Chương 1566: Ngũ Hành Đế Châu
Chương 1566: Ngũ Hành Đế Châu
Diệp Phàm chắp tay, nghi ngờ nói.
Nam tử nhìn Diệp Phàm, nam tử này cũng không có bất kỳ khí tức hồn phách, hắn dùng thủ đoạn kỳ diệu dùng thần văn truyền thừa để ngưng tụ pháp thân, nhưng ℓàm cho Diệp Phàm không thể tưởng tượng nổi đó ℓà một pháp thân đáng ℓẽ không tồn tại tư tưởng ℓại nở nụ cười với hắn.
- Thiên Đạo ℓưu chuyển, hồn nguyên ℓuân hồi, ngũ hành đạo hữu, thời gian gần đây bọn chúng đã bắt đầu rục rịch, năm đó có một người vì một Vũ Thánh mà một mình vào Huyết Ngục, cuối cùng cả hai đều đã đi vào ℓuân hồi, ta đi vào ℓinh hồn trường hà tìm được ℓinh hồn Vũ Thánh, hồn phách của nàng chia ℓàm bốn phần, được chuyển sinh ở Thánh Ma Giới, Nhân Gian, Tiên Giới và Thiên Thương Thần Giới.
- Hồn phách của ngươi có Ngũ Hành Đế Châu bảo vệ, ta không thể nhìn rõ thiên cơ, thế nên ta để ℓại truyền thừa ở vô tận vị diện, ℓà vì mong có một ngày ngươi tìm được truyền thừa, hazz, vì sao hồn phách của ngươi có hai Luân Hồi Chi Ấn? Chẳng ℓẽ ngươi đã đi vào ℓuân hồi hai ℓần?
Nam tử thấy Diệp Phàm thì rất vui vẻ, giống như nhìn thấy bạn cũ đã ℓâu không gặp, Diệp Phàm cảm thấy ngạc nhiên, hắn biết rõ bản thân tuyệt đối chưa bao giờ gặp được cường giả đáng sợ đến vậy, cũng không hề có quan hệ gì với người này, nhưng nghe những ℓời mà người này nói, bọn họ quen biết nhau, mà hắn ℓà người ℓuân hồi.
Tất nhiên nam tử hiểu vì sao Diệp Phàm mơ hồ, nhưng hắn cũng không giải thích nhiều, mà tùy ý nói.
- Lão bằng hữu, không cho chúng ta đợi ℓâu, kiếp ℓuân hồi của ta không xa nữa, tu vi của Âm Dương tiểu tử còn thấp, thế giới ℓớn này không thể một ngày không có chủ, nếu ta đi vào ℓuân hồi, ngươi chưa quay về, vậy thì thế giới sẽ đi vào kiếp Diệt Thế…
Không nghĩ những chuyện này nữa, căn cứ vào tin tức trước mắt mà nam tử thần bí kia tiết lộ, hắn cảm giác bản thân và người này có quen biết ở kiếp trước hoặc nhiều đời trước, ít nhất nhìn tình hình này thì hai bên là bạn, không phải kẻ thù.
Ngọc giản màu vàng kim tạo thành Ngũ Hành Đế Châu, còn có một cái trận đồ, cái gì là trận đồ? Giống với chiến pháp mà Diệp Phàm thường nói, nhưng chiến pháp cần rất nhiều người, động một chút là mấy ngàn, thậm chí mấy vạn người.
Còn trận đồ thì khác, trận đồ cũng là thuật kích hợp, nhỏ thì hai người, lớn thì trăm người, mà tối đa cũng chỉ có trăm người, hơn nữa trận đồ không cần người trong trận dùng Tiên Lực để duy trì, sử dụng trận đồ cần một trận đồ hoàn chỉnh làm cơ sở, giống như trận đồ trong tay Diệp Phàm, nếu không có vật này, cho dù người khác biết trận đồ cũng không thể sử dụng được.
Chỉ có Diệp Phàm tế trận đồ này ra, trận đồ sẽ liên kết với những cường giả nắm giữ phương pháp sử dụng nó, cuối cùng tạo thành một kiếm trận, đao trận cực kỳ đáng sợ, chờ một chút.Chỉ là loại lực lượng dung hợp này trước mắt thì Diệp Phàm chỉ có thể mượn dùng, cũng không phải là đã nắm giữ hoàn toàn, mà nếu mượn dùng thì sẽ phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên để bổ sung vào Thiên Đế Đồ Lục.
Mặc dù Diệp Phàm biết Thiên Đế Đồ Lục là Chí Bảo Hồng Mông Ngũ Hành Đế Châu, nhưng bản thân hắn vẫn quen miệng gọi vật này là Thiên Đế Đồ Lục.
Diệp Phàm không biết nếu hắn thật sự mượn dùng những cái lực lượng dung hợp này đi dung hợp toàn bộ pháp tắc với nhau thì sẽ khủng bố đến mức nào, nhưng hắn biết rõ, loại lực lượng dung hợp kỳ lạ này phải bổ sung lại, tài nguyên tiêu hao cực kỳ khủng bố, nói là thêm một năng lực khó lường thì nói là một át chủ bài không thể tùy tiện sử dụng thì đúng hơn.
Rất nhanh, Hỗn Độn Thần Văn thần bí biến mất hoàn toàn, tính cả khí tức của cường giả thần bí kia cũng biến mất hoàn toàn, Diệp Phàm có thể không chế lại ý thức bản thân, mấy câu mà cường giả thần bí nói làm hắn cảm thấy mê hoặc, cái gì mà Âm Dương, cái gì mà Thế Giới lớn, cái gì mà Luân Hồi Chi Kiếp, hắn không có ấn tượng với việc nào cả, thậm chí nam tử kia còn nói đến Vũ Thánh… Chia ra làm bốn phần hồn, không phải Thánh Ma Chi Chủ cũng có bốn phần hồn sao?Nói xong thì nam tử bắt đầu vỡ vụn, sau đó hóa thành Hỗn Độn Thần Văn, rơi xuống thức hải Diệp Phàm, đồng thời trang giấy Thiên Đế Đồ Lục xuất hiện, dung hợp với những Hỗn Độn Thần Văn kia, cuối cùng chậm rãi thu nhỏ, ngưng tụ, biến thành một hạt châu thần bí, sau khi hạt châu dung hợp với pháp tắc Thiên Đế Giới, Diệp Phàm phát hiện pháp tắc của Thiên Đế Giới dẫn hoàn thiện với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, giống như một thế giới hoàn chỉnh.
Đồng thời, ở trong vùng thế giới này, Hỗn Độn hóa âm dương, âm dương sinh ngũ hành, ngũ hành tạo ra vạn vật, pháp tắc thiên địa đều ở trong ngũ hành, mà cái tên Ngũ Hành Đế Châu xuất hiện sâu trong lòng Diệp Phàm.
Thiên Đế Đồ Lục, chính là Ngũ Hành Đế Châu bị tổn thương nặng, nam tử thần bí kia ngưng tụ Ngũ Hành Đế Châu hư huyễn thành thực thể, đồng thời còn dung hợp với Thiên Đế Giới, Diệp Phàm cảm nhận được một cỗ lực lượng thần bí phun trào trong Thiên Đế Giới, ở nơi này không chỉ đơn giản là vận dụng thần văn để đánh nhau, cỗ lực lượng thần bí này còn có lực lượng dung hợp cực kỳ đáng sợ.
Diệp Phàm có rất nhiều thủ đoạn, nắm giữ pháp tắc Hỗn Độn, nhưng nói một câu không dễ nghe, hắn thuộc về loại biết mà không hiểu sâu, có rất nhiều thủ đoạn, nhưng để xem là át chủ bài thì vẫn là chiến lực ở phương diện Thể Tu như cũ, hoặc là loại hình thần pháp, nói tương đối, Hỗn Độn Đạo Đan cho hắn thêm nhiều thủ đoạn phụ trợ và năng lực phòng ngự. Đưa ra so sánh so sánh, Diệp Phàm nắm vững năm loại pháp tắc Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ, lúc hắn đánh với kẻ địch, có thể dùng cả năm loại pháp tắc một chỗ, nhưng mà, cường độ và chủng loại của năm loại pháp tắc lại không có quan hệ gì với nhau, dù hắn có tiêu hao toàn bộ tiên lực để dùng một loại pháp tắc trong số năm loại thì sẽ được kết quả không khác nhau nhiều lắm với việc dùng cả năm loại pháp tắc luôn.
Lúc còn ở Phàm Giới, Diệp Phàm từng chiếm được phương pháp dung hợp Ngũ Hành, nhưng ở Tiên Giới, hiển nhiên phương pháp này không còn thích hợp nữa, tối đa hắn chỉ có thể thông qua Thái Cực Đạo Pháp dung hợp một loại pháp tắc để sử dụng vào trong tiên pháp, đối với tồn tại khủng bố như Hỗn Độn Đạo Đan, việc này là cực kỳ lãng phí.
Diệp Phàm không có cách nào dung hợp những pháp tắc hỗn tạp kia, đối với trước mắt mà nói, đây là chuyện không thể làm được, nên hắn biết mình có rất nhiều thủ đoạn, dùng để đánh với người bình thường thì dư xài, hơn nữa còn là vô địch toàn năng, nhưng đối phó với cường giả chân chính vượt xa tu vi thì Hỗn Độn Đạo Đan của hắn chỉ có tác dụng phòng ngự mà thôi.
Mà tác dụng mạnh nhất cả Ngũ Hành Đế Châu chính là dung hợp tất cả lực lượng pháp tắc, loại lực lượng dung hợp cực kỳ thần bí, chính là cho Diệp Phàm có khả năng dung hợp Thiên Đế Đồ Lục và Thiên Đế Giới với nhau. Nói ra có lẽ có cảm giác viển vông, nghe đồn Thiên Vận Kiếm Trận là kiếm trận mạnh nhất Tiên Giới, là kiếm trận của cả trăm người, một trăm Đại La Kim Tiên kết trận, có thể đánh với mấy ngàn Tiên Nhân, đây là chỗ đáng sợ nhất của trận đồ, ở toàn bộ Tiên Giới thì thế lực có được trận đồ tuyệt đối không nhiều hơn bảy nhà, tông môn nào có bảo vật này thì sẽ xem nó là bảo vật trấn tông, nhất là kiếm trận mà nhiều Tiên Đế kết thành, sau khi đao trận hoặc kiếm trận đi ra, chiến lực khó dò.
Trong lòng Diệp Phàm hơi có chút kích động, hai mươi sáu người Phong Vân đều là Võ tu đao kiếm, nếu bọn họ có thể học được trận đồ, tuyệt đối sẽ trở thành tồn tại Định Hải Thần Châm của tông môn.