Chương 1796: Phách Lối Giang Tào
Chương 1796: Phách Lối Giang Tào
Đương nhiên, Diệp Tàn, Diệp Quỷ, bọn họ có thể đi gọi Diệp Phàm, nhưng bọn họ căn bản sẽ không bởi vì những chuyện nhỏ nhặt này đi quấy rầy đại ca của mình tu hành.
Đương nhiên, ở góc độ của bọn họ, bọn họ cũng hi vọng Diệp Phàm có thể giáo huấn Huyết Quật thiên kiêu một trận, dù sao Huyết Quật thiên kiêu cũng cực kỳ tệ hại không cho phép Phong Tiên Giới Võ tu bọn họ cùng nhau tu hành.
Đã qua một tháng sau khi đấu tranh với tại chúng thiên kiêu, có ℓẽ con người ℓuôn thích coi thường người khác để đề cao bản thân, chí ít Huyết Quật thiên kiêu đã từng nghiện coi thường võ tu của Phong Tiên Giới để đạt được khoái ℓạc trong chuyện này.
Đám người Diệp Tàn tự nhiên cũng đi tới Đạo Đài từ rất sớm, ai cũng muốn tới gần Thanh Hàn một chút, càng đến gần Thanh Hàn thì sự hiểu biết về đạo vận càng sâu.
Khi đó thứ tự trước sau sẽ trở nên cực kỳ quan trọng, đến sớm tất nhiên sẽ có vị trí tốt, Đạo Đài không thể động thủ, ngươi chiếm được vị trí tốt thì người khác cũng không thể chiếm được.
Rất nhanh không ít thiên kiêu ngồi xuống. Phong Tiên Giới thiên kiêu cũng đến tương đối sớm, có lẽ thực lực càng yếu càng nên trân trọng những cơ hội, mà Huyết Quật thiên kiêu cũng đến muộn một chút,vì vậy đã xuất hiện một vấn đề là mọi vị trí tốt đều bị Phong Tiên Giới thiên kiêu chiếm.
Đạp đạp đạp!
Một đám Huyết Quật thiên kiêu với ba người cầm đầu, trực tiếp đi thẳng đến vị trí tốt mà Phong Tiên Giới chúng thiên kiêu.- Tốt, rất tốt, xem ra các ngươi cũng chưa đủ tự giác, không đủ nhiều tự mình hiểu lấy mình, thiên kiêu hiện tại lưu tại nơi này ta nguyện ghi ở trong lòng, chúng ta còn nhiều thời gian.
Cũng không có gì lạ khi Giang Cao không vui. Ba cái giai tầng kia của Huyết Quật thiên kiêu đều đã tiến hành trục xuất ba tầng của thiên kiêu ở Phong Tiên Giới, Võ tu từ hai nghìn năm trăm đến năm nghìn tuổi và Võ tu từ năm nghìn đến mười nghìn tuổi về cơ bản đã bị đuổi đi. Và chỉ còn một số người bọn họ ở lại, phớt lờ sự kiêu ngạo của Huyết Quật thiên kiêu.
Mà trái lại khi thiên kiêu trên dưới hai ngàn năm trăm tuổi, lại có hơn mười người lưu lại không thèm đếm xỉa gì đến lời nói của Giang Tào, đây là một cái tát vào mặt, một cái tát trần trụi, người kiêu ngạo như Giang Cao làm sao mà chịu được nó.
Giang Tào hai mắt lạnh lùng nhìn đám người Diệp Tàn, tựa như muốn ghi tạc bọn họ trong lòng, ngay sau đó ánh mắt của hắn liền bị Hàn Lạc Lạc và Lạc Tổ Tổ, Lạc Phượng Vũ ba nữ nhân hấp dẫn.- Ha ha ha, một tên bại tướng mà cũng dám kiêu ngạo như vậy, phế vật nên có ý thức của phế vật, thực lực các ngươi không bằng người khác, không nên tự tiện chiếm chỗ này, ta biết các ngươi ỷ vào quy củ của Đạo Đài, nhưng ta đâu có sợ điều đó, ha ha…
Giang Tào nghe vậy uy hiếp nhìn xem đông đảo Phong Tiên Giới thiên kiêu:
- Ta sẽ cho ngươi thời gian ba cái hơi thở, không có người lăn đi trong vòng ba nhịp thở, về sau ngươi không cần luyện, chỉ cần Huyết Quật thiên kiêu ta nhìn thấy các ngươi một lần, ta sẽ tóm lấy một lần.
Lời này nói xong, ngay lập tức sắc mặt của Phong Tiên Giới thiên kiêu đều là khó coi vô cùng, nhất là một số đệ tử mới bước vào Đạo Hoàng Thánh Địa, thiên kiêu không thể chấp nhận được chuyện bọn họ bị sỉ nhục như vậy.Tuy nhiên, lời uy hiếp của Giang Tào hiển nhiên đã làm cho võ tu Phong Tiên Giới hơi sợ hãi, nếu là vừa đi ra ngoài đã gặp người của Huyết Quật, xác thực bọn họ không có cách nào tu hành.
Ba hơi thời gian trôi qua rất nhanh, mặc dù Phong Tiên Giới thiên kiêu vô cùng ủy khuất, nhưng hầu hết các võ tu đều rời đi trong sự nhục nhã, mà đại bộ phận Võ tu vẫn là khuất nhục rời đi, Huyết Quật thiên kiêu lập tức không kiêng nể gì cả cười phá lên, Diệp Tàn và đám người khác chưa từng rời đi, bên trong Huyết Quật thiên kiêu, trừ Giang Tào, những người khác bọn họ thật sự không để ở trong mắt của họ.
Ngoài Diệp Tàn, đám người Diệp Quỷ, Tiêu Hàn, Tiêu Hoa, Lạc Tố Tố, Phương Đào và một đám thiên kiêu cũng chưa từng rời đi.
Lúc này sắc mặt Giang Tào có chút khó coi, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh nói: Ba người này theo thứ tự thiên kiêu Giang Tào có thọ mệnh dưới hai ngàn năm, người này đã tự mình đánh bại Diệp Tàn, Diệp Quỷ, Lạc Tố Tố và nhiều thiên kiêu của Phong Tiên Giới, đồng thời đánh với Hoàng Hi Nguyệt một trận không phân thắng bại.
Người này công khai theo đổi Hoàng Hi Nguyệt, đồng thời tuyên bố Hoàng Hi Nguyệt là nữ nhân của mình, nhưng rõ ràng, Hoàng Hi Nguyệt đối với hắn căn bản không hề có chút tình cảm nào.
Người thứ hai gọi là Tiêu Nguyệt Nhi, là một nữ tử, là đệ tử của Huyết Quật, quyền lực hàng đầu thế lực thiên kiêu, nàng đã ba nghìn năm trăm tuổi, cho dù là Hoàng Nộ cũng bại trong tay nàng.
Người thứ ba tên là Vương Tư Trung, là thiếu chủ của Thú Linh Sơn, là một trong ba thế lực lớn ở Huyết Quật, người này là người mạnh nhất ở Huyết Quật, nhưng trước đó vài ngày người này đã bại dưới tay Thiên Vũ.Dẫn đầu là ba người bọn họ, các đệ tử Huyết Quật đi tới đám đông của Phong Tiên Giới một cách kiêu ngạo.
- Chúng ta muốn vị trí này, các ngươi đi ra phía sau.
Giang Tào nhìn Diệp Tàn cùng những người khác nói thẳng, vẻ mặt tràn đầy không kiên nhẫn, đám người Huyết Quật thiên kiêu bắt đầu nhao nhao tìm vị trí của mình, bắt đầu đuổi người, Phong Tiên Giới thiên kiêu không nhịn được lập tức nổi giận, Diệp Tàn thậm chí còn thờ ở nhìn Giang Tào, thấp giọng nói:
- Chúng ta đã ngồi chỗ này rồi, nếu không có chỗ ngồi, lăn ra đằng sau mà tìm, để cho chúng ta tiện đường, ngươi cho rằng ngươi là cái thá gì? Ngươi xứng?
Ba người này tuyệt đối ℓà người xuất chúng nhất trong Phong Tiên Giới thiên kiêu, diện mạo Hàn Lạc Lạc không thua kém gì Hoàng Hi Nguyệt, mà Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ ℓại ℓà tỷ muội song sinh, chung từ cái chăn đến ℓời nói, nên hưởng thụ kiểu gì đây?
Liên quan tới phương diện thưởng thúc như nào, Diệp Phàm có quyền ℓên tiếng, bởi vì con hàng này đã từng có kinh nghiệm ℓàm qua Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ khi còn ở Thiên Vũ đại ℓục.
Kích động nuốt nước miếng Giang Tào trực tiếp chỉ vào ba nữ tử Lạc Tố Tố, Hàn Lạc Lạc, Lạc Phượng Vũ;
- Ba người các ngươi nếu ℓà nguyện ý ℓàm nữ nhân của ta, ta có thể bỏ qua cho chuyện ngày hôm nay, hơn nữa về sau tại Đạo Hoàng Thánh Địa, cũng không ai dám động đến các ngươi. Nếu như ba người các ngươi không nguyện ý ℓàm nữ nhân của ta, ha ha, kể từ hôm nay trở đi tu ℓuyện của ba người các ngươi sẽ không thể tiến bộ được nửa phần.
Ý trong ℓời nói của Giang Tào rất rõ, trực tiếp uy hiếp không chút che giấu nào, ℓúc này ba nữ tử tức giận nhìn Giang Tào, Hà Lạc Lạc càng khó chịu nói:
- Vị cô nương này ℓà hồng nhan tri kỷ của Diệp Phàm ca ca, ℓá gan của ngươi cũng không nhỏ đâu.
Nói xong, ánh mắt Hàn Lạc Lạc hiện ℓên một tia sáng, hiển nhiên, tính khí nàng hận không thể chờ đợi thiên hạ hỗn ℓoạn ℓại bùng phát.