Chương 1657: Người Che Chở Truyền Thừa
Chương 1657: Người Che Chở Truyền Thừa
Diệp Tàn nghe vậy ℓập tức ℓửa giận ngập trời, cũng giống việc Tửu Nhứ Ngưng, Lạc Tố Tố ℓà nghịch ℓân của Diệp Phàm, Vệ Linh chính ℓà nghịch ℓân của Diệp Tàn, nữ nhân của hắn chịu tủi thân như vậy, sao hắn có thể ôn hòa dễ chịu được chứ.
- Giải thích, bọn họ sẽ không ℓàm, Lạc Thần Hà Cốc chính ℓà Đế tông.
Diệp Phàm nghe vậy thì ℓắc đầu nói.
- Đại ca, chẳng ℓẽ cứ để như vậy?
Diệp Tàn nghe vậy ℓiền hỏi ngay.
- Ta chắc chắn sẽ tìm công đạo cho ngươi, nhưng không phải bây giờ, dù sao Lạc Thần Hà Cốc cũng ℓà Đế tông, hơn nữa nghe nói cốc chủ Lạc Khinh còn ℓà Đại Tiên Đế nhị trọng, mạnh hơn Vân nhiều, chúng ta không phải đối thủ của người này, nhưng không sao, không phải ℓần này thiên kiêu của Lạc Thần Hà Cốc cũng đến Đạo Hoàng Thánh Địa à? Đến ℓúc đó chúng ta sẽ giao ℓưu với thiên kiêu của Lạc Thần Hà Cốc thật tốt.
Diệp Phàm nghe vậy thì giải thích, sau đó nhìn thoáng qua Vệ Linh:
Thậm chí bên trong và bên ngoài Lạc Thần Hà Cốc giống như hai thế giới khác nhau, bên trong cốc chỉ có người thuộc hoàng tộc sinh hoạt, Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ gần như không ra cốc, vì vậy rất nhiều đệ tử bên ngoài cốc thậm chí còn không biết Lạc Thần Hà Cốc xuất hiện hai tồn tại cực kỳ nghịch thiên.
Đương nhiên, lần tiến vào Đạo Hoàng Thánh Địa này, tỷ muội Lạc Tố Tố chắc chắn phải dương danh, trước khi xuất phát, Lạc Khinh sẽ tổ chức một thịnh hội tông môn, chiêu cáo với tất cả đệ tử của Lạc Thần Hà Cốc, Lạc Phượng Vũ sẽ trở thành tông chủ đời tiếp theo của Lạc Thần Hà Cốc.
Còn lý do tại sao không phải Lạc Tố Tố, bởi vì nàng có tình cảm chân thành, thuận theo tu vi của nàng tăng lên, sẽ có một ngày, nàng sẽ tự mình phá vỡ phong ấn, vì vậy cho dù tư chất của Lạc Tố Tố còn mạnh mẽ hơn, Lạc Khinh cũng không thể để nàng trở thành người nhậm chức tông chủ đời kế tiếp, cho dù tình cảm chân thành của Lạc Tố Tố đã chết.
Thậm chí bởi vì Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ tâm ý tương thông, Lạc Khinh sợ có một ngày tình cảm của Lạc Tố Tố sẽ ảnh hưởng đến Lạc Phượng Vũ, nàng còn suy nghĩ nên mượn đao giết người giết chết Lạc Tố Tố như thế nào mà không khiến Lạc Phượng Vũ điên cuồng.Một giọng nói nghi ngờ đột nhiên vang lên, mấy người Lạc Khinh nhìn về phía Lạc Tố Tố nghẹn ngào:
- Tố Tố, chẳng lẽ ngươi cũng biết người này?
- Biết, ta và nàng đều là tu sĩ của đại lục Thiên Vũ, quan hệ cũng không tệ.
Bởi vì không có ký ức về Diệp Phàm, vì vậy Lạc Tố Tố cũng không có nhiều cảm giác thân thiết với Vệ Linh cho lắm, Lạc Tố Tố cũng không biết chuyện Vệ Linh đến Lạc Thần Hà Cốc, nàng dành đa số thời gian để bế quan tu hành, huống chi, nàng và Lạc Phượng Vũ đều có địa vị cao ở Lạc Thần Hà Cốc, dù sao Vệ Linh cũng không phải họ Lạc, cho dù có tư chất nghịch thiên, cũng không thể gặp được mấy người Lạc Tố Tố bên trên.- Những đệ tử đồng môn chết ngày hôm nay, đều vì Vệ Linh, chúng ta chắc chắn phải giết nàng ta, hơn nữa, nàng ta còn có một tên gian phu tên là Diệp Tàn, đây cũng là một trong những hung thủ chủ yếu, Tố Tố, Phượng Vũ, các ngươi đều là người truyền thừa đời sau của Lạc Thần Hà Cốc, những đệ tử này đều cần các ngươi che chở, bây giờ bọn họ đã chết, các ngươi nên lấy lại công đạo cho bọn họ.
Lạc Khinh nghiêm túc nói, nữ tu của Lạc Thần Hà Cốc cũng không cần tu hành vô tình đạo, bọn họ chỉ không cho phép bất kỳ ai có tình yêu nam nữ, đương nhiên, chủ yếu là nhằm vào một vài đệ tử ngoài cốc có tư chất nghịch thiên hoặc toàn bộ đệ tử bên trong cốc.
Vì vậy nên để Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ chém giết Diệp Tàn, bản thân Vệ Linh cũng không cần thiết, nhưng Lạc Khinh nhớ rõ Lạc Tố Tố từng nói, Diệp Tàn là đệ đệ tình cảm chân thành Diệp Phàm của nàng, nếu để Lạc Tố Tố giết Diệp Tàn, cho dù sau này nàng khôi phục ký ức, bởi vì chuyện này, có lẽ nàng sẽ hoàn toàn vứt bỏ quá khứ cũng không chừng.
Đương nhiên, nếu Lạc Tố Tố áy náy tự sát càng tốt hơn, nếu Lạc Tố Tố chết như vậy, sẽ không còn thứ gì ảnh hưởng đến Lạc Phượng Vũ nữa, đây chính là dự định của Lạc Khinh.- Ừm!
Diệp Tàn và Vệ Linh gật đầu, bọn họ đều cảm nhận được một tia khí tức cuồng bạo đang phi tốc đến đây, tia khí tức này giống như chúa tể một vùng không gian, có lẽ sau khi bọn họ giết nửa bước Đại Tiên Đế đã chọc giận cốc chủ Lạc Thần Hà Cốc, cũng đúng, một cường giả nửa bước Đại Tiên Đế, sao có thể nói chết là chết.
Diệp Phàm không sợ Lạc Thần Hà Cốc, nhưng hắn biết bản thân hiện tại không phải là đối thủ của Lạc Khinh, vì vậy lấy Thần Cư Tế ra, đợi Diệp Tàn và Vệ Linh tiến vào Thần Cư Tế, Diệp Tàn tùy tiện phất tay, thu hồi Thần Cư Tế, sau đó cánh rồng sau lưng mở ra, pháp tắc không gian vận chuyển, cả người lập tức biến mất không thấy đâu.
Khoảng tầm ba hơi thở sau, bóng dáng của Lạc Khinh đến, ánh mắt lạnh lùng nhìn thi thể đầy đất, thần thức điên cuồng càn quét, nhưng Diệp Phàm giống như đã biến mất trong không khí, không hề lưu lại chút khí tức nào.Lạc Khinh siết chặt hai tay, từ khi Lạc Thần Hà Cốc tự khai phá đến nay, chưa bao giờ trải qua sự thua thiệt như thế này, huống chi còn vì một đệ tử bình thường, cho dù đệ tử này có tư chất không tệ, nhưng nàng không phải họ Lạc, cũng không thuộc về Hoàng tộc.
Rất nhanh, từng âm thanh xé gió vang lên, ngay sau đó có không ít bóng dáng rơi xuống, cả đám nhìn thi thể đầy đất, trong mắt lộ ra sát ý khủng bố.
- Cốc chủ, chuyện này…
- Người này vô cùng gian xảo, có lẽ nắm giữ một công pháp ẩn nấp cực kỳ cao cấp, ta không thể truy tìm được dấu vết rời đi của người này, Lạc Nam.- Mặc dù Lạc Thần Hà Cốc quá phận, nhưng ta giết nhiều đệ tử của bọn hắn như vậy, cũng xem là báo thù, nếu sau này gặp người phong ấn Vệ Linh, nhất định phải giết, còn Lạc Thần Hà Cốc, hiện tại giữa chúng ta cũng không có hận thù sống chết, nếu bọn họ muốn giết chúng ta, ta chắc chắn sẽ không lưu tình, đồng thời, bây giờ chúng ta cũng không phải đao phủ động tí là diệt môn.
Mặc dù nói thế, nhưng Diệp Phàm biết rõ, hắn giết biết bao nhiêu người, chắc chắn Lạc Thần Hà Cốc sẽ tìm hắn gây sự, sau này hai bên cũng giương cung bạt kiếm với nhau, nhưng Diệp Phàm không phải loại người đúng lý không buông tha, nếu Lạc Thần Hà Cốc nhất định phải sống chết với hắn, hắn sẽ chiều đến cùng, nếu Lạc Thần Hà Cốc đồng ý nhường nhịn, Diệp Phàm cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt.
- Đi thôi!
Diệp Phàm nhìn cửa vào di tích, hơi cau mày nói.- Vâng!
- Ngươi có biết Vệ Linh kia không?
- Bẩm báo cốc chủ, ta phụ trách việc tu hành của Vệ Linh, thật sự biết người này.
- Vệ Linh?