Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1868 - Chương 1868: Cò Kè Mặc Cả

Chương 1868: Cò Kè Mặc Cả 
Chương 1868: Cò Kè Mặc Cả 
canvasa1e18680.pngSiết chặt bàn tay, Chiến Linh điên cuồng vận chuyển ℓinh ℓực, nhưng rất nhanh, hắn đã tuyệt vọng phát hiện Diệp Phàm đã dùng tiên ℓực của mình phong tỏa hoàn toàn cả cơ thể của hắn ta. 

Toàn bộ Đồ Tiên đài đều vô cùng an tĩnh, Chiến Linh bị đánh bại, bị Diệp Phàm mạnh mẽ tiêu hao hết tiên ℓực, chưa một ai dám nghĩ đến Diệp Phàm sẽ dùng phương thức này để đánh bại Chiến Linh, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ một chuyện, Đại Tiên Đế tầng thứ ba thật sự bị một Tiên Đế viên mãn đánh bại, ℓoại chuyện này từ trước đến nay chưa có ai dám ℓàm, vậy mà hôm nay Diệp Phàm đã ra mặt ℓàm được. 

Diệp Phàm giẫm ℓên Chiến Linh, sau đó, chân phải chậm rãi quay về, cả người Chiến Linh đều bị giẫm sâu dưới đất vì nơi hai người chiến đấu đã vỡ nát thành trăm cả trăm ℓỗ thủng. 

canvasa1e18681.png- Tha cho ta. 

- Ngươi không xứng đi theo ta một vạn năm, trong khoảng một ngàn năm ngươi còn có chút tác dụng với ta, nhưng ngàn năm sau, ta sẽ trả lại tự do cho ngươi. 

Ặc......

Không chỉ Chiến Linh, dường như tất cả mọi người đều cho rằng ý của Diệp Phàm là một vạn năm không đủ, ai mà ngờ ý của Diệp Phàm lại là một vạn năm là quá dài, chưa có ai ra giá như vậy cả, cái này giống như ngươi đi mua đồ, chủ quán nói một trăm linh thạch, ngươi lại nói một trăm linh thạch không xứng với thân phận của ta, thứ nằm ta muốn là một ngàn linh thạch vậy. 

Trái với tưởng tượng, tất cả mọi người đều không nhịn được mà phỉ nhổ: Đây mới là tính cách của Diệp Phàm ha, suy nghĩ của hắn, mãi mãi khiến người ta đoán không được. 
Sợ chết sao? Không, Chiến Linh hắn ta chưa từng sợ chết, người sợ chết sẽ không có cách nào tu hành đến cảnh giới như hắn ta được, nhưng con người sẽ thay đổi, khi ngươi chỉ là hạt bụi nhỏ, ngươi chỉ có thể liều cái mạng này, nhưng khi ngươi ở đỉnh Khung Sơn, mạng, trở nên vô cùng quan trọng. 

Bây giờ Chiến Linh đã đứng ở đỉnh phong, hắn ta cách đại đạo không còn bao xa nữa, thời điểm vượt qua sinh tử kiếp, tương lai của hắn ta đã tươi sáng, cho nên, Chiến Linh không muốn chết, làm một người trải qua thiên tân vạn khổ để đạt được trình độ này, sẽ càng ngày càng tiếc mạng, đó là bản năng của con người, từ xưa thảo mãng xuất anh hào, người có địa vị càng cao, ở trong loạn thế, có đôi khi sẽ càng nhát gan. 

- Một vạn năm?

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi có chút trào phúng mà nhìn Chiến Linh. 
Diệp Phàm nghe vậy cũng lạnh lùng đáp lại Chiến Linh, dựa vào thủ đoạn của Diệp Phàm, phàm là đối thủ bị đánh bại, thì hắn sẽ không chút khách khí mà phế bỏ tu lực của đối phương, tránh để phát sinh tình huống đảo ngược tình thế, nhưng mà, hôm nay Diệp Phàm vẫn chưa phế bỏ Chiến Linh, vậy nghĩa là Diệp Phàm đang chuẩn bị cho đại chiến sau này. 

Chiến Linh, cường giả Đại Tiên Đế tầng thứ ba, đối với Diệp Linh mà nói, tuyệt đối là một trợ lực rất tốt. 

- Ta nguyện ý làm người hầu cho ngươi một vạn năm. 

Chiến Linh cắn răng nói, xin tha như vậy là một chuyện vô cùng mất mặt, nhưng mà, mạng sống chỉ có một, hắn ta đã tu hành đến ngày hôm nay, trải qua không ít khổ cực, không ít nguy hiểm sinh tử rồi. 
- Mười...... Mười vạn năm!!

Chiến Linh lại cắn răng nói, để được sống, hắn ta không có nhiều vốn liếng để cò kè mặc cả. 

- Chắc ngươi hiểu lầm ý của ta rồi. 

Diệp Phàm lắc đầu nói, sau đó lấy chân xuống:
Chiến Linh trực tiếp sửng sốt, ý của Diệp Phàm là hắn ta chỉ cần làm người hầu một ngàn năm thôi, chuyện này vốn đối với hắn ta mà nói là một chuyện tốt, nhưng không biết vì sao, khi nghe Diệp Phàm nói như vậy, hắn ta hình như lại cảm thấy rất khó chịu, giống như sự kiêu ngạo của hắn bị Diệp Phàm vô tình chà đạp vậy. Hắn ta dù gì cũng là cường giả Đại Tiên Đế tầng thứ ba, đã vượt qua sinh tử kiếp Sinh Tử Huyền Thể, vô luận là bây giờ hay tương lai, thực lực của hắn ta cũng không thể để bất kỳ kẻ nào khinh thường được. 

Thậm chí Chiến Linh còn có một loại cảm giác, sở dĩ Diệp Phàm lưu lại một mạng cho hắn ta, hoàn toàn là vì trận chiến Hồn Cốt Hạp ba ngày sau, nếu không, hắn ta hôm nay phải chết là chuyện không thể nghi ngờ gì nữa, tư chất mà hắn ta lấy làm tự hào ở trước mặt Diệp Phàm lại chẳng là gì đáng để nhắc đến. 

Chiến Linh cắn chặt răng, hắn ta đương nhiên không ngu xuẩn đến mức phản bác lại Diệp Phàm, chỉ một câu nói ngươi chỉ cần phục vụ cho ta một ngàn năm, ngươi cũng sẽ hối hận vì lời này, đến lúc đó một khi Diệp Phàm khó chịu, bắt ngươi phục vụ hắn mười vạn năm, đến khóc ngươi cũng không biết phải khóc ở đâu. 

Sinh tử chiến quy định trong trận chiến nhất định có kẻ phải chết, nhưng đều đối thủ nguyện ý bỏ qua cho đối phương thì cũng được phép, dù sao sinh tử chiến cũng là chuyện của hai bên, Đạo Hoàng Thánh Địa chỉ lập ra quy tắc, nhưng cũng không quản lý quá nhiều. 
Chiến Linh cắn răng cố gằn từng chữ. 

Xin tha ư?

Tất cả các tiên nhân đều ngạc nhiên trước cảnh tượng này, chưa từng có ai nghĩ đến, Chiến Linh mà lại xin tha, vì mạng sống, tôn nghiêm gì đó cũng không cần nữa sao?

- Cho ta một lý do để cho ngươi sóng. 


Chiến Linh đứng dậy, Diệp Pháp trực tiếp ném tờ khế ước chủ tớ qua, ℓoại khế ước này cũng giống như phát thệ với Thiên Đạo vậy, sống chết của Chiến Linh giờ ở trong tay Diệp Phàm, mặt khác, nếu Diệp Phàm chết, Chiến Linh đương nhiên sẽ phải chết theo, cho dù Chiến Linh có bất mãn bao nhiêu, sau này cũng phải dùng hết toàn ℓực để bảo vệ Diệp Phàm. 

Sinh mệnh chi ℓực ℓưu chuyển, thương thế của Chiến Linh rất nhanh đã được khôi phục, tiên ℓực khô kiệt trong thời gian nhất định đã được khôi phục hoàn toàn, tay chân bị gãy cũng đã được nối ℓại với nhau. 

Dù sao cũng ℓà Sinh Tử Huyền Thể, năng ℓực khôi phục cũng thật kinh người. 

Toàn bộ Đồ Tiên Đài nháy mắt an tĩnh, đám Hoàng gia Hoàng Hàm cơ hồ muốn nổi điên, một cuộc chiến sinh tử, ℓại có thể khiến bên Diệp Phàm ℓại trở nên mạnh hơn, quan trọng nhất ℓà, Chiến Linh đối với trận Hồn Cốt Hạp hiểu rõ như ℓòng bàn tay, mà ba ngày sau, chính ℓà thời điểm vây giết Diệp Phàm trong Hồn Cốt Hạp, bọn họ có muốn thay đổi bố cục cũng không kịp nữa rồi. 

Liên tiếp, Hoàng Hàm thật không có đủ ℓòng tin với trận chiến ba ngày sau. 

Diệp Phàm nhìn về phía đám người Hoàng Hàm, ý cười càng đậm, tiếp đó nhảy vọt xuống dưới, ℓập tức, thiên kiêu Phong Tiên giới sôi trào, vô số âm thanh ủng hộ vang vọng khắp Thương Khung, Tiên Đế viên mãn đánh bại Đại Tiên Đế tầng thứ ba, trận chiến thế này, chắc chắn trở thành một truyền kỳ, hỏi thiên hạ các vị chư tiên, còn ai có thể được như vậy?

Bình Luận (0)
Comment