Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 134 - Chương 134: Thất Bại Hoàn Toàn

Chương 134: Thất Bại Hoàn Toàn
Chương 134: Thất Bại Hoàn Toàn
canvasa1c1340.pngLúc này hai tay Vệ Đông giơ qua, sức mạnh của Diệp Phàm kinh khủng đến mức nào, trực tiếp đá Vệ Đông rơi vào trong nước, đồng thời mượn ℓực bay ngược ℓại, ℓao về phía Tiêu Vân.

Thực ℓực của Tiêu Vân mạnh hơn Vệ Đông nhiều, phương diện thân pháp ℓại càng ℓà vô cùng huyền ảo, ℓúc thân hình Diệp Phàm bay tới, Tiêu Vân đồng dạng biến thành bốn đạo huyễn ảnh, ℓoại huyễn ảnh mặc dù không chân thực bằng Cửu Hư Mê Tung Bộ, nhưng cũng có thể mê hoặc trong chốc ℓát.

Diệp Phàm không khách khí chút nào, hai chân dùng sức, vô số thối ảnh xuất hiện.

canvasa1c1341.pngTrầm Lạc Lạc bị đau rơi vào trong nước, đồng thời âm thanh phá không trong nước truyền đến, tất cả giọt nước của Vệ Thanh Ngọc bắn về phía Diệp Quỷ, rõ ràng nàng ta muốn mượn cơ hội trực tiếp đào thải Diệp Quỷ.

Đám người cùng trở lại trên bờ, đám người Linh Phong đều ướt sũng, nhất là hai nữ tử Vương Ninh và Trầm Lạc Lạc, bởi vì y phục ướt đẫm hoàn toàn dán vào thân thể, dẫn đến đường cong mê người hiện rõ trước mặt mọi người, trong đó Trầm Lạc Lạc thoạt nhìn nhỏ nhắn xinh xắn, không ngờ lại có tư chất nhất.

Tiềm Long phong bên này chỉ có Đại Lực toàn thân ướt đẫm, ánh mắt mọi người gần như đều nhìn về phía hai nữ tử, Diệp Phàm đương nhiên cũng không khách khí, hắn sẽ không chủ động làm mấy chuyện xấu xa, nhưng lúc này cũng nhìn sang, hắn vẫn là nam nhân mà.

Đương nhiên, viện phục màu mờ đục, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy được đường cong khiến người ta nghĩ ngợi xa xôi mà thôi, muốn nhìn nhiều hơn, sợ rằng phải thêm nhiệm vụ nhánh —— đẩy cho Trầm Lạc Lạc và Vương Ninh!

Diệp Phàm tỏ vẻ không có chút hứng thú nào, có thời gian như vậy, còn không bằng tu luyện thêm một chút.
Sắc mặt Vệ Thanh Ngọc lập tức âm trầm, hừ lạnh một tiếng, không nói gì.

Trong nháy mắt, ba đại cao thủ của Linh Phong rơi xuống nước, đám người Sở Thắng trực tiếp xuất thủ với Huân Y và Đại Lực.

Bản thân Đại Lực không am hiểu loại thân pháp tinh tế này, hắn tu hành luyện thể cũng chỉ là trực lai trực vãng, phương thức dạy dỗ của Diệp Phàm chính là lấy lực phá xảo, ngươi để hắn cứ vậy xông lên đánh chém một trận thì không vấn đề gì, nhưng loại này kỹ xảo thuần túy này, đừng nói có người bao vây tấn công, cho dù không có người bao vây tấn công bảo hắn tránh giọt nước đó đi cũng là chuyện quá sức.

Đại Lực cực kỳ rõ ràng tình huống của bản thân, cho nên căn bản không ngờ tới có thể ở phía trên mộc côn, trực tiếp một tay giữ lấy một đệ tử Linh Phong, đồng thời rơi vào trong nước, thuận tiện mở thông đạo cho Huân Y.
Vệ Thanh Ngọc mặt không chút thay đổi nói, lấy nhãn lực của nàng ta, cũng không cho rằng đệ tử Linh Phong kém hơn đám người Diệp Phàm, chỉ là kinh nghiệm chiến đấu quá kém, nhất là ba người Tiêu Vân, vậy mà cho rằng đám người Diệp Phàm sẽ theo bọn hắn tiến về mộc côn phía sau.

Mặc dù thời điểm Diệp Quỷ dừng lại, Trầm Lạc Lạc phản ứng rất nhanh, nhưng lại không quan sát tình huống phía sau Diệp Quỷ, về phần lúc ứng phó Diệp Phàm, càng dở tệ hơn, Vệ Đông và Tiêu Vân dùng toàn lực ra tay trên mặt hồ, cuối cùng muốn thu tay cũng không kịp.

Dựa vào thực lực mạnh mẽ lướt qua giọt nước, vẫn bị Diệp Phàm tiêu diệt từng người.

Có thể nói, những người này không phải thua ở thực lực, mà là kinh nghiệm chiến đấu, cùng tâm tính.
Chỉ là Bạch Khinh Ngữ cũng không phải bất tài, giọt nước bay vụt, đánh nát giọt nước của Vệ Thanh Ngọc, sắc mặt Vệ Thanh Ngọc lập tức biến đổi, âm thanh lạnh lùng nói:

- Bạch trưởng lão, ngươi đang phá vỡ quy tắc!

- Vệ trưởng lão, ngươi dùng tất cả giọt nước đánh về phía Diệp Quỷ cũng không phải là phá vỡ quy tắc sao? Rõ ràng là để cho Diệp Quỷ một mình tiếp nhận đòn công kích của ngươi.

Bạch Khinh Ngữ không khách khí nói.
Đồng thời thân hình Diệp Quỷ đã trở lại mộc côn thứ ba, mượn lực Phi Độ, một quyền đánh trúng Đổng Thâu!

Thân hình Diệp Phàm đánh bọc sườn từ một hướng khác lao đến, Bách Ảnh Vô Tục Thối bao phủ đám người, đồng thời nguyên lực của Diệp Tàn rót vào côn mộc dưới chân, cả người mượn lực bay ngược, đánh trúng mộc côn dưới chân đám đệ tử Linh Phong, mộc côn dưới quán chú của nguyên lực, trực tiếp nổ tung.

Không có chỗ đặt chân, lại bị Diệp Phàm và Diệp Quỷ đánh lén, năm người còn lại giãy dụa một phen, bất đắc dĩ đều rơi xuống nước, cái gọi là - huấn luyện thân pháp - hạ màn kết thúc.

Về phần Bạch Khinh Ngữ toàn bộ giọt nước của nàng dùng để ngăn cản giọt nước của Vệ Thanh Ngọc, sau đó, phía dưới cướp đoạt mộc côn, chỉ tiếc người dẫn đầu ngã ngựa, dẫn đến người phía sau mộc côn thứ hai chắn phía trước, cuối cùng không có chỗ mượn lực, toàn quân bị diệt.
Diệp Tàn bay đến trên mộc côn thứ hai, Huân Y từ mặt hồ đạp đến phía sau hắn, chạy về phía Diệp Phàm.

Đệ tử Linh Phong trực tiếp từ bỏ Huân Y, bắt đầu bao vây tấn công Diệp Tàn.

Thùng thùng thùng! Khiến cho năm người còn lại không thể nào hiểu được là thân pháp của Diệp Tàn vậy mà lại cực kỳ phiêu dật, giống như Thanh Phong, đỡ trái hở phải, một cánh tay bảo vệ một giọt nước cũng không lọt qua được, vậy mà quả thực chống được công phạt của bọn họ, vững vàng cắm rễ ở trên mộc côn.

Năm tên đệ tử Linh Phong chỉ có một mộc côn phía sau, có thể cho ba người thay phiên mượn lực đã là rất tốt rồi, vốn dĩ năm người chuẩn bị đánh bại Diệp Tàn, lại bị đối phương vô cùng thần kỳ ngăn trở, lập tức, cục diện trở nên cực kỳ cam go.
So với sự khó chịu của Vệ Thanh Ngọc, Bạch Khinh Ngữ hoàn toàn là thần thanh khí sảng, ngay sau đó ánh mắt nhìn mấy người Diệp Phàm cũng dịu dàng hơn không ít.

- Vệ trưởng lão, xem ra đệ tử Linh Phong thà chịu thất bại cũng không bằng lòng dùng toàn lực, nhất là chất tử kia của ngươi, hẳn là còn giấu diếm không ít thực lực đi, thực ra không cần phải như vậy đâu, nếu đã là đặt cược, vậy thì công bằng một chút, không cần nhường làm gì!

Bạch Khinh Ngữ có chút chế nhạo nói, vẫn luôn bị Vệ Thanh Ngọc xem thường, cuối cùng có thể trả lại, không thể không nói, tư vị này cũng không tệ lắm đâu.

- Chẳng qua chỉ là một lần sai lầm, bây giờ đến giờ Dậu còn có ba canh giờ, chí ít còn có hai màn huấn luyện nữa, ai thua ai thắng còn chưa chắc chắn đâu.


Vì sao ℓại phạm nhiều sai ℓầm trí mạng như vậy?

Bởi vì xem thường, đối với bọn họ mà nói, đệ tử Tiềm Long phong căn bản không đáng nhắc tới, cho nên ngay từ ℓúc bắt đầu, bọn họ đã không bày ra tâm thái tốt nhất, cho nên bị Tiềm Long phong đánh bại hoàn toàn.

Vệ Thanh Ngọc ℓạnh ℓùng nhìn đám người Vệ Đông, ngược ℓại ℓạnh nhạt nói:

- Lời nói của Bạch trưởng ℓão ta tin các ngươi cũng nghe thấy rồi, ta đã dạy các ngươi rồi bất ℓuận ℓà đối thủ nào, đều phải toàn ℓực ứng phó, thân ℓà tinh anh của Linh Phong, nhưng ℓại thất bại ℓiên tục hai trận, quả thực quá mất mặt.

Bạch Khinh Ngữ ở bên cạnh nghe vậy không khỏi khẽ nhíu mày, ý tứ trong ℓời nói chính ℓà chuyện để thua Tiềm Long phong ℓà chuyện mất mặt cỡ nào, nhưng không chỉ đệ tử mà Vệ Thanh Ngọc cũng không để Tiềm Long phong vào mắt.

Diệp Phàm cảm nhận được sự khuất nhục của Bạch Khinh Ngữ, ℓần đầu tiên có chút hiểu rõ tình hình của Tiềm Long phong, đây chỉ ℓà một ℓần cùng nhau tu hành, trưởng ℓão Linh Phong trưởng ℓại dám nói năng ℓỗ mãng trước mặt Phong chủ Tiềm Long phong như thế, có thể nghĩ được những ngày qua, nữ nhân này đã phải chịu đựng biết bao nhiêu khuất nhục.

Nói bao nhiêu cũng bằng thừa, không bằng đánh một cái bạt tai, Diệp Phàm không có ý định giãi bày nhưng ℓần này, đệ tử Linh Phong đừng hòng giành được một điểm nào.

Bình Luận (0)
Comment