Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1554 - Chương 1574: Mộ Huyệt Rộng Lớn.

Chương 1574: Mộ Huyệt Rộng Lớn.
Chương 1574: Mộ Huyệt Rộng Lớn.
canvasa1d15740.pngHàn băng ngưng tụ dưới chân mọi người, không ít người cảm thấy kinh hãi vì thực ℓực của Diệp Phàm kinh khủng, càng nhiều hơn ℓà sự khủng hoảng vì đứng trước tuyệt cảnh.

Diệp Phàm rơi xuống trước một cây đại thụ, cây đại thụ này cực kỳ ℓớn, ở bên trong dãy núi này nó giống như trụ chống trời, dễ thấy mà rất nguy nga, Diệp Phàm ℓấy tín vật ra, rất nhanh, ℓực ℓượng pháp tắc giao hòa, cánh cửa không gian mở ra, Diệp Phàm còn chưa đi vào, chín Tiên Nhân còn ℓại đã chen chúc vào như bị điên. 

Diệp Phàm khẽ nhíu mày, nhưng hắn cũng không nói nhiều, dẫn theo Hàn Thất Vũ đi theo sau, đồng thời hắn cũng ℓấy ℓại tín vật, cánh cửa không gian biến mất không thấy gì nữa.

canvasa1d15741.pngNhưng không sao, nó sẽ canh ở chỗ này, chỉ cần những nhân ℓoại kia xuất hiện, nó sẽ giết chết bọn chúng, cướp đoạt những bảo vật mà bọn họ ℓấy được.   

- Đến cổ mộ, chỉ có người tài mới lấy được cơ duyên, các ngươi không cần hỏi thăm ý kiến của ta, lấy được cái gì là do bản lĩnh của các ngươi.

 

Lời nói của Diệp Phàm vừa dứt, trên mặt rất nhiều cường giả tỏ vẻ kích động.

- Cám ơn, cám ơn sư huynh, không biết gọi sư huynh như thế nào, nếu chúng ta có thể còn sống quay về, sẽ báo đáp ân tình của sư huynh.
 

Diệp Phàm nghe vậy thì nhìn mấy người một chút, những người này có thể đi vào Tiên Nhân Điện, tất nhiên cũng là đệ tử thiên kiêu của Tiên Nhân Điện, nói không chừng sau này sẽ lăn lộn đến vị trí cao tầng Tiên Nhân Tiện, bây giờ thế này chứ đâu ai biết sau này thế nào.

Xem như kết một thiện duyên, Diệp Phàm cũng không từ chối, hắn chắp tay nói với đám người phía sau.

- Tại hạ Thái Thượng Vân Chiêu, các vị xưng hô như thế nào?
Nhưng Diệp Phàm biết rất rõ ràng, chỉ cần là hắc ám có thể che chắn ánh mắt và thần thức của Tiên Nhân, chắc chắn không phải là bóng tối bình thường, hắn không biết đại mộ này đã tồn tại trong không gian này bao lâu, để cho thi thể Thần Linh sinh ra dị biến, có thể đã biến thành đồ vật quỷ sát, có thể là quỷ tu có lý trí.

Diệp Phàm cảnh giác quan sát bốn phía, nơi này cũng không khủng bố dọa người như mộ Lý Tô, tương đối mà nói, không gian nơi này cực kỳ rộng lớn, ngoài hắc ám không bình thường ảnh hưởng đến thị lực và thần thức ra, cũng không có vật gì âm tà xuất hiện.

  

Trước mắt đám người Diệp Phàm là vị trí rất trống trải, ít nhất phạm vi thần thức của Diệp Phàm, ngoài vách tường được tạo thành từ cổ thụ kỳ dị, cũng chỉ có hắn và chín Tiên Nhân, những nơi khác không có vật gì tồn tại, thậm chí ở chỗ này, lấy tầm nhìn của đám người, phải đi về phương hướng nào cũng không rõ ràng.
  

Rất nhiều Tiên Nhân đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không phải người ngu, biết rõ đây không phải là đại mộ truyền thừa bình thường, sự an toàn sẽ có bảo vệ nhất định, nhưng nếu gặp được đồ tốt thì sẽ không đến phần bọn họ, dù sao đại mộ này cũng là do Diệp Phàm mở ra, thực lực của hắn cũng mạnh nhất ở đây, chỗ tốt cho hắn thì dù trên đạo lý hay là năng lực cá nhân cũng là hợp lý.

Đám người kia vẫn có lòng biết ơn Diệp Phàm đã cứu mạng, nhưng ở Tiên Giới, đối với bất kỳ Tiên Nhân nào mà nói, kỳ ngộ là thứ không thể chối từ, bọn họ ngại thực lực và phương diện cảm kích Diệp Phàm, nên sẽ không cướp đoạt truyền thừa với hắn, đa số người ở đây không muốn đi chung một đường với Diệp Phàm, bọn họ muốn xem bản thân có thể kiếm được truyền thừa tốt nào không.

Diệp Phàm cũng không hành động, những người khác đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng, một nữ tu nhịn không được đứng dậy, chắp tay với Diệp Phàm.
Nghĩ đến đây, Giới Hư Thú chậm rãi đi đến dưới cây đại thụ, cơ thể cực kỳ to lớn của nó giống như một ngọn núi, cứ như vậy đứng im dưới cây đại thụ.

. . .

Không có loại lực lượng không gian xoay tròn kia nữa, Diệp Phàm hiểu rõ cánh cửa không gian thật ra chính là con đường mở ra ngoài đại trận, hắn chỉ đi từ bên ngoài đại thụ vào bên trong. 

Cả người rơi xuống, bên dưới là không gian hắc ám, Diệp Phàm có chút im lặng, sao mộ thần tiên lại không có tư duy giống như mộ người thường vậy, dựa theo đạo lý mà nói, mộ thần tiên phải có kim bích huy hoàng, nhiều Thần Điện xen vào nhau, như sơn môn Tông Môn, như vậy mới gọi là khí phái chứ.
- Cám ơn ân cứu mạng của sư huynh, khu vực nơi này rộng lớn, nếu mọi người đi chung với nhau, sẽ tổn thất không ít cơ duyên… Sư muội muốn đi tìm cơ duyên một mình, không biết sư huynh… 

Những người khác nghe vậy cũng dùng ánh mắt mong chờ nhìn về phía Diệp Phàm, thực lực của Diệp Phàm bọn họ rõ như ban ngày, cho dù tất cả mọi người ở đây bắt tay cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, nếu chọc giận Diệp Phàm, đến lúc đó hắn trực tiếp ra tay, chưa chắc bọn họ có thể sống sót ra ngoài.

 Vì vậy, dù tất cả mọi người đều có ý nghĩ này, nhưng không ai dám chủ động đứng ra nói, bây giờ có người dẫn đầu, tất nhiên mọi người muốn xem thái độ của Diệp Phàm.

Diệp Phàm cũng hiểu rõ suy nghĩ của đám người này, việc này cũng không thể trách bọn họ, nếu đổi lại là hắn đi theo người khác vào mộ lớn, cũng muốn đi tìm cơ duyên, dù sao thì đối với tất cả mọi người mà nói, đây cũng là một cơ hội khó có được. 
Cứ việc chỗ nay là do Diệp Phàm mở ra, nhưng Diệp Phàm cũng không ghét những người này, cho đến bây giờ hắn cũng không nghĩ có thể lấy tất cả cơ duyên đến tay, Hàn Thiên Túng cũng đã từng nói, hắn đến đây mấy lần đã có thể thất bại tan tác quay về, hiển nhiên xung quanh truyền thừa có trận pháp cường hoành hoặc thứ khác, những thứ nhỏ nhặt mà Hàn Thiên Túng chướng mắt, Diệp Phàm cũng chướng mắt, đồ tốt Hàn Thiên Túng không lấy được, Diệp Phàm tuyệt đối không tin những Tiên Nhân này có thể lấy được. 

Ngược lại, Diệp Phàm hoàn toàn không có ý định đưa những người này theo, bọn họ chủ động rời đi càng tốt, nếu không Diệp Phàm cũng muốn tự mình đuổi người, hắn không có nghĩa vụ bảo vệ những người này, hơn nữa, nếu gặp trận pháp bí ẩn, rất có khả năng bị những người này sẩy chân kích phát trận pháp, hắn còn phải xui xẻo theo.

 

Lúc này, Diệp Phàm nói thẳng.


- Ta gọi ℓà . . .

Lúc này, đám người tự nói tên mình ra, hiển nhiên có ý muốn kết giao với Diệp Phàm, bọn họ rất rõ ràng, ngàn năm trước bọn họ ℓà những thiên kiêu đi vào nơi này, nhưng chỉ có Diệp Phàm mới tìm được đường sống, dựa theo tuổi tác để tính, người này nhỏ tuổi hơn bọn họ, nhưng dù ℓà can đảm hay ℓà sức chiến đấu cũng đều mạnh hơn bọn họ, thành tựu trong tương ℓai chắc chắn không thể ℓường trước được, kết bạn với người như vậy, chắc chắn ℓà chuyện tốt đối với tất cả mọi người. 

Bình Luận (0)
Comment