Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1426 - Chương 1446: Lãng Văn Chiến Trận

Chương 1446: Lãng Văn Chiến Trận
Chương 1446: Lãng Văn Chiến Trận
canvasa1d14460.png- Ha ha, đừng gọi ta ℓà Thu tiền bối nữa, ngươi cứ gọi ta ℓà Thu ℓão ca ℓà được rồi, Diệp ℓão đệ, ngươi đã cứu ta một mạng, ân tình này, ℓão ca sẽ nhớ mãi trong ℓòng.

- Lão ca…

Diệp Phàm bất đắc dĩ nói, nếu ngươi biết ta từng mây mưa với tằng tằng với tôn nữ của ngươi, có ℓẽ ngươi sẽ không còn gọi ta ℓà Diệp ℓão đệ nữa đâu.

canvasa1d14461.pngLoại thủ đoạn này, quả nhiên ℓà vô cùng kì diệu, Diệp Phàm âm thầm tặc ℓưỡi, sau vong ℓinh pháp tắc này tu hành đến đẳng cấp cao thâm, đúng ℓà vô cùng kinh khủng.

Sau khoảng mười hơi, hai bóng dáng bay đến đây, đó là hai nữ tử xinh đẹp tuyệt luân, một người trong đó có trang phục cực kỳ xa hoa, trên trang phục thêu chữ Hàn rồng bay phượng múa.

- Hả? Thanh Nhi, nơi mà gia gia của ta nói đến hẳn là đáy hồ Tử Linh Cốc, phương hướng chắc là đúng rồi, tại sao ta lại không nhìn thấy lão già Thu Lạc kia?

Nữ tử mặc cung trang thêu chữ Hàn hơi nhíu mày hỏi.

Nàng ta toát lên khí chất cao ngạo, nhìn qua có chút khí phách oai hùng, tay cầm yến nguyệt đại đao, không hề che giấu tu vi Đại La Kim Tiên hậu kỳ.
Bây giờ hắn không có thời gian tìm hiểu Vong Linh Pháp Điển, trước mắt quan trọng nhất là xem thử rốt cuộc Tiên Nhân Điện lưu lại truyền thừa gì.

Tiếp xúc truyền thừa của Tiên Nhân Điện rất dễ dàng, có lẽ khó nhất là mở trận pháp đi, dù sao Diệp Phàm cảm thấy lấy được truyền thừa quả thật có chút đơn giản.

Trên một cuốn thư tích quái dị có ghi chép về pháp quyết huyền ảo của một vài tiên lực cộng minh, cái này hình như là… Chiến trận?

Càng nhìn càng thấy giống, Diệp Phàm bắt đầu từ từ lĩnh ngộ, dù sao hắn cũng là người từng tiếp xúc với chiến trận. Mặc dù chiến trận này có chút huyền diệu, nhưng đối với Diệp Phàm mà nói thì nó cũng không phải bảo vật gì quá khó lĩnh ngộ.
Đợi khi thân hình Thu Lạc hoàn toàn biến mất, Diệp Phàm mới quan sát tấm ngọc giản mà Thu Lạctặng cho hắn.

Công pháp Đế giai tuyệt phẩm, Vong Linh Pháp Điển…

Diệp Phàm âm thầm chậc lưỡi, người tên Thu Lạc này quả là người có ân tất báo. Bí pháp Đế giai tuyệt phẩm này, nói đưa là đưa, Vong Linh Pháp Điển có khả năng cao là công pháp hạch tâm của Vong Linh Quốc Độ.

Nghĩ đến đây, tâm tình Diệp Phàm cũng tốt hơn, tự nhiên lấy được một quyển công pháp Đế giai, đổi là ai thì cũng sẽ vui mừng đến không nói nên lời. Mặc dù vong linh pháo tắc bị toàn bộ tiên giới bài xích, nhưng Diệp Phàm không quan tâm, hắn chỉ tin vào một tín niệm, rằng không có năng lực tà ác, chỉ có người tà ác, dù tu hành là Hạo Nhiên Chính Khí hay Nho Gia Đại Đạo, mà tâm bất chính thì có ích lợi gì?
Mà khiến Diệp Phàm không nghĩ đến là khi hắn hoàn toàn lĩnh ngộ được, trên thư tịch dường như có trận pháp nào đó khởi động, sau đó, hạch tâm chiến trận thông qua thần hồn lạc ấn mà tiến vào thần hồn của Diệp Phàm.

    

Chu đáo vậy sao?

Diệp Phàm có chút ngạc nhiên, đừng xem thường truyền thừa bằng cách thần hồn lạc ấn này. Đối với loại truyền thừa này ít cường giả Tiên Đế ít nhất cũng phải tiêu hao một cái giá khổng lồ mới có thể làm được. Tiên Nhân Điện muốn làm một cái truyền thừa, mà còn quan tâm đến người nhận truyền thừa nghĩ gì sao?
- Tiểu thư, nơi Thái thượng trưởng lão nói quả thực là nơi này, hắn cố ý đổi truyền thừa nơi này thành Lăng Vân chiến trận, hơn nữa còn để lại truyền thừa thần hồn lạc ấn, chính là để sau khi ngươi nhận được truyền thừa, ngươi có thể dựa vào chiến trận này tạo thành một quân đoàn tiên nhân, có thể mạnh mẽ đánh thắng, chuyện này không thể nào có sơ hở.

Nữ tử tên là Thanh Nhi nhẹ giọng nói.

- Nếu quả thật là nơi này, vì sao không thấy… Không đúng.

Nữ tử họ Hàn lập tức biến mất, sau đó xuất hiện ở vị trí Thu Lạc bị trói chặt, tiện tay đánh một chiêu, xiềng xích phía dưới bay lên trên không trung, nàng ta tinh tế đánh giá dây xích này, một lát sau, nhẹ giọng nói.
Truyền thừa bằng cách thần hồn lạc ấn này có thể giúp người thừa kế nhanh chóng nắm vững chiến trận, thậm chí có thể trực tiếp học được hạch tâm sơ bộ của chiến trận trong thời gian ngắn. Mà kết hợp với ngộ tính nghịch thiên của Diệp Phàm, đợi truyền thừa thần hồn lạc ấn kết thúc, Diệp Phàm đã có thể nắm giữ đại bộ phận chiến trận.

Diệp Phàm âm thầm cảm thấy kì lạ, có chút nghi ngờ, truyền thừa chu đáo như thế, hắn không quá tin tưởng đây là chuyện Tiên Nhân Điện có thể làm được, nhất là lần này còn là truyền thừa về chiến trận. Phải biết, trong trận chiến dịch này, một bộ chiến trận tốt có tác dụng cực lớn, mà Tiên Giới lại không quá coi trọng chiến trân, chiến trận này rất có thể là thứ quan trọng của Tiên Nhân Điện.

Thứ này, có giá trị còn cao hơn Khai Nguyên Thần Quyết. Dù sao sự khan hiếm của chiến trận này càng khiến chiến trận thâm ảo này có được giá trị cực cao ở Tiên Giới. Diệp Phàm cũng cảm giác thứ này không nên là vật truyền thừa xuất hiện trong bí cảnh. Huống hồ, đây còn là truyền thừa thần hồn lạc ấn chứ?

Quái lạ, đúng là quái lạ, ngay khi Diệp Phàm đang vò đầu bứt bứt tai suy nghĩ, từng đợt từng đợt tiên lực chấn động khẽ truyền đến. Diệp Phàm lập tức dùng thần thức quét ngang, sau đó nhấc chân rời đi, thân thể lập tức biến mất tại chỗ.


- Khóa xích này bị ℓực ℓượng mạnh mẽ phá vỡ, có người thả Thu Lạc chạy thoát rồi.

canvasa1d14462.pngNữ tử họ Hàn ngưng trọng nói, nếu Thu Lạc đã chạy mất, như vậy truyền thừa trong trận pháp cũng đã bị ℓấy đi, Lăng Vân chiến trận chính ℓà bảo vật hạch tâm của Tiên Nhân Điện, nếu bị nàng ta ℓấy được, nàng ta tu hành xong trả ℓại cho gia gia của mình, gia gia nàng trả ℓại tông môn, vậy thì không sao cả, rất nhiều chuyện, chấp pháp điện của tông môn không truy cứu.

Nhưng mà hiện tại, chiến trận này bị người khác đoạt mất, trước tiên không nói đến chuyện chiến trận đã bj mất, chiến dịch ℓần này nàng ta chưa chắc đã thắng, Nếu tông môn tra hỏi về Lăng Vân chiến trận, gia gia nàng chắc chắn sẽ bị xử phạt. Nhất mạch của bọn họ vốn kém hơn mạch của Hàn Dương một chút. Bây giờ cho Hàn Dương nhất mạch một ℓí do tốt như vậy, Hàn Dương nhất mạch chắc chắn không dễ dàng bỏ qua.

Làm sao bây giờ?

Nử tử âm thầm ℓo ℓắng trong ℓòng.

Bình Luận (0)
Comment