay ta còn nhớ rõ vẻ mặt của Đại Lực khi hắn nói về những chuyện mình đã trải qua, điều này chắc chắn không phải ℓà bịa đặt, hắn nói ℓà thật đúng không?
- Đúng.
Hàn Lạc Lạc có chút đắc ý nói.
Tiên đan trong tay Diệp Phàm dùng để khôi phục tiên lực cũng chỉ còn lại hai viên, Tiên thạch cực phẩm không còn viên nào, một số đồ vật trận bàn phù lục khác, tạm thời không có nhiều hữu dụng.
So với thế giới bên ngoài, không gian này nhỏ hơn rất nhiều, dù sao Thế giới chi tâm là mới sinh, nhưng dù vậy, nếu Thế giới chi tâm một lòng ẩn tàng, người bên ngoài muốn tìm kiếm cũng rất khó khăn.
Dù sao Thế giới chi tâm ẩn chứa sức mạnh pháp tắc cực kỳ toàn diện, nó có thể hoàn toàn ẩn trong khoảng không, sâu trong lòng đất, và ở trên những đám mây bay.
Nó có thể được giấu ở bất cứ đâu trên thế giới, đối với đông đảo tiên nhân dị thú không có thần thức, tìm kiếm cực kỳ khó khăn, Diệp Phàm có thể dựa vào sức mạnh pháp tắc vận mệnh định vị đại khái vị trí của Thế giới chi tâm đã coi như là mạnh mẽ hơn người khác rất nhiều.Hàn Lạc Lạc nhìn Diệp Phàm chợp mắt, lập tức có chút khó chịu nói.
- Phàm nhân Nhân tộc tử thương mấy chục tỷ, võ tu tử thương vài trăm triệu, võ đạo truyền thừa mất đi vô số, đại lục sinh linh đồ thán, thây ngang khắp đồng, thiên kiêu tử trận, võ tu thế hệ trước mười không còn một, vô số võ tu dùng sinh mệnh đổi lấy thắng lợi, Diệp Phàm đã dùng mạng sống của một tỷ võ tu chân thành chiến đấu vì Nhân tộc làm mồi nhử, mang đến thắng lợi, sao là huy hoàng?
Diệp Phàm nói khẽ, giọng có chút trầm thấp, Hàn Lạc Lạc lập tức trầm mặc, khác với lời nói dõng dạc trong miệng của Đại Lực, Hàn Lạc Lạc nghe được trong miệng nam nhân trước mặt là thống khổ, không đành lòng, bi thương.
Niềm tự hào bắt nguồn từ cuộc chiến này đã chồng chất lên vô số sinh mạng, trận chiến bi thảm này không phải câu chuyện mới lạ trong miệng Hàn Lạc Lạc.Bóng dáng chập chờn, Diệp Phàm điên cuồng vận chuyển pháp tắc vận mệnh, dù hiện giờ hắn không cảm ngộ sâu sắc pháp tắc vận mệnh, cũng không có tiên pháp ở lĩnh vực pháp tắc vận mệnh, nhưng nơi đây dù sao cũng là không gian Thế giới chi tâm nên có thể cảm nhận sơ bộ được phương hướng hắn muốn tìm.
Tăng tốc hết mức, sau lưng Diệp Phàm có hai thanh trường kiếm và một cây trường thương, ngoại trừ Lăng Hư Kiếm, hai binh khí còn lại đều là Đế Khí, đương nhiên, hắn không có luyện hóa Phong Tuyết Kiếm, nếu không thực lực tất nhiên đã tăng lên rất nhiều.
Đồ vật Đế Khí là dụ hoặc không thể kháng cự đối với bất kỳ Tiên Nhân nào, Diệp Phàm không phủ nhận mình cũng từng có dự định muốn chiếm Phong Tuyết Kiếm làm của riêng, nhưng dù làm người hay là tu đạo, đều phải học được khống chế tham dục, hiểu được lấy hay bỏ, hôm nay hắn có thể vì một thanh trường kiếm Đế Khí thay đổi cách đối nhân xử thế của mình, ngày sau, hắn sẽ vì đại đạo từ bỏ nguyên tắc.
Núi non trùng điệp lướt qua dưới chân Diệp Phàm, nơi này khác với thế giới bên ngoài, ở đây có rất nhiều thiên tài và bảo vật, có thể khôi phục tiên lực của rất nhiều Tiên nhân, đồng thời, nơi này cũng có linh khí thiên địa, mặc dù cực kỳ mỏng manh, nhưng chỉ cần tốn hao đủ thời gian vẫn có thể khôi phục không ít tiên lực.- Thực xin lỗi...
- Không sao, nghỉ ngơi đi!
...
Sáng sớm hôm sau, sau khi Diệp Phàm để lại tiên lực hóa thân thì trực tiếp rời đi, sau khi Hàn Lạc Lạc tỉnh lại nhìn thấy tiên lực hóa thân của Diệp Phàm, dù biết hóa thân này cũng không có suy nghĩ của riêng mình, nhưng trong lòng vẫn có cảm giác an toàn.- Này, ngươi đừng giả vờ ngủ.
- Thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ta một lần đi, ta muốn nghe một chút phiên bản khác biệt.
- Ngươi cái tên này một chút tình thú cũng không có, chẳng lẽ tâm sự với ta khó khăn như thế sao?
- Ngươi cũng là võ tu Thiên Vũ, không phải muốn kể cho người khác nghe về một trận chiến huy hoàng như vậy sao?- Được rồi, sắc trời đã tối, nghỉ ngơi trước đi, dù ngươi moi ra thân phận ta, đánh cược vẫn có hiệu lực.
- ...
Hàn Lạc Lạc có chút im lặng, đột ngột nghĩ tới điều gì, nói tiếp:
- Ngươi nói cho ta biết Diệp Phàm kia rốt cuộc là người như thế nào?
Trên đường đi, Diệp Phàm cũng gặp phải một số dị thú và tiên nhân, tiên nhân còn tốt, biết rõ Diệp Phàm cường hoành nên không dám trêu chọc, nhưng dị trùng và dị thú không gian có chỉ số thông minh không cao, vẫn có không ít con đui mù muốn coi Diệp Phàm thành đồ ăn, cuối cùng chết dưới kiếm Diệp Phàm.
Bí cảnh thất ℓạc này vốn dĩ không phải ℓà không gian cấp cao, ℓại không ngờ vậy mà có một con quái vật khổng ℓồ đang ngủ say.
Phía trên sông băng cũng có không ít băng thú bản địa, những băng thú này đều hung ác vô cùng, phàm ℓà tiên nhân, dị trùng, dị thú, bước vào phía trên sông băng đều sẽ bị băng thú công kích.
- Thái Thượng đạo hữu, xin ra tay cứu ta một mạng.
Đột ngột, một giọng nói vang ℓên, sau đó thân hình Lục Đình có chút chật vật ℓao nhanh về hướng Diệp Phàm, sau ℓưng nàng còn có mấy tên nam tử đuổi theo không bỏ, sau khi những người này nhìn thấy Diệp Phàm đều dừng bước, có chút do dự không tiến ℓên.
Mà Lục Đình đứng ở sau ℓưng Diệp Phàm, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.