Chương 1611 - Chương 1631: Lật Lọng
Chương 1631: Lật Lọng
Chương 1631: Lật Lọng
Nói cách khác, ℓần này khi các đệ tử tiến vào Đạo Hoàng Thánh Địa thì sẽ có một đợt cho điểm xếp hạng, mà kết quả của ℓần xếp hạng này cũng ℓiên quan đến việc thế ℓực tương ứng đó có thể điều động được bao nhiêu người tham gia Phong Thần Chiến.
Có người sẽ thắc mắc, Phong Thần Chiến chỉ ℓấy mười hạng đầu, dù mỗi tông môn có một trăm người tham gia, nhưng người có thể quyết định thứ tự không phải chính ℓà người đứng đầu hay sao?
Đương nhiên ℓà không, Phong Thần Chiến ℓấy mười hạng đầu, mười hạng đầu này không phải xếp hạng thực ℓực của đệ tử mà ℓà xếp hạng tông môn tương ứng của đệ tử đó. Nói cách khác dễ hiểu hơn, nếu ba người Đại Lực, Tô Trọng, Diệp Phàm của Tiên Nhân điện ℓần ℓượt ℓấy được vị trí thứ nhất, thứ hai, thứ ba của Phong Thần Chiến thì điểm của họ sẽ được thống kê thành điểm bên phía Tiên Nhân điện, khiến Tiên Nhân điện trở thành hạng đầu, chứ không phải Tiên Nhân Điện có ba hạng đầu.
Hơn nữa trận chiến cuối cùng của Phong Thần Chiến ℓà chiến tông môn, nếu số đệ tử có thể tham gia của một vài tông môn quá ít thì rất có thể sẽ xuất hiện tình huống ℓấy ít đánh nhiều.
Cho nên, ℓần mở cửa này của Đạo Hoàng Thánh Địa, khi đệ tử của tất cả tông môn tiến vào, quá trình xếp hạng của họ sẽ cực kì quan trọng đối với một vài tông môn đỉnh cấp, nếu không Tiên Nhân điện cũng sẽ không bỏ vốn to để tổ chức Tiên Nhân tỷ thí như vậy.
Diệp Phàm đã mất tích gần năm năm, ban đầu chuyện này khiến toàn bộ Tiên giới chấn động, bởi dù sao biểu hiện của Diệp Phàm ở Tiên Nhân tỷ thí đã khiến hắn có được danh tiếng không nhỏ. Nhưng người chết như đèn tắt, thời gian trôi qua, Diệp Phàm cũng dần dần bị rất nhiều tu sĩ ℓãng quên.
Tổng điện của Tiên Nhân điện.
Ba danh ngạch khác là của Hàn Lạc Lạc, Hàn Chi Lai và Hàn Ma. Ba người này cũng là thiên tài tuyệt đỉnh của Tiên Nhân điện. Hàn Dương đương nhiên không thể cướp danh ngạch của chúng cho Hàn Thất Vũ và Phương Linh được. Thành thử, ông ta chỉ có thể ra tay từ trên người Đại Lực và Tô Trọng.
Trước mắt, bên phía Hàn Hoa và Hàn Dương đã hòa giải, chuyện này còn nhờ vào sự cố gắng của Hàn Thất Vũ. Hàn Tào vốn không tán thành. Ông ta là người có dã tâm, nhưng một mình ông ta cũng không thể đoán chừng suy nghĩ của đám người Hàn Hoa được. Vì trấn an Hàn Tào, Hàn Dương đã đưa danh ngạch của Thái Thượng Vân Chiêu cho Hàn Tước, đương nhiên, Hàn Tước quả thật cũng khiến người ta phải trầm trồ, bởi chỉ mới mấy trăm năm ngắn ngủi, ở mặt luyện thể, con bé đã gần đến Tiên Đế, tu vi cũng đã ở cấp Tiên Vương viên mãn.
Trừ chuyện đó ra, bởi vì tin chết của Diệp Phàm và sự bỏ mặc của Tiên Nhân điện, yêu cầu tiến vào Thái Hoàng sơn của Đại Lực và Tô Trọng nhiều lần đều bị Hàn Dương từ chối, hai người họ cũng thể hiện sự bất mãn của bản thân mà không chút giấu giếm, cộng với tất cả những gì mà trước đó Hàn Tiêu Dao chứng kiến, Hàn Dương cũng thấy hơi phật lòng. Hôm nay có buổi nói chuyện này, ông ta chẳng mấy áy náy, chẳng qua là cảm thấy mặt mũi hơi bị xấu đi thôi, bởi dù sao ông ta cũng đường đường là Đại Tiên Đế mà lại lật lọng, quả thật có chút mất mặt.Đại Lực và Tô Trọng nghe vậy thì sắc mặt vô cùng khó coi. Quả thật, bọn họ chưa từng nghĩ Hàn Dương sẽ có hành động như vậy. Dù hai người chưa bao giờ thật sự muốn gia nhập vào Tiên Nhân điện, nhưng bọn họ vẫn cực kì tôn trọng Hàn Dương, lại thêm cả hai vẫn cho rằng Hàn Dương là một người đức cao vọng trọng.
Nhưng, trước là chuyện của Lê Tuyền, Hàn Dương đã khiến Đại Lực và Tô Trọng hết sức thất vọng, bây giờ ông ta lại lật lọng tước đoạt danh ngạch tiến vào Đạo Hoàng Thánh Địa của bọn họ. Lòng hai người thấy hơi mất niềm tin, mấy năm nay, bọn họ cũng xem như là lập công lao hiển hách cho Tiên Nhân điện, nếu nói đến báo ân thì sớm đã trả xong hết rồi, bây giờ Hàn Dương làm tới bước này, Đại Lực và Tô Trọng cũng biết, đã đến lúc mình rời khỏi nơi đây.
Chuyện vì sao Hàn Dương phải làm ra trò mất thể diện như thế, còn phải nói ngược từ Hàn Thất Vũ và Phương Linh. Hai người bọn chúng đi vào Đế Mộ theo Thái Thượng Vân Chiêu, có được vô thượng truyền thừa, chỉ trong năm năm ngắn ngủi, chúng không chỉ đột phá Tiên Đế, mà còn trực tiếp tiến vào Tiên Đế trung kỳ.- Hôm nay, hai người chúng ta cũng xin từ biệt với tông chủ, kể từ hôm nay, bọn ta sẽ rời khỏi Tiên Nhân điện.
Đại Lực lần nữa chắp tay, Tô Trọng cũng làm theo
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của đám người Hàn Dương, Hào Tào có hơi khó coi. Mà tuổi tác của hai đứa nó đều dưới hai ngàn năm trăm tuổi, được xem là thế hệ trẻ, nhưng điều quan trọng nhất là, Hàn Thất Vũ là con trai của Hàn Hoa, Phương Linh lại là đệ tử chân truyền của Tiên Nhân điện.
Trước đó Tiên Nhân điện trao danh ngạch cho Đại Lực và Tô Trọng là vì thế hệ trẻ tuổi của Tiên Nhân Điện không có người kế tục, không có thiên kiêu mạnh mẽ hơn hai người này, cộng thêm Hàn Dương và Hàn Hoa nội đấu nên mới dẫn đến tình huống này xảy ra.
Bây giờ Hàn Thất Vũ và Phương Linh đã trở về. Bàn về tu vi, chúng vượt xa Đại Lực, Tô Trọng, luận chiến lực cũng nghiền ép hai người, nói đến thân phận lại càng chính quy. Hàn Dương không thể chạm vào danh ngạch của Cửu Ngộ vì dù sao Tiên Nhân tỷ thí cũng tổ chức cho cả Tiên giới nhìn, danh ngạch của Thái Thượng Vân Chiêu thì đưa cho Hàn Tước, mà Thái Thượng Vân Chiêu đã có tin xác thực là tử vong, với loại chuyện này, Hàn Dương là tiên nhân ngoại giới, cũng không tiện nói gì. Những cường giả mấu chốt của Tiên Nhân điện như Hàn Dương, Hàn Tiêu Dao, Hàn Hoa đều có mặt, ngoài ra trong đại điện còn có năm tu sĩ trẻ tuổi.
- Đại Lực, Tô Trọng, ta biết tin tức này hơi không công bằng với các ngươi, nhưng dẫu sao các ngươi cũng không phải đệ tử chân truyền của tông môn chúng ta, hơn nữa trong chuyện liên quan đến Thái Thượng Vân Chiêu, các ngươi đã làm vài việc khiến bản tôn thất vọng. Xếp hạng người mới của Đạo Hoàng Thánh Địa lần này vô cùng quan trọng với Tiên Nhân điện, danh ngạch này…
Hàn Dương hơi ngập ngừng, thầm thở dài. Nói đến cùng thì loại chuyện này cũng hơi mờ ám, nhưng vì danh ngạch của Phong Thần Chiến, ông ta cũng chỉ có thể làm kẻ tiểu nhân nói không giữ lời một lần.- Tiên Nhân điện có ân với hai người chúng ta. Mấy năm nay, hai người chúng ta cũng đã lập công lao hiển hách cho Tiên Nhân điện. Nay, chúng ta đã trả lại ân tình, tông chủ đưa ra quyết định như thế, hai người chúng ta cũng không có dị nghị, bởi lẽ bản thân danh sách này cũng là tài nguyên của Tiên Nhân điện.
Đại Lực chắp tay, đáp bằng ngữ khí không bợ đỡ cũng không kiêu căng. Khi đó Diệp Phàm mất tích vì cứu Hàn Lạc Lạc, ấy vậy mà giờ Tiên Nhân điện không những không bảo vệ Lê Tuyền đàng hoàng, còn thu danh ngạch lại trong tình huống chưa biết Diệp Phàm sống chết ra sao. Chuyện như thế, khó tránh lộ vẻ lấy oán trả ơn.
Đại Lực và Tô Trọng rất khinh cách làm của Tiên Nhân điện, nhưng với chuyện bên này thu lại danh ngạch, thật ra họ cũng không cảm thấy quá đáng gì cho cam. Bản thân danh ngạch này thuộc sở hữu của Tiên Nhân điện, nhưng lúc trước vì để giành lấy nó, hai người họ đã phải cửu tử nhất sinh. Nếu Tiên Nhân điện trực tiếp cho bọn họ, hôm nay chúng có lấy lại thì cũng đành, nhưng rõ ràng đây là cái hai người dùng mạng để giành lấy, lúc này chỉ bằng một câu của Hàn Dương đã muốn làm đến như thế, muốn nói không có lửa giận thì là giả.