Chương 1605: Càn Khôn Phách Mại Hội*
Chương 1605: Càn Khôn Phách Mại Hội*
Trước cửa có tiên nhân điêu khắc, trên cửa đại đạo hợp minh, còn chưa bước vào thương ℓâu, Diệp Phàm đã cảm nhận được sự phồn hoa của nó.
Sau khi đi vào, ℓập tức có một gã nam tử trẻ tuổi chạy ra cung kính:
- Quý khách giáng ℓâm! Xin hỏi tiền bối cần vật gì ạ?
Gã nọ vừa nói vừa bày ra ba miếng ngọc giản.
Đại Chu thương hội mà vừa nãy Diệp Phàm bước vào chính là sản nghiệp của Chu gia, Chu Tình lần trước hắn gặp cũng là tu sĩ của gia tộc này. Nàng ta khiến ấn tượng của hắn với Chu gia không mấy tốt đẹp, nhưng đương nhiên, hiện giờ hắn vẫn không có mâu thuẫn thực tế gì với phe này.
Điều khiến Diệp Phàm khá chú ý là phách mại hội do Càn Khôn thương hội tổ chức vào một tháng sau. Mười ngày trước Thiên Hư đóng lại, không ít tiên nhân có cơ duyên nghịch thiên, chiếm được đồ tốt, vài tu sĩ trong số họ sẽ giao bảo vật lấy được đó cho Càn Khôn thương hội mang ra đấu giá.
Tuy muốn chóng về Tiên giới, nhưng theo tính toán của Diệp Phàm thì Đạo Hoàng Thánh Địa còn năm năm nữa mới mở ra. Thời gian không nhiều, nhưng cũng không phải gấp rút. Thiên Hư này nổi danh như thế, hắn nghĩ bảo vật ở đây chắc chắn sẽ không quá tệ. Nếu mình có thể bắt được vài trận pháp, ngọc giản cấp bậc thần linh, hoặc lấy được mấy món chí bảo tu hành thì chuyến đi này xem như không uổng.
Diệp Phàm ra khỏi phòng, đi đến sảnh đường tìm một nhã tọa ở vị trí khá tốt. Hắn gọi một ly tiên trà sang quý, rồi ngồi đó, lẳng lặng nhìn phường thị bên ngoài.Điểm này khiến Diệp Phàm cực kỳ kinh ngạc. Lúc ở Tiên giới, hắn chưa từng nghe nói có chỗ nào có thể giúp người ta bước vào tinh không cả. Những tiên nhân dưới Đại Tiên Đế, kể cả có là cường giả Tiên Đế thì cũng căn bản không thể đến tinh không. Điều này chỉ những Đại Tiên Đế với năng lực xé rách không gian, sau đó đi qua khe hở của nó mới có thể làm được.
Thế nhưng ở Thiên Hư phường thị không chỉ có Tiên Đế, Tiên Vương, thậm chí Đại La Kim Tiên cũng không ít. Mặt khác, theo giới thiệu trên ngọc giản, phường thị này chẳng qua chỉ là một phường thị cỡ nhỏ tồn tại nương vào Thiên Hư. Vậy trong tinh không sẽ còn bao nhiêu phường thị cỡ lớn?
Hơn nữa, chỉ mỗi chỗ này thôi chắc đã có gần trăm vạn tu sĩ. Thế số lượng tu sĩ tồn tại trong vùng trời bát ngát ngoài kia sẽ còn nhiều tới cỡ nào?
Những tu sĩ này lại đến từ đâu? Diệp Phàm tuyệt đối không tin bọn họ từ Tiên giới tới. Vậy cách giải thích duy nhất là, trong tinh không này còn có rất nhiều đại lục tương tự Tiên giới, và những chỗ đó đều có cách giúp người bước vào tinh không.Ánh sao sáng chói chiếu trên phường thị lơ lửng, xung quanh đều là hư không bao la. Từ chỗ này nhìn ra cũng mang lại một phong vị khác.
- Đạo hữu hạnh ngộ!
Một giọng nói vang lên, Diệp Phàm lập tức hồi thần, sau đó hắn thấy một nam tử đeo kiếm đang đứng trước mặt mình, chắp tay hành lễ.
Diệp Phàm chắp tay đáp lễ, đồng thời xua tay, ý bảo nam tử nọ ngồi xuống. Sau đó, hắn vung tay, tiên trà trong bình tự động rót vào chiếc chung đặt trước mặt kẻ vừa đến.Diệp Phàm nói rồi ném ra một chiếc trữ vật giới chỉ. Gã nọ chụp lấy, dùng thần thức quét qua, sau đó gã cất trữ vật giới chỉ đi rồi giao ngọc giản cho khách.
Diệp Phàm mua được đồ xong thì lập tức bỏ đi. Hắn tìm đến một tức lâu tên là Đại Vũ Đồng ở gần đó rồi trọ lại.
Sau khi vào phòng, Diệp Phàm lấy ngọc giản ra quan sát, rất nhanh đã hiểu đại khái nguồn gốc của Thiên Hư phường thị. Có điều nó hơi khác so với suy nghĩ ‘chỗ này sẽ có rất nhiều Đại Tiên Đế’ của hắn. Dù số lượng Đại Tiên Đế trong tinh không đại hải không phải ít, nhưng nói đi cũng phải nói lại, tinh không quá mức bao la, chỉ một phường thị thế này căn bản không tồn tại người có đẳng cấp đó.
Nguồn gốc tên ‘Thiên Hư phường thị’ tới từ việc chỗ này có một di tích gọi là Thiên Hư, cứ năm trăm năm lại mở một lần. Nghe đồn, trong Thiên Hư có đạo quả để thành thần, vì thế nó đã hấp dẫn một nhóm lại một nhóm cường giả tới đây.- Ba loại này có gì khác biệt?
Gã nam tử vẫn đáp bằng giọng cung kính vô cùng:
- Loại ngọc giản thứ nhất chỉ có lai lịch của Thiên Hư phường thị và những quy tắc cần tuân thủ khi ở đây. Loại thứ hai có thêm địa đồ phường thị và giới thiệu chi tiết về các thế lực lớn. Loại thứ ba thì không chỉ bao gồm tất cả tin tức như loại thứ hai, mà còn có chuyện sắp xảy ra ở phường thị này. Ví dụ như bao giờ, ở đâu tổ chức phách mại hội. Rồi thì gần đây có những cấm địa gì, khi nào cấm địa mở cửa, bao giờ sẽ đóng... vân vân...
- Thế lấy cho ta loại ngọc giản thứ ba!Những điều này, tạm thời Diệp Phàm vẫn chưa thể nghĩ thêm. Nếu không phải vô tình đi tới mảnh tinh không này, hắn vẫn chỉ là một con ếch, bị giới hạn trong miệng giếng Tiên giới mà thôi.
Có thể trong tương lai, Diệp Phàm sẽ đến mảnh tinh không này tìm kiếm cơ duyên. Nhưng mục đích chủ yếu của hắn bây giờ vẫn là về Tiên giới, bởi dẫu gì Huân Y và mẫu thân hắn vẫn còn ở Đạo Hoàng Thánh Địa.
...
Thiên Hư phường thị chủ yếu do sáu thế lực cùng nhau khống chế, lần lượt là Chu gia, Lý gia, Lưu gia, Càn Khôn thương hội, Đan hội và Tán tu liên minh.
- Đa tạ!
Diệp Phàm có phần thắc mắc. Tên của Phương Tử Lăng này và Phương Tử Đạo chỉ khác nhau một chữ. Nếu ở Thiên Vũ đại ℓục, hẳn Diệp Phàm đã cho rằng hai người này ℓà thân huynh đệ. Nhưng bây giờ đang ở trong hư không, hắn biết rõ, Phương Tử Lăng và Phương Tử Đạo không có bất kỳ quan hệ gì.
Phương Tử Lăng bèn giải thích:
- Vị trí ngồi của đạo hữu không tốt. Nếu không phải ℓần đầu tới Thiên Hư phường thị thì sẽ không ai ngồi chỗ này, do góc nhìn của nó nhắm thẳng vào Đan hội. Đan hội có địa vị rất cao ở Thiên Hư phường thị bọn ta, tu sĩ tới đây thường sẽ không chọn chỗ ‘cư cao ℓâm hạ’ như thế, bởi vì đấy ℓà không tôn trọng Đan hội. Thấy chỗ ngồi của đạo hữu không thích hợp nên ta mới nói thế.
Diệp Phàm gật đầu, cũng không căn vặn vì sao Phương Tử Lăng phải nói những ℓời này với mình. Đạo ℓý ‘không chuyện không đến Tam Bảo điện’ này, hắn rất rõ, tên họ Phương này chắc chắn có mưu đồ.
- Tại hạ Diệp Phàm, đến từ...
Nói đến đây, hắn hơi khựng ℓại. Phương Tử Lăng bảo gã ℓà tiên nhân đến từ Linh Tiên giới, nhưng Diệp Phàm ℓại không biết Tiên giới tính ℓà Tiên vực nào. Trước đây hắn vẫn cho rằng Tiên giới đại biểu cho cả một mặt phẳng.
- Thật xin ℓỗi, chỗ ta tới không tiện nói! Phương đạo hữu tới tìm ta, hẳn ℓà có điều chi thương ℓượng?
Diệp Phàm ℓần nữa phất tay, ℓại rót đầy tiên trà vào chung trà Phương Tử Lăng đã uống cạn.