Chương 1903: Thời Khắc Sinh Tử
Chương 1903: Thời Khắc Sinh Tử
Thùng thùng thùng!
Theo sự tan vỡ của Không Gian Thông đạo đang chậm rãi vượt qua Thần Cư, một cỗ thực ℓực mạnh mẽ hung hăng đột kích vào Diệp Phàm và Hoàng Hi Nguyệt, thậm chí Nhị Lượng đang bế quan trong Thần Cư cũng bị dọa tới mức bay đến bên cạnh Diệp Phàm, trong mắt tràn ngập kinh hoàng.
Trần Thư vội vàng đánh ra Cách m Trận Pháp, nhưng rõ ràng, tác dụng của Trận Pháp hoàn toàn không ℓí tưởng, ℓoại âm thanh như tiếng tim đập này dường như có khả năng xuyên thấu kinh khủng nhất, Trận Pháp căn bản không có cách nào ngăn cách.
Mặc dù có âm thanh tim đập đáng sợ, Không Gian sụp đổ đã phá hủy Không Gian Thông Đạo nơi mà Diệp Phàm đang ở, nhưng may mắn thay vì Thần Cư không bị Không Gian sụp đổ cuốn trôi vào những không gian hắn không biết tên khác, mà dựa vào bên trong không gian đang điên cuồng tan vỡ mà cấp tốc đi về phía trước, chỉ ℓà không có sự che chở của Không Gian Thông Đạo, Diệp Phàm cũng phát hiện ra kẻ chủ mưu đằng sau việc xé rách không gian.
Huyết sắc, vô tận Huyết Sắc giống như màn trời đáng sợ nhất, hoàn toàn che ℓấp cả không gia , thuận theo huyết sắc vẫn ℓuôn kéo dài, Diệp Phàm thấy được một phiến Tinh Không óng ánh ……Không đúng……
Diệp Phàm đột nhiên có chút sợ hãi, ℓần theo khoảng cách kéo dài giữa Tinh Không và hắn, Diệp Phàm phát hiện đây hoàn toàn không phải Tinh Không, đây ℓà một đôi tròng mắt, đúng vậy, bởi vì đôi mắt quá to ℓớn, cho nên ngay từ cái nhìn đầu tiên Diệp Phàm nhận ℓầm thành Tinh Không.
Càng ngày càng có nhiều Không Gian Thông Đạo bị phá hủy, Thần Cư hoàn toàn không có sự bảo vệ của Thông Đạo, đồng thời Diệp Phàm cũng phát hiện ra chủ nhân của đôi mắt cuồn cuộn này.
Rầm!
Trận pháp phía trên Thần Cư chỉ chống đỡ cự thủ vẻn vẹn trong một nhịp thở đã trực tiếp tan vỡ, toàn bộ Thần Cư phát ra một tiếng gào thét, may mắn trong khoảnh khắc tiếp theo, Thần Cư đã hoàn toàn xuyên vào bên trong khe nứt không gian rồi biến mất, chỉ có một cự thủ xẹt qua phiến không gian này, khơi mào lên vô tận Không Gian Phong Bạo.
Ầm ầm!
Cự thủ thu hồi, Không Gian cuồng Bạo bắt đầu từ từ khôi phục lại sự yên bình, cuối cùng, trong toàn bộ không gian, trừ bỏ tiếng tim đập như sấm vang lên ra, thì không còn âm thanh nào khác.Một Cực hạn quang mang đột nhiên xuất hiện, một khắc sau, Diệp Phàm bay ra khỏi khe hở không gian, đi vào một thiên địa mới.
Rầm rầm rầm !
Vừa mới ra khỏi Không Gian Thông Đạo, Thiên Địa Chi Uy giáng lâm, Lôi Đình hung hăng nện vào người Diệp Phàm, một tiếng va chạm vang lên, Diệp Phàm cảm cảm thấy mình đụng phải một người, không may người đó có thể đang độ kiếp… và rồi, hắn đã đánh bay cái người đang Độ kiếp… Mẹ nó…
Trong lòng Diệp Phàm lập tức chửi mẹ nó, cũng may sự việc mà Diệp Phàm lo lắng nhất không xảy ra, hắn cũng không dẫn phát Lôi Kiếp thuộc về mình.Dùng mắt không có cách nào nhìn thấy giới hạn của Cự Nhân, đại khái có thể nhìn ra đây là một Sinh linh còn sống, nói là Cự Nhân có thể không chuẩn xác lắm, ngươi có thể coi người này xem như Tinh Cầu đi, không sai, kích thước của người này tương đương với một Tinh Cầu khổng lồ.
Mà Thần Cư một đường bay lâu như vậy, nhưng cũng chỉ vừa lọt vào tầm mắt của tên Cự Nhân này…. Diệp Phàm đã bay từ trên đỉnh đầu hắn ta xuống g dưới chân hắn ta.
Đây là sự tồn tại như thế nào?
Diệp Phàm hơi kinh ngạc, hắn chưa từng thấy Sinh Linh lớn như vậy, cho dù là Tinh Hà Mãng, cũng hoàn toàn không có cách nào đánh đồng với hắn ta, mà hình dạng cái Sinh linh này, giống như Nhân loại, đáng sợ nhất là huyết sắc. đúng vậy Sinh linh này là Vu Sinh Chi Linh, loại khí tức này tuyệt đối không sai. Khoảnh khắc tiến vào khe nứt, Diệp Phàm đã thu lại Thần Cư, Thần Cư đã bị cự chưởng kia trực tiếp làm cho trọng thương, cho dù Thần Cư là Thần Khí, nhưng dù sao sức mạnh có thể phát huy có hạn, thực lực của Diệp Phàm không đủ để Thần Cư phát huy Thần uy mà nó nên có, cho nên một chưởng này, cũng sinh ra một tia trùng kích đối với Thần Cư Linh Uẩn.
Trừ phi Diệp Phàm có thể luyện hóa toàn bộ tầng cấm chế thứ hai của Thần Cư, dựa vào bản thân sức mạnh của Thần Cư, có thể khôi phục rất nhanh trọng thương vừa rồi gánh chịu, nếu không thì việc khôi phục Thần Cư bằng những thứ khác, dường như không có khả năng, lúc này rõ ràng Thần Cư đã không phù hợp trong việc giúp Diệp Phàm ngăn trở Không Gian Loạn Lưu, một khi gánh chịu tổn thương quá nghiêm trọng, rất có thể sẽ hoàn toàn xóa đi Thần Tính bên trong Thần Cư.
Cuồng bạo cắt đứt chi lực theo sát mà tới, lúc này Hoàng Hi Nguyệt ở trong lòng bàn tay, bảo vệ trong lồng ngực chính mình, kế tiếp Long Dực mở ra, hoàn toàn bao trùm Diệp Phàm, Tiên Lực, Cương Lực hóa thành từng đạo từng Hộ Tráo, ngăn trở sự cắt đứt của Không Gian Nhận.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Sinh Mệnh Kính Tượng của Diệp Phàm không ngừng xuất hiện, không ngừng tan vỡ.Mười Kính Tượng liên tiếp vỡ nát, trên người Diệp Phàm bắt đầu xuất hiện những vết sẹo.
Cho dù là như vậy, Diệp Phàm vẫn như ôm chặt Hoàng Hi Nguyệt trong ngực, dùng thân thể ngăn trở tất cả Không Gian Phong Bạo, Hoàng Hi Nguyệt cảm nhận được loại cảm giác an toàn trước đây chưa từng có, cả người đều có chút không biết phải làm sao.
Thương thế trên người Diệp Phàm càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nặng, cũng may Không gian cắt đứt chi lực đằng sau chậm rãi giảm đi, năng lực khôi phục khủng bố của Bất Tử Thần Thể trên người Diệp Phàm bắt đầu xuất hiện, thương thế của hắn bắt đầu khôi phục.
Dần dần…..Điều khiến cho Diệp Phàm cực kì vô ngữ chính là Lôi Kiếp của người khác vậy mà trực tiếp chuyển lên người hắn Tu vi người Độ kiếp có thể là Tiên Đế Chi Cảnh, uy lực của Lôi Kiếp này đối với Diệp Phàm không tính là quá mạnh. Hơn nữa mục tiêu của Vu Sinh Chi Linh to lớn này rõ ràng là Diệp Phàm, cự thủ đang long trời lở đất chộp về phía Diệp Phàm, tốc độ nhanh chóng, giống như là na di, lúc này Diệp Phàm hoảng sợ vô cùng. một khi Thần Cư bị cái bàn tay khổng lồ lồ của cự nhân này bắt được, sợ rằng căn bản không thể cầm cự được bao lâu, Diệp Phàm không biết tại sao lại lại có một sự tồn tại to lớn như vậy trong Vô Tận Hỗn Thiên, nhưng hắn cực kì hiểu rõ, nếu như không thể thoát khỏi bàn tay của cự nhân này, hắn và Hoàng Hi Nguyệt chắc chắn phải chết \.
Một kiếm chém ra, Nguyên Diệt Chi Kiếm trực tiếp chém về phía xung quanh Hư Không, giờ phút này Diệp Phàm không thể quan tâm đến việc tiến vào Vô Tận Hỗn Thiên dọc theo Không Gian Thông Đạo nữa rồi, việc hắn phải làm đó là bổ ra một khe hở không gian, trực tiếp tiến vào bên trong khe hở không gian, cho dù bị không gian trục xuất, cũng tốt hơn bị Vu Sinh Chi Linh to lớn này giết chết.
Két két két!
Từng đợt âm thanh vỡ vụn từ Không Gian truyền đến, trên đỉnh đầu Diệp Phàm, cự thủ cấp tốc hạ xuống, Nguyên Diệt Chi Kiếm chém rụng Không Gian Chi Lực ở phía trước Diệp Phàm, từ đó khiến không gian nơi đây và không gian bên ngoài hình thành một sự tương phản không cân bằng, nhờ vào sự chênh lệch này, một đạo khe hở không gian xuất hiện, ngay lập tức Diệp Phàm điên cuồng thôi động Thần Cư tiến vào bên trong vết nứt.