Chương 1832: Quyết Định Hồn Cốt Hạp
Chương 1832: Quyết Định Hồn Cốt Hạp
- Vị đạo hữu này xưng hô thế nào?
Diệp Phàm dường như đột nhiên nhớ ra chuyện này, hỏi, cái này cũng phù hợp với đặc điểm tínnh cách của Liên Vân, nếu không phải Ngô Tử Khuynh giữ đồ vật hắn cần, Thiên Nhãn Lâu Tước trong mắt hắn, hoàn toàn không đáng nhắc tới, huống chi chú ý đến xưng hô của Ngô Tử Khuynh thế nào.
Ngô Tử Khuynh cũng không giận, Diệp Phàm càng biểu hiện như vậy, nàng càng cảm thấy đương nhiên, đã tiếp xúc không ít thiên kiêu Huyết Quật, nàng cũng hiểu sơ về cảm giác ưu việt bẩm sinh cùng sự ưu việt của họ.
Liên Vân cau mày nói.
- Lâu Tước đạo hữu, tên Diệp Phàm kia cũng không phải kẻ ngu, người và thế lực muốn giết hắn nhiều như vậy, sao hắn lại đặt mình vào nguy hiểm, ngươi cảm thấy ta muốn ước chiến với hắn ngoài Đạo Hoàng Thánh Địa, hắn sẽ đồng ý ư?
Liên Vân nghe thế thì nhíu mày.
- Vậy phải xem Liên Vân đạo hữu có dũng cảm hay không, nhưng ta thật sự có cách dụ dỗ Diệp Phàm ra ngoài, hơn nữa còn khiến hắn không thể tìm bất cứ sự giúp đỡ nào, nhưng, một khi ngươi dùng cách này giết Diệp Phàm, vậy thanh danh của ngươi ở Đạo Hoàng Thánh Địa, sẽ vô cùng thối.
Ngô Tử Khuynh nói tiếp.Muốn đối phó với kẻ địch như Ngô Tử Khuynh, nhất định phải cố gắng không để đối phương hoài nghi, nếu không dù chỉ có một chút nghi ngờ, vẫn có thể khiến kế hoạch của Diệp Phàm thất bại.
Đối với Liên Vân mà nói không có ý nghĩa, lật tay là có thể trấn áp Diệp Phàm vân vân, Ngô Tử Khuynh hoàn toàn không tin, mấy người kiêu ngạo này chỉ đang giữ mặt mũi mà thôi, dù sao hắn là Đại Tiên Đế nhị trọng, cũng không thể nói đánh với Diệp Phàm một trận, hắn sẽ phải cố gắng hết sức chứ.
- Ha ha, Liên Vân đạo hữu muốn giết Diệp Phàm không phải rất đơn giản à, chỉ cần đặt địa điểm ước chiến ở bên ngoài Đạo Hoàng Thánh Địa, đến lúc đó chúng ta bày thiên la địa võng, chẳng lẽ còn sợ không giết được Diệp Phàm?
Ngô Tử Khuynh nghe vậy thì cười khẽ nói.- Không sao, mục tiêu lần này của ta chính là báo thù cho Giang Tào sư đệ, cũng không phải đến Đạo Hoàng Thánh Địa tu hành, cái nhìn của bọn họ, có liên quan gì đến ta?
Diệp Phàm không thèm để ý nói, còn hỏi thăm:
- Ngươi chuẩn bị dùng cách gì để dụ Diệp Phàm ra.
- Ha ha, Thiên Nhãn Lâu Tước ta tự nhiên có cách, Liên Vân đạo hữu không cần biết quá nhiều.- Ý đạo hữu là?
- Bàn về thực lực, người này đối với ta mà nói, không có ý nghĩa, nhưng bàn về tốc độ, ta kém hắn một bậc, mà dựa vào hai trận chiến giữa ta và hắn, ta phát hiện người này có năng lực khôi phục tiên lực cực kỳ khủng bố, nếu người này đường đường chính chính đánh với ta một trận, ta lật tay là đủ trấn áp hắn, nhưng nếu hắn lấy tốc độ tiêu hao tiên lực của ta, ta cũng không thể đảm bảo chắc chắn có thể thắng hắn.
Diệp Phàm nói thẳng, chuyện này đối với Liên Vân mà nói, hiển nhiên không phải là một sự kiện đáng để giải thích, nhưng hắn nhất định phải nói, từ nơi này, có thể thấy đặc điểm tính cách giữa Liên Vân và Giang Tào hơi khác nhau, mặc dù hai người đều kiêu ngạo, nhưng Giang Tào luôn có thói quen nhìn xuống đối thủ, còn Liên Vân lại rất xem trọng đối thủ.
Còn tại sao phải nói Diệp Phàm thăm dò thực lực của hắn, bởi vì chuyện này không thể lừa gạt Thiên Nhãn Lâu Tước, đồng thời khiến Ngô Tử Khuynh cảm thấy nghi ngờ, chẳng bằng hắn dùng cách này thản nhiên thừa nhận.- Cũng không phải ta không tin tưởng các ngươi, nhưng có chuyện của sư đệ ta trước đây, ta không thể hợp tác với các ngươi trong tình huống chẳng biết gì cả, sao ta biết các ngươi không phải là người bên phía Diệp Phàm?
Diệp Phàm ẩn ý nói, lấy chuyện Giang Tào làm lý do, có thể nói, Ngô Tử Khuynh hoàn toàn không thể phản bác được.
- Ồ, ta có thể lý giải sự lo lắng của Liên Vân đạo hữu, nếu vậy, vì để hợp tác giữa chúng ta càng kiên cố hơn, ta sẽ thẳng thắn, mặc dù Diệp Phàm kia thông minh, nhưng có một khuyết điểm trí mạng, đó chính là xem trọng tình cảm.
Ngô Tử Khuynh không nhanh không chậm nói:- Nếu ta lấy tính mạng của hảo hữu, huynh đệ bên cạnh hắn áp chế, cho dù hắn biết rõ là hang hổ, chắc chắn vẫn xông vào một lần, ha ha, thật không may, ta có một chút quan hệ với một nữ tử tên là Hàn Lạc Lạc bên cạnh hắn, có lẽ nàng cũng có rất nhiều chuyện cần đối mặt hỏi rõ ta, ta có thể dụ nàng ra, sau đó bắt nàng uy hiếp Diệp Phàm.
- Chỉ cho phép một mình hắn đến đây, một khi phát hiện có bất kỳ ai đi theo hắn, liền giết Hàn Lạc Lạc, dựa vào tính cách của Diệp Phàm, vì an toàn của Hàn Lạc Lạc, chắc chắn hắn sẽ một mình đến đây, đến lúc đó, chúng ta sắp xếp sẵn đại trận vây giết, một đám người cùng nhau tấn công, Diệp Phàm chắc chắn sẽ chết.
- Ý kiến hay.
Giang Dung nhịn không được chen miệng nói, sau đó hưng phấn nhìn Diệp Phàm:Ngô Tử Khuynh nghe vậy thì ẩn ý nói, dựa theo quá trình bình thường, lúc này Liên Vân nên hiểu ẩn ý của Ngô Tử Khuynh, không cố gắng theo đuổi nguồn gốc, nhưng Diệp Phàm nhất định phải biết chuyện này, vì vậy vẻ mặt của hắn không hề thay đổi, lạnh nhạt nói:
- Nếu ta đoán không sai, trận chiến giữa Giang Tào sư đệ và Hoàng Hi Nguyệt trước đó, cũng có bóng dáng của các ngươi.
- Chuyện này chúng ta cực kỳ xin lỗi.
Ngô Tử Khuynh thản nhiên thừa nhận.
- Liên Vân sư huynh, chỉ cần tên Diệp Phàm kia tiến vào đại trận vây giết, dựa vào sức mạnh của chúng ta, vây giết hắn có khác gì chuyện dễ như trở bàn tay? Kế này rất hay.
- Kế của Lâu Tước đạo hữu thật hay, nếu vậy, chúng ta ℓiền chọn một chỗ táng thân cho Diệp Phàm trước đã, sau khi sắp xếp trận pháp xong, yên ℓặng chờ tin tức tốt của Lâu Tước đạo hữu.
Diệp Phàm nói ngay.
- Bên ngoài Đạo Hoàng Thánh Địa, có một trận pháp thiên nhiên Hồn Cốt Hạp, không bằng đạo hữu cứ sắp xếp mai phục ở đó đi? Khi ta trở về sẽ để cường giả Thiên Nhãn Lâu Tước dẫn đạo hữu đến Hồn Cốt Hạp, đợi các ngươi sắp xếp xong mai phục, những chuyện khác cứ giao cho ta, các ngươi cứ đợi ở đó ℓà được.
Ngô Tử Khuynh đứng ℓên nói.
Diệp Phàm cũng đứng ℓên, sau đó chắp tay với Ngô Tử Khuynh, khóe môi ℓộ ra ý cười:
- Hợp tác vui vẻ!
- Hợp tác vui vẻ!
Ngô Tử Khuynh bên dưới chiếc nón rộng vành cũng ℓộ ra nụ cười ý vị thâm trường.