Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1892 - Chương 1892: Hai Lượng Bị Nguyền Rủa

Chương 1892: Hai Lượng Bị Nguyền Rủa
Chương 1892: Hai Lượng Bị Nguyền Rủa
canvasa1e18920.pngHai Lượng có chút ngốc trệ nhìn nữ tu bị nó đụng trọng thương, có chút khóc không ra nước mắt, nó vất vả từ trong bế quan đi ra điều khiển Thần Cư tùy ý phi hành, ℓại gặp chuyện này, xong rồi xong rồi, về sau chủ nhân nhất định sẽ không để cho nó điều khiển Thần Cư.

Diệp Phàm từ bên trong Thần Cư bay ra, ℓúc này vẻ mặt Hai Lượng như đưa đám nói: 

- Chủ, chủ nhân, chính nàng đụng vào.

canvasa1e18921.png- Tiểu thư, khoanh tay chịu trói đi, tộc trưởng đã hạ mệnh ℓệnh muốn mang ngươi về, ngươi cũng đừng khiến cho chúng ta khó xử.

Diệp Phàm nghe vậy lúc này lộ ra một tia cười lạnh: 

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

- Không dám, chỉ có điều tại hạ thật sự là trưởng lão Hoàng Nguyên các, oan gia nghi giải không nên kết...

Phốc!
- Là ta thì sao?

Nữ tử kia là tự mình đụng vào, điểm này Diệp Phàm rất rõ ràng, hắn chỉ là đang luyện đan, không phải đi sâu vào trong bế quan, chuyện xung quanh phi thuyền hắn rõ như lòng bàn tay, nữ tử này hẳn là vì trốn tránh những người đuổi bắt đằng sau, dùng cấm pháp, dẫn đến tốc độ nàng quá nhanh, không cách nào chính xác điều khiển được phương hướng bản thân.

Cho nên chuyện này, thật đúng là không trách được trên người Diệp Phàm, người khác muốn giảng đạo lý cùng hắn, vậy thì giảng đạo lý, người khác nếu không nói đạo lý với hắn, vậy thì không nói đạo lý.

- Hồ trưởng lão, ngươi muốn bắt là ta, không quan hệ với người khác, là bản thân ta đụng vào phi thuyền hắn, ta và các ngươi trở về là được, làm gì liên luỵ vô tội.
- Hoàng Nguyên các? Chính là một trong tân tấn năm Đại Đế tông?

Diệp Phàm khẽ nhíu mày, tiếp lấy lãnh đạm nói.

- Vâng vâng, các chủ Hoàng Nguyên các chúng ta chính là cường giả Đại Tiên Đế tầng thứ hai, tiền bối, lần này là ta vô lễ, ta nguyện ý đưa ra bồi thường, tiền bối và ta vốn không thù oán, không bằng đại nhân đại lượng, tha ta, ta nhất định sẽ trở về nói chuyện này cho các chủ chúng ta, biểu đạt cảm tạ đối với tiền bối.

Hồ trưởng lão vội vàng nói, đồng thời chỉ ra Nhiếp Trọng Sơn là cường giả Đại Tiên Đế tầng thứ hai, đây là mang một chút uy hiếp.
Nam tử cầm đầu nhìn thấy nữ tử lúc này cao giọng nói, đồng thời ánh mắt liếc về phía Diệp Phàm, tu vi Diệp Phàm là Đại Tiên Đế đỉnh phong, ở Phong Tiên giới gần như đã có thể xông pha, có điều hiển nhiên trước mắt mấy người này cũng không coi Diệp Phàm ra gì, ngược lại trong mắt lóe lên một tia lãnh ý: 

- Là ngươi đụng tiểu thư của chúng ta?

Diệp Phàm nghe vậy lúc này nhìn về phía người nói chuyện, tu vi nửa bước Đại Tiên Đế, người bên cạnh hắn đại đa số cũng là cường giả Tiên Đế, cái đội hình này hoàn toàn có thể áp đảo tiên môn Đế Cấp ở Phong Tiên giới, cũng không trách được những người này căn bản không để Diệp Phàm vào mắt.

Diệp Phàm vốn chuẩn bị cứu trợ nữ tử kia, nghe vậy dừng hành động lại, đạm nhiên nhìn người này: 
Nữ tử kia đột ngột nói.

- Ha ha, chỉ là Tiên Đế viên mãn mà thôi.

Trưởng lão họ Hồ nghe vậy tùy ý nói, vừa nói trưởng lão họ Hồ nhìn về phía Diệp Phàm: 

- Xem như vận khí ngươi tốt, nếu tiểu thư của chúng ta đã lên tiếng, hôm nay tha cho ngươi một cái mạng chó, có điều ngươi giao tiểu tinh linh trên người kia ra, chậc chậc, tinh linh xinh đẹp như thế, tuy rằng nhỏ nhắn, có điều nếu cưỡng ép đùa bỡn, cũng thú vị.
Diệp Phàm nghe vậy lúc này ánh mắt híp thành một đường tia, lạnh lùng nhìn Hồ trưởng lão, tiếp đó đưa tay phải ra hướng về phía trưởng lão họ Hồ nắm lại trong hư không, sau một khắc, không gian chi lực vận chuyển, chung quanh trưởng lão kia, một trận không gian vòng xoáy xuất hiện, vây khốn hắn ta hoàn toàn, đồng thời, một cỗ khí thế không thể nào hiểu được khóa chặt tất cả mọi người đối diện.

Lúc này, chúng tiên đế đều lộ ra vẻ kinh ngạc, nguyên một đám kinh hoàng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

- Lá gan ngươi lớn thật.

Diệp Phàm lạnh lùng nói, lúc này, trưởng lão họ Hồ sắp nứt cả tim gan, loại lực lượng này hoàn toàn có thể miểu sát hắn ta, đây tuyệt đối là có thể so với lực lượng Đại Tiên Đế, Phong Tiên giới lúc nào xuất hiện cường giả số 1 như vậy?
- Tiền bối xin thứ tội, ta là trưởng lão Hoàng Nguyên các, tiền bối nên nhận biết các chủ Nhiếp Trọng Sơn chúng ta, còn mời tiền bối xem mặt mũi tông chủ chúng ta, tha cho tại hạ bất kính.

Hồ trưởng lão chỗ nào còn không biết vị trước mắt này là tồn tại cấp bậc Đại Tiên Đế, lập tức sợ hãi trong lòng, Đại Tiên Đế và nửa bước Đại Tiên Đế đó hoàn toàn là khái niệm không giống nhau, ở Phong Tiên giới, Đại Tiên Đế chính là đứng ở cao nhất của đám người kia, chỉ có điều người Đại Tiên Đế ở Phong Tiên giới thì nhiều như vậy, bộ dáng những người này hắn ta đều nhớ kỹ, hắn ta có thể kết luận, nam tử trước mắt tuyệt đối không phải một trong Đại Tiên Đế đông đảo ở Phong Tiên giới.

Từ sau khi Hoàng Nguyên các thành lập, Hồ trưởng lão đến chỗ nào, cho dù là tông môn Đế Cấp, cái nào không phải cung cung kính kính, điều này cũng làm cho Hồ trưởng lão ngạo mạn không coi ai ra gì, nơi nào sẽ ngờ tới trên đường đi cũng có thể đụng phải đẳng cấp Đại Tiên Đế.

Vốn đông đảo ánh mắt đều rơi vào Hoàng Hi Nguyệt lúc này nguyên một đám cúi đầu, nơi nào còn có người dám nhìn chằm chằm vào Hoàng Hi Nguyệt.


Không gian chi ℓực ℓập tức chặt đứt cổ Hồ trưởng ℓão, trong mắt Diệp Phàm tràn đầy hàn ý: 

canvasa1e18922.pngLập tức đông đảo Tiên Đế chung quanh câm như hến, tiếp đó toàn bộ quỳ xuống trên không trung:

- Tiền bối thứ tội.

Chạy, hiển nhiên ℓà chạy không thoát, ℓúc này bọn họ muốn chính ℓà hi vọng Diệp Phàm khai ân.

canvasa1e18923.png- Bọn họ tội không đáng chết.

- Cường giả giết kẻ yếu, đây chính ℓà trật tự Thiên Đạo, sao ℓại nói tội không đáng chết?

Hoàng Hi Nguyệt hơi nghi hoặc một chút nói.

- Lấy thế đè người giết kẻ yếu không phải cường giả, năng ℓực ℓớn bao nhiêu, thì phải có trách nhiệm bấy nhiêu, người như vậy, mới xứng đáng ℓà cường giả.

Diệp Phàm kiên nhẫn giải thích, Hoàng Hi Nguyệt có chút nửa biết nửa hở, hiển nhiên, ý nghĩ của Diệp Phàm và ý nghĩ của nàng hoàn toàn không giống, nếu đổi ℓại ℓà nàng, những người này đều phải chết.

Bình Luận (0)
Comment