Chương 1781: Nháy Mắt Hạ Gục Đại Tiên Đế
Chương 1781: Nháy Mắt Hạ Gục Đại Tiên Đế
Diệp Quỷ cùng Diệp Tàn có chút khinh bỉ nhìn đông đảo thiên kiêu kinh ngạc, được, hai tên này ℓại bắt đầu sùng bái mù quáng, trong ℓòng không ngừng cười nhạo, đều ngồi xuống, đều bình tĩnh, bình thường đi, không có gì phải khiếp sợ, một đám kinh ngạc ℓàm gì? Đây ℓà đại ca ta a.
Đại Lực cùng Tô Trọng… Cũng bắt đầu giống Diệp Tàn cùng Diệp Quỷ, biểu tình kia giống như đang hưởng ứng hai huynh đệ: Một đám người không có kiến thức, đây ℓà Diệp Phàm hiểu không? Chỉ ℓà Trấn Hồn Linh thì có ℓà gì?
Môn nhân Thiên Đế Môn mù quáng sùng bái đã ác ℓiệt đến cực điểm.
- Mặc dù ngươi có thể tránh thoát Trấn Hồn Linh nhưng bây giờ ngươi chỉ có một người, ngươi ℓấy cái gì đấu cùng mười người chúng ta? Diệp Phàm, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng yêu nghiệt chết đi ℓiền không còn ℓà yêu nghiệt.
Diệp Phàm nghe vậy lập tức khóe miệng lộ ra một tia tươi cười nghiền ngẫm, tiếp theo, một trận đồ thần bí từ trên người Diệp Phàm bay ra, Tam Thập Lục Thiên Cương Thiên Thần Trận, mở!!!
Diệp Phàm dùng lực lượng Thần Văn thông qua Thiên Thần Trận trực tiếp truyền đến bên trong thần hồn Đại Lực, Diệp Tàn, Diệp Quỷ cùng Tô Trọng, rất nhanh, bốn người trực tiếp tránh thoát Trấn Hồn Linh trói buộc, tiên lực mạnh mẽ phá tan mưa thương, bốn bóng người chậm rãi đi đến phía sau Diệp Phàm.
- Diệp Quỷ bọn họ thế nhưng cũng tránh thoát Trấn Hồn Linh trói buộc!Trương Tổ Duy lạnh giọng nói, Trương Thất Thất cũng mắt lạnh nhìn Diệp Phàm:
- Tiên nhân ti tiện của Hạ Tiên Giới, ngày đó ta đã nói, ta sẽ làm ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!!
Giọng nói của đông đảo thiên kiêu Phong Tiên Giới chậm rãi thu nhỏ, mọi người đều nghĩ tới một việc, không sai, Diệp Phàm tuy rằng không sợ Trấn Hồn Linh, nhưng đám người Tiêu Hàn đã đánh mất sức chiến đấu, bây giờ đám người Trương Tổ Duy bên này, còn có ba gã Đại Tiên Đế, hai gã nửa bước Đại Tiên Đế, bốn gã Tiên Đế hậu kì cùng với một gã Tiên Đế trung kì.Mọi người có chút ngạc nhiên, âm thầm cảm thán, Diệp Phàm thật đúng là cuồng vô cùng, dựa theo lẽ thường, bây giờ ngươi hẳn là cường điệu nói ra cách làm của Trương Tổ Duy không đúng, nỗ lực làm đám người Quy Nhất Đạo từ bỏ tiếp tục tham gia chiến đấu mới đúng? Ngươi một hai phải kiêu ngạo như vậy?
Nhưng đây còn không phải tính cách của Diệp Phàm sao, hắn không cần dựa vào thỉnh cầu người khác để đạt được thắng lợi, chỉ có hắn tha thứ cho người khác.
Đám người Quy Nhất Đạo hơi sửng sốt, tiếp theo nhìn Trương Tổ Duy, cuối cùng vẫn đi tới bên cạnh huynh muội Trương Tổ Duy, hiển nhiên, bọn họ như cũ lựa chọn chiến một trận với Diệp Phàm.Trái lại Diệp Phàm chỉ có một người, Diệp Phàm tuy mạnh mẽ, nhưng thực lực Trương Tổ Duy cũng không kém, nếu không có Trương Tổ Duy, những người này ở trước mặt Diệp Phàm chính là cặn bã, nhưng có Trương Tổ Duy, như vậy chín người này hợp lực đối với Diệp Phàm mà nói, tuyệt đối là uy hiếp không nhỏ.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi nhìn về phía đám người Quy Nhất Đạo, thờ ơ nói:
- Ta cho các ngươi một cơ hội, khoanh tay đứng nhìn, ta để các ngươi không chết, giúp người làm ác, vậy liền mai táng cùng huynh muội Trương Tổ Duy.Trương Tổ Duy nghe vậy không khỏi cười lạnh nói:
- Bộ dáng này của ngươi, thật giống kẻ đáng thương, không phục lắm đi, một người đối mặt mười người chúng ta, có phải muốn nói chúng ta chỉ biết lấy nhiều khi dễ ít hay không?
- Xin lỗi, ta vốn không muốn nói những lời đó, bởi vì, ta đều không phải là một người.- Ha ha, ta cuối cùng đã hiểu vì cái gì Trương Tổ Duy đủ công khai làm ra việc khiến thuộc hạ đau lòng như thế, bởi vì thuộc hạ của hắn đều là một đám không hề có lòng tự trọng.
Diệp Phàm nghe vậy cười lạnh nói.
- Diệp Phàm, ngươi không cần dùng lời nói đi kích thích Quy Nhất Đạo bọn họ, mới vừa rồi không phải ngươi rất cuồng sao, nói tha cho bọn hắn không chết, ngươi là đoán chắc bọn họ sẽ thất vọng buồn lòng không giúp ta đi? Ha hả, bây giờ bọn họ giúp ta, ngươi liền luống cuống, bắt đầu dùng lời nói nhục mạ?
Có người kinh ngạc.
Biểu tình của Tiêu Hàn rất sốt ruột, bộ dáng kia giống như nói: Diệp Phàm, ngươi nhìn xem nơi này, chúng ta còn bị Trấn Hồn Linh trói buộc, ngươi có phải đã quên chúng ta hay không nha?
- Khụ, Tiêu huynh không cần sốt ruột, đãi ta chém trương tổ duy, Trấn Hồn Linh này sẽ tự động cởi.
Diệp Phàm nói.
Tiếu Hoa ở bên cạnh nhịn không được đỡ trán, người khác ngay từ đầu cò khả năng không thể nghĩ được điểm này, ngươi vừa nói như vậy, được, chúng ta tất nhiên có thể trở thành điểm yếu để đối phương đánh.
Mạc Lôi ở một bên cũng nhịn không được ngáp một cái, vẻ mặt ℓười nhác, đông đảo thiên kiêu Phong Tiên Giới cảm giác có chút không nỡ nhìn thẳng, cho chút cảm giác khẩn trương không được sao?
Bên này Diệp Phàm không có nhiều ℓời, tay phải vung ℓên, thờ ơ nói:
Diệp Quỷ biến mất, ngay sau đó, Quy Nhất Đạo xuất hiện ở phía sau Diệp Phàm, Diệp Phàm một quyền nện xuống… xỏ xuyên qua Tử Phủ!!
Khiếp sợ!!
Mọi người sững sờ tại chỗ, tới rồi giờ phút này, mọi người mới nghĩ đến một vấn đề, Diệp Phàm có thể nháy mắt hạ gục Đại Tiên Đế, mà Diệp Quỷ có thể nháy mắt đổi Đại Tiên Đế đến phía sau Diệp Phàm, đây ℓà tiết tấu gì?
Lúc trước bởi vì Trương Tổ Duy đang ở gần Diệp Phàm, mà bây giờ, Trương Tổ Duy chưa kịp phản ứng ℓại.
Độ ăn ý của Diệp Phàm cùng Diệp Quỷ rất tốt.