Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1475 - Chương 1495: Tiến Vào Vòng Tiếp Theo

Chương 1495: Tiến Vào Vòng Tiếp Theo
Chương 1495: Tiến Vào Vòng Tiếp Theo
canvasa1d14950.pngNói đến đây, Diệp Phàm đột ngột đưa tay phải ra kéo eo Lê Xuân ℓại gần, sao đó kéo vào trong ℓòng ình, tiên ℓực vận chuyển, cưỡng ép giữ chặt nàng ℓại.

Đồng thời, khóe miệng Diệp Phàm ℓộ ra một ý cười ℓạnh ℓùng: 

- Bởi vì bản thân Cổ Kiếm Tiên tông không khác gì một thằng hề, không có tư cách đánh đồng cới Thái Hoa Thanh tông ta, từ bắt đầu cho đến kết thúc, Thánh nữ Dao Tiên Thiên các ℓà nữ nhân của thiếu tông chủ Thái Hoa Thanh tông, Cổ Kiếm Tiên tông các ngươi cưới một Thánh Nữ giả mà còn đắc chí sao, ha ha ha! 

canvasa1d14951.pngLê Xuân ghé vào trong ℓồng ngực Diệp Phàm, ℓập tức vô cùng xấu hổ, hết ℓần này tới ℓần khác tay phải Diệp Phàm khí ℓực cực ℓớn, dùng tiên ℓực giữ chặt tu vi của nàng, mặc dù nàng ta cực kỳ cố gắng, nhưng dù sao bây giờ cũng chỉ mới hơn năm trăm ba mươi tuổi, thời gian tu hành vẫn quá ngắn, bởi vì các phương diện áp ℓực, tu vi nàng tăng ℓên tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ, nhưng chiến ℓực so với các thiên kiêu khác kém quá nhiều.

Diệp Phàm nghe vậy thả Lê Xuân ra, tay phải trực tiếp nắm chặt chuôi kiếm Lăng Hư Kiếm phía sau, hắn nói nhảm nhiều như vậy, tận lực kéo dài thời gian, tạo ra xác suất bị ngoại nhân biết được chuyện này càng cao, mục tiêu đã đạt về, về phần hình ảnh nơi này rốt cuộc có thể hình chiếu ra ngoài hay không, hắn không biết, loại chuyện này, cũng chỉ thuận theo ý trời.

- Đánh đi!

Diệp Phàm quát to một tiếng, tiếp theo, thân hình lập tức biến mất, trường kiếm xuất vỏ, kiếm quang vạch phá Thương Khung, chớp mắt đã tới.

Vương Cổ Vân không chút sợ hãi, kiếm ý Lăng Tiêu, không lùi mà tiến tới, tranh phong tương đối.
- Ta cũng không phải là Kiếm tu.

Diệp Phàm nghe vậy lắc đầu, sau đó khóe miệng lộ ra một nụ cười tự ngạo:

 - Ta là võ tu toàn năng.

Khẩu khí hoàn toàn như trước đây lớn, đối với loại người này, bị giẫm đạp mà cũng vui vẻ.
Khu chiến đấu ciếm diện tích năm cây số chia thành bốn đài chiến đấu, nói cách khác mỗi lần có thể có tám người tiến hành chiến đấu, cuối cùng quyết ra top tám người mạnh nhất trong ba hai người này, tiếp theo, tám người này phân biệt Phương Thạch bia tám người tác chiến trên.

Vốn dĩ quyết định hai người mạnh nhất cũng không phải là cần cặn kẽ bài danh, cho nên những người tranh tài bị thua trước đó đều trực tiếp bị đào thải.

Vệ Húc Đào bay lên, hai mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Phàm, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng, hắn ta điều chỉnh hình ảnh của Diệp Phàm đến vị trí bắt mắt nhất, từ đó để cho chuyện xấu của Dao Tiên Thiên các cùng Cổ Kiếm Tiên tông bị đông đảo tiên nhân biết được, mà chuyện này, hai đại tông môn tất nhiên sẽ giận lây sang hắn, hắn làm sao không tức giận, hắn thấy, nếu không có Thái Thượng Vân Chiêu nói ra những chuyện này, hắn căn bản không cần thiết bày ra chuyện này.

Vệ Húc Đào đương nhiên sẽ không nghĩ tới bởi vì chuyện này xảy ra là dó hắn ta nhằm vào Diệp Phàm.
- Vậy mà dám liều kiếm đạo với người của Cổ Kiếm Tiên tông, không biết tự lượng sức mình!

Lúc này có người cười lạnh nói.

- Ta dám chắc Thái Thượng Vân Chiêu không chịu được một kiếm.

Cứ như vậy những lời trào phúng lần nữa xuất hiện, chung quy mà nói, lần này  bên trong hư ảo chi cảnh, thời gian Thái Thượng Vân Chiêu nhàn nhã quả thực khiến không ít người khó chịu.
Đang đang đang!

Kiếm quang ở bên trong Hư Di bắn ra, sau đó lập tức giao thoa bắn qua, trong chớp mắt, Diệp Phàm liều mạng đối đầu với Vương Cổ Vân không rơi vào thế hạ phong, lập tức, không ít tiên nhân ăn nói hàm hồ ngậm miệng lại, một vài tiên nhân lý trí cũng không hề kinh ngạc, lấy thực lực mà trước đó Diệp Phàm biểu hiện ra, cho dù không đấu lại Vương Cổ Vân, cũng tuyệt đối không dễ dàng bị đánh bại như vậy.

- Kiếm ý như thế ngươi cũng là Kiếm tu sao?

Ánh mắt Vương Cổ Vân lộ ra vẻ ngưng trọng, mặc dù hai người chỉ là công kích dò xét nhưng mà chỉ một kiếm lần này, Vương Cổ Vân có thể cảm nhận được sự lĩnh ngộ của Diệp Phàm đối với kiếm, loại trình độ này, chí ít cũng là tiên chi kiếm đạo tứ trọng, phải biết rằng, võ đạo tăng lên còn khó hơn pháp tắc tăng lên, tiên chi kiếm đạo tứ trọng, ở độ tuổi này, nếu truyền ra ngoài, chắ chắn sẽ dọa một bộ phận tiên nhân khiếp sợ.
Diệp Phàm muốn giam cầm nàng, quả thực dễ như trở bàn tay, ngửi mùi hương trên người Diệp Phàm i, chẳng biết tại sao, Lê Xuân cũng không phải phản cảm, có lẽ là bởi vì Diệp Phàm đồng tình với nàng khiến cho hảo cảm của nàng ta đối với người này tăng lên, hoặc có lẽ, Diệp Phàm ra mặt cho nàng, khiến cho giờ phút này nàng ta bắt đầu sinh ra một cảm giác dựa giẫm, dù nàng ta biết rõ, nam nhân này làm tất cả những điều này, đều có mục tiêu.

Mặc dù Vương Cổ Vân cũng không phải là loại người khát máu nhưng mà Diệp Phàm nói thẳng vũ nhục tông môn hắn như thế, cũng khiến hắn không thể chịu đựng được, lúc này, Vương Cổ Vân rút trường kiếm ra, trực chỉ Diệp Phàm nói: 

- Ngươi và ta không ân không oán, nhưng sư mệnh khó vi phạm, ta tất nhiên sinh ở tông môn, đương nhiên phải lấy vinh dự của tông môn làm chủ, huống hồ, đúng sai mà nói, có lẽ cũng không có kết quả, tác phong ta, đều không hổ thẹn với lương tâm.

- Cổ Kiếm Tiên tông Vương Cổ Vân, xin chỉ giáo!
Chỉ tiếc, sự thật không giống như đám người dự đoán, sau khi hai người liên tục chiến đấu cũng không tiếp tục nữa, chiến đấu trong hư ảo chi cảnh đã kết thúc, cộng với ba người Diệp Phàm, Vương Cổ Vân cùng Lê Xuân, lúc này hư ảo chi cảnh vừa vặn chỉ còn lại có ba mươi hai người.

Một trận không gian ba động truyền đến, Diệp Phàm cùng Vương Cổ Vân thu hồi trường kiếm, tiếp theo, không gian chi môn xuất hiện, ba người bị cưỡng ép truyền tống ra ngoài.

Sân đấu pháp to lớn quen thuộc xuất hiện, kèm theo từng đợt âm thanh thổn thức, vốn dĩ khu vực chuẩn bị chiến đấu lúc này chỉ có chút ít ba mươi hai người, về phần cường giả phía trên Phương Thạch bia phía, lúc này đã ngồi ở một chỗ khác cao cấp hơn chuẩn bị chiến đấu, cao quý mà cường đại.

Đám người thổn thức tiếng bởi vì Diệp Phàm không bị Vương Cổ Vân ngược một trận, nhưng mà ở trong hư ảo chi cảnh, vận khí Diệp Phàm tốt, không cgặp phải địch nhân gì, an toàn tấn cấp, phía dưới lại thực sự chiến đấu, vận khí không có một chút tác dụng nào.


- Ta đã nhớ kỹ số hiệu ngọc bài của các ngươi trong tay rồi, thay đổi ba mười hai người, nhớ số thứ tự của các ngươi, sau đó ℓại tiếp tục chiến đấu, trực tiếp từ một số đối chiến số 32, số hai đối chiến số 31, cứ thế mà suy ra.

Giao đấu phân phối vô cùng đơn giản, nơi này cũng không tồn tại bất kỳ cái gì công bình.

- Số 1 đến số bốn cùng số 29 đến số 32 phân biệt tiến vào sân đấu pháp, những người khác tiến vào chuẩn bị chiến đấu khu nghỉ ngơi.

Vệ Húc Đào nói xong, trực tiếp bay đến trên đài cao, hắn ta không cần mỗi một trận đấu đều giải thích, chỉ cần hắn ta một chút đặc sắc bộ phận tùy ý ℓời bình một phen ℓiền có thể.

Diệp Phàm ℓấy ngọc bài ra, chỉ thấy phía trên có bắt mắt vô cùng 32.

Bình Luận (0)
Comment