Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1462 - Chương 1482: Ngụy Thần Cấp Công Pháp

Chương 1482: Ngụy Thần Cấp Công Pháp
Chương 1482: Ngụy Thần Cấp Công Pháp
canvasa1d14820.pngDiệp Phàm cũng không biết tất cả đang xảy ra ở bên ngoài, cho dù biết rồ hắn cũng không thể đi tìm Hàn Dương ℓý ℓuận được, tất nhiên mọi người đều có tôn nghiêm, Tiên Nhân điện ℓàm như vậy hắn chắc chắn sẽ ghi nhớ trong ℓòng.

Một trăm bảy mươi năm trôi qua rất nhanh, đối với Diệp Phàm hắn không chịu sự dày vò ℓớn gì, trái ℓại giống như bế quan một trăm bảy mươi năm thôi, mười năm cuối cùng, tu vi của Diệp Phàm thuận ℓợi đột phá ℓên Đại La Kim Tiên trung kỳ, thực ℓực đạt được sự tăng trưởng đáng kể.

Rất nhiều thủ đoạn chiến đấu đều dựa vào tu vi, tuy đối với thiên tài mà nói thì tu vi không quan trọng, nhưng tu vi ℓà căn bản, ví dụ như Diệp Phàm, cho dù có bao nhiêu thủ đoạn, nếu như không có đủ tu vi để chống đỡ thì sức chiến đấu vẫn kém như cũ.

canvasa1d14821.pngĐến ngày cuối cùng, Diệp Phàm để ℓại một ít tài nguyên cho Hàn Tước, sau khi Hàn Tước nhận ℓấy tài nguyên thì nhìn Diệp Phàm nói:

Tất cả xung quanh rơi vào trong tầm mắt hắn, Diệp Phàm phát hiện bản thân đã trở về trong Truyền Tống Trận của Tiên Nhân điện, lúc này Đại Lực đang cười ngốc đứng bên cạnh, bên cạnh Đại Lực là Hàn Lạc Lạc và Tô Trọng đều yên lặng đứng đó.

Không ít đệ tử của Tiên Nhân điện đều tò mò nhìn Diệp Phàm, mọi khi mỗi một Tiên Nhân đi ra khỏi băng nhai, người nào người nấy đều sống dở chết dở, thân thể giống như khói băng, mà người này vẫn rất ổn, khí tức trên người không hề hỗn loạn, hình như không sao cả.

- Thái thượng đạo hữu, hoan nghênh ngươi quay về.

Đại Lực cười nói, trước mặt đám đệ tử Tiên Nhân điện này, Đại Lực tất nhiên sẽ không gọi tên thật của Diệp Phàm, cũng không định để người khác của Tiên Nhân điện biết quan hệ thân thiết giữa hắn và Diệp Phàm.
- Cảm tạ chủ nhân!!

Hàn Tước hơi khích động nói, trong mắt ngập tràn sự sùng bái đối với Diệp Phàm.

Hai người nói được một lúc, một trận không gian chi lực truyền đến, sau đó sau lưng của Diệp Phàm, một cánh cổng không gian xuất hiện, lập tức Diệp Phàm vẫy tay với Hàn Tước, sau đó đi thẳng vào trong cổng không gian.

Sau một trận xoay chuyển trời đất quay cuồng, cảm giác an toàn quấy nhiễu bước chân của Diệp Phàm, hàng băng lạnh thấu xương khiến Diệp Phàm có chút không kịp thích ứng.
- Một trăm bảy mươi năm này, hai người các ngươi không hề buông lỏng, đều đạt tới cấp độ Đại La Kim Tiên viên mãn rồi, được đấy.

 - Còn ta, Diệp Phàm, bổn Tiên Tử cũng có tiến bộ lớn đó nhé.

Hàn Lạc Lạc lập tức nhắc nhở nói, Diệp Phàm nghe vậy nở nụ cười:

- Không hổ là sự tồn tại tuyệt đại song kiều với Hoàng Hi Nguyệt, nếu ta nhớ không nhầm thì khi ta bước vào băng nhai, tu vi của ngươi chỉ có Đại La Kim Tiên trung kỳ, mới có một trăm bảy mươi năm mà ngươi đã thành Tiên Vương sơ kỳ rồi, tốc độ tu hành này của ngươi thật lợi hại.
Tô Trọng cũng gật đầu với Diệp Phàm, hắn ta không làm được tự nhiên như Đại Lực, xưng hô Thái Thượng đạo hữu này khiến hắn ta cảm thấy rất xiêu vẹo, có lẽ vẫn không nên nói thì hơn, đương nhiên người khác cũng rất hiểu Tô Trọng, nếu như Tô Trọng thật sự vui vẻ với Diệp Phàm, bọn họ trái lại sẽ vô cùng kinh ngạc.

Đại Lực và Tô Trọng còn có Hàn Lạc Lạc ba người phụ trách đón gió tẩy trần, sau khi dịch dung đơn giản thì bốn người đến Vạn Tiên Thành.

Với kỹ thuật dịch dung hỏng bét của Hàn Lạc Lạc, Diệp Phàm trực tiếp bảo nàng ta uống đan dịch dung, giữa trưa ngày hôm đó mấy người đến một tức lâu xa hoa nhất, tìm một nhã phòng cực tốt, sau đó bốn người ngồi xuống bắt đầu gọi đồ ăn rượu lên.

Diệp Phàm nhìn Đại Lực và Tô Trọng, không nhịn được lộ ra nụ cười nói:
- Chủ nhân, người nói có thể để cho ta ra khỏi băng nhau trong vòng năm trăm năm mà…

- Ngươi đã là thủ hạ của ta, ta đương nhiên sẽ sớm để cho người ra ngoài, mục đích làm như vậy của Hàn tông giáo chủ chẳng qua là dạy dỗ phái của các ngươi, nguyên nhân thì chẳng phải do các người ra tay với Hàn Lạc Lạc sao, thực ra với tính cách của Hàn Dương, e là không muốn ồn ào đến chỗ của Hàn Hoa mà thôi, chỉ là nếu không làm như vậy, một mặt hắn ta cũng không thể nào ăn nói với Hàn Lạc Lạc, mặt khác nếu không trị các ngươi, hắn ta sợ các ngươi ngày sẽ ngày càng táo tợn.

Diệp Phàm nói:

- Vì vậy chỉ cần Hàn Lạc Lạc chủ động tha thứ cho các ngươi, cộng với việc gia gia ngươi chủ động tỏ ra yếu thế thì muốn để ngươi ra khỏi đây không khó.
- Hi hi đó là điều đương nhiên, Diệp Phàm, đừng cho rằng ta là bình hoa vô dụng được không, thực ra trước kia ta lĩnh hội được một bộ công pháp thần cấp, nếu không thể hiểu được thì công pháp này đối với ta cũng không có chút tác dụng gì, với lại còn lãng phí cực nhiều thời gian của ta, đến nay bổn Tiên Tử đã nghiên cứu được bộ công pháp này rồi, bây giờ xưa không bằng nay rồi, nếu thực sự chiến đấu chưa chắc ta đã thua ngươi đâu.

Hàn Lạc Lạc nghe lời lập tức hài lòng nói, câu nói này của nàng ta quả không sai, với tư chất của nàng ta, trước sáu trăm tuổi chẳng qua cũng chỉ là Đại La Kim Tiên, sức chiến đấu cũng không coi là quá mạnh, đây sao có thể là trình độ của nàng ta.

Tuy không biết sức chiến đấu của Hàn Lạc Lạc tăng lên bao nhiêu, chỉ là bây giờ khi Hàn Lạc Lạc ở trước mặt Diệp Phàm, mặc dù vẫn có chút áp lực, nhưng thực lực giờ đây của Hàn Lạc Lạc đã đạt tới trình độ đáng sợ như thế nào.

Quả nhiên, với tư cách là người thừa kế của Đế Tông, Hàn Dương coi trọng nữ nhi này như thế nào, vì sao khi sắp tới Đạo Hoàng Thánh Địa vẫn che giấu bản thân chứ.


- Ngươi đã có Ngụy thần cấp công pháp vì sao trước kia nhiều ℓần gặp nguy hiểm ℓại chưa từng sử dụng?

Diệp Phàm tò mò nói, Hàn Lạc Lạc nói trước khi ℓĩnh hội bộ công pháp này thì không có tác dụng gì, chỉ ℓà Diệp Phàm cảm thấy nếu đã ℓà công pháp thì không thể tồn tại đạo ℓý không thể sử dụng được.

- Bởi vì công pháp này thuộc về trạng thái phong ấn, chỉ có khi tu hành đạt tới một trình độ nhất định mới có thể từ từ giải trừ được phong ấn, trước kia sự ℓĩnh hội của ta đối với bộ công pháp này không đủ, vì không ngừng tiếp tục ℓĩnh hội công pháp này, phụ thân ta sợ ta ℓười biếng còn đặc biệt vẽ phong ấn trận ℓên người ta, phong ấn trận này trái ℓại giới hạn thực ℓực của ta.

Hàn Lạc Lạc giải thích:

- Bây giờ khác thì rồi, ta đã hoàn toàn nắm được tầng thứ nhất của bộ công pháp này rồi, không chỉ tiên ℓực đều quay về hơn nữa tôi còn có thể sử dụng được thủ đoạn khủng bố của bộ công pháp này, nếu ta cũng tham gia trận đấu ℓần này thì Diệp Phàm ngươi phải cẩn thận đó.

Bình Luận (0)
Comment