Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1477 - Chương 1497: Thủ Đoạn Phản Kích Của Diệp Phàm

Chương 1497: Thủ Đoạn Phản Kích Của Diệp Phàm
Chương 1497: Thủ Đoạn Phản Kích Của Diệp Phàm
canvasa1d14970.pngTay phải của Diệp Phàm hơi động một chút, Khống Mệnh thuật chợt phát động, Nguyệt Thất chỉ cảm thấy một sức mạnh không thể nào ngăn cản được cuốn ℓấy người nàng. Ngay sau đó Huyết mạch chi ℓực bất ổn, ngay ℓập tức phản phệ. Lúc này Nguyệt Thất phun ra một ngụm máu tươi, khí tức quanh người trở nên vô cùng yếu ớt, trực tiếp mất đi năng ℓực chiến đấu.

Một màn này khiến cho đông đảo tiên nhân trợn mắt há mồm, cái quái gì đang diễn ra vậy? Vừa nãy không phải Thái Thượng Vân Chiêu bị đánh đến kêu cha gọi mẹ sao? Tiết tấu này hình như không đúng ℓắm.

Vệ Húc Đào ở trên không trung cũng trực tiếp sửng sốt, khóe miệng có chút co rúm. Nửa ngày sau, hắn ta mới phản ứng ℓại, nói

- Thời điểm huyết mạch cuối cùng của Hoàng Long cốc được mở ra, xác suất xuất hiện phản phệ ℓà một phần vạn...

- Phản phệ? Xác suất một phần vạn? Đây ℓà ℓoại vận khí gì thế?

Hầu như tất cả các tiên nhân đều bóp cổ tay thở dài, trận đấu này thua như vậy, Nguyệt Thất cũng đủ oan, xác suất một phần một vạn mà cũng bị Thái Thượng Vân Chiêu gặp được, vận khí cứt chó của hắn cũng quá tốt đi.

Nguyệt Thất nghi hoặc nhìn Diệp Phàm, trong đôi mắt ấy mang theo vẻ nghiêm trọng. Huyết mạch phản phệ? Không sai, huyết mạch xác thực phản phệ, nhưng không phải ℓà xác suất phản phệ một phần một vạn như Vệ Húc Đào nói, mà ℓà nam tử trước mắt này đã dùng thủ đoạn quỷ không biết thần không hay ép nàng tự cắt đứt huyết mạch, dẫn đến phản phệ.

Không thể không nói, hành vi lần này của Diệp Phàm quả thật khiến người ta khó chịu. Mặc dù có một số người ban đầu không có thành kiến đối với Diệp Phàm, lúc này cũng muốn xem bộ dáng hắn bị ngược. Diệp Phàm tự nhiên biết hành vi của mình khiến người khác không vui, nhưng điều này thì có liên quan gì đến hắn? Thứ hắn muốn chính là hiệu quả này, khi mà tất cả mọi người đều không vừa ý hắn, đợi đến lúc mà hắn và những cường giả trên Phương Thạch bia đấu một trận, người đặt cược hắn thua mới càng nhiều.

Mà một con số lớn như vậy, tỉ lệ cá cược của Tiên Nhân điện phải điều chỉnh thế nào? Nếu tỷ lệ cá cược nhỏ, khi Diệp Phàm thua thật thì Tiên Nhân điện phải bồi thường bao nhiêu tài nguyên đây? Tỷ lệ cá cược lớn, chỉ cần có một thế lực nào đó đặt Diệp Phàm thắng, Tiên Nhân điện vẫn sẽ tổn thất to lớn.

Đến lúc đó, Tiên Nhân điện đâm lao phải theo lao, đây chính là âm mưu của Diệp Phàm muốn nói cho Hàn Dương biết, tôn nghiêm của Thái Thượng Vân Chiêu hắn không phải ai cũng có thể tùy tiện chà đạp như Hàn Dương nghĩ.

Không chỉ như vậy, các người cho rằng như thế là xong sao? Cũng quá xem nhẹ Diệp Phàm hắn rồi. Thường ngày hắn làm việc gì đều thích lấy thực lực tuyệt đối để đàn áp người khác, nhưng thời điểm mà thực lực của hắn không đủ chỉ có thể dự đoán rằng lúc đó đối phương sẽ càng thảm.
Thực lực của người này tuyệt đối không thể coi thường!

Diệp Phàm giống như thở dài một hơi, một màn này khiến cho càng nhiều tiên nhân giận không có chỗ phát tiết. Quả nhiên ngươi không có thực lực, thở dài như vậy không phải là quá rõ ràng rồi sao?

- Thật xin lỗi, trận đấu này ta thắng chắc rồi. Xem ra mắt nhìn của truyền nhân tiên đảo cũng chẳng ra làm sao.

Diệp Phàm thu hồi Lăng Hư kiếm, khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý, lạnh nhạt nhìn Vệ Húc Đào. Vẻ mặt đã chiếm được tiện nghi lại còn khoe mẽ này thật vô sỉ, ai mà chẳng biết hắn chắc chắn sẽ thua, nếu không phải bản thân Nguyệt Thất xảy ra vấn đề, người nằm trên mặt đất bây giờ còn không phải là Thái Thượng Vân Chiêu hắn chắc?
Mà trong chuyện này, ai sẽ là người thắng lớn nhất? Không ai khác chính là Diệp Phàm, hắn không chỉ đánh bại đông đảo địch nhân, thu hoạch được tiền tài, còn có thể khiến cho con đường chạy trốn của Thiên Đế Môn dậy sóng, đồng thời đẩy Tiên Nhân điện đến đầu ngọn sóng gió, làm danh dự của Tiên Nhân điện ở tiên giới rớt xuống ngàn trượng. Đừng trách Diệp Phàm ra tay hung ác, có trách thì hãy trách thực lực bây giờ của hắn nhỏ yếu, chỉ có thể dựa vào loại kế sách này đánh trả. Nếu không thì người dám chà đạp tôn nghiêm của Diệp Phàm, hắn nào có thể tính toán đơn giản như vậy?Hàn Lạc Lạc ở trên đài cao nhìn Diệp Phàm vô sỉ như vậy, vẻ mặt khuynh quốc khuynh thành chợt lộ ra ý cười. Nàng hiểu rất rõ thực lực của Diệp Phàm, chỉ là không hiểu vì sao hắn lại muốn trêu đùa mọi người như thế.

- Thái Thượng Vân Chiêu, chỉ là ngươi có vận khí tốt mà thôi. Loại người vô dụng mà lại tự cao tự đại như ngươi, chẳng trách Thái Hoa Thanh tông trở nên sa sút trong tay ngươi.

- Đúng vậy. Thật không hiểu vì sao ngươi còn có thể ở nơi này trào phúng Vệ công tử.

- Hôm nay chúng ta xem như được mở rộng tầm mắt, nhớ cho kỹ dáng vẻ đắc ý của ngươi ngày hôm nay đi, bởi vì sau này, thời điểm mà ngươi bị giẫm ở trên mặt đất, bọn ta sẽ càng vui vẻ.
Trải qua trận chiến đấu này, Diệp Phàm càng là nhân vật có thanh danh hiển hách trong giới tiên nhân. Tiên Nhân điện dù có căm hận ngút trời cũng không thể giết hắn bởi vì không có lý do gì cả. Mặt khác, giết Diệp Phàm sẽ khiến cho người ta cảm thấy Tiên Nhân điện có tật giật mình nên phải giết người diệt khẩu.

Tổn thất này, Tiên Nhân điện không chịu cũng phải chịu. Nói về đùa giỡn lòng người, Diệp Phàm bỏ xa Hàn Dương mấy con phố. Tuy rằng tu vi của Hàn Dương cao nhưng bàn về trí tuệ thì không cùng một cấp bậc với Diệp Phàm.

Cho dù đến lúc đó, Tiên Nhân điện nói có một thế lực khác ép Thái Thượng Vân Chiêu thắng cũng chẳng tác dụng. Con người chính là như vậy, khi bản thân mình gặp tổn thất, bọn họ sẽ nổi giận. Mà ở thời điểm những người này phát hiện mình bị xem như trò đùa thì cảm giác phẫn nộ này sẽ thăng cấp, mà phẫn nộ thường khiến cho người ta mất đi lý trí và năng lực phán đoán nhất định.

Bọn họ sẽ chỉ cho rằng bản thân Tiên Nhân điện sắp xếp một thế lực nào đó ép Diệp Phàm phải thắng, đơn giản vì muốn sự việc xảy ra không liên quan đến mình. Nước đi này rất hay, nhưng tất cả tiên nhân cũng không phải đồ đần.
Lúc Diệp Phàm chiến đấu với cường giả trên Phương Thạch bia, sức lực bộc phát vô cùng ghê gớm. Đồng thời sau khi chiến thắng trận đấu lại cố ý nói bản thân nhịn lâu như vậy, chính là muốn những người đã vũ nhục hắn phải trả giá đắt, để cho tiền cược mà bọn họ đặt ra mất cả chì lẫn chài. Sau đó là cảm ơn sự bồi dưỡng trong những năm này của Tiên Nhân điện, bởi vì nhờ có Tội Ác Chi Thành mới có hắn ngày hôm nay.

Không sai, chính là Tiên Nhân điện. Đến lúc đó cho dù Tiên Nhân điện giải thích như thế nào cũng không có tác dụng. Thanh danh của Tiên Nhân điện sẽ trở nên thê thảm. Ý nghĩ của Diệp Phàm vô cùng đơn giản, người của Tiên Nhân điện không phải rất quan tâm đến danh dự của mình sao? Hắn lại cứ thích khiến thanh danh của bọn họ mất hết.

Đây cũng chính là kế sách của Diệp Phàm, trong toàn bộ quá trình, Diệp Phàm chưa từng chính thức giao đấu với Tiên Nhân điện. Thậm chí hắn cảm tạ Tiên Nhân điện cũng không có gì đáng trách, bởi vì hắn chiến thắng cường giả, ở Tội Ác Chi Thành chiếm được nhiều tài nguyên. Cho nên việc cảm tạ Tiên Nhân điện rất bình thường?

Các người nói Diệp Phàm cố ý dắt mũi mọi người? Xin lỗi, các người lấy đâu ra chứng cứ?




Bình Luận (0)
Comment