Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1927 - Chương 1927: Một Nhóm Đại Tiên Đế

Chương 1927: Một Nhóm Đại Tiên Đế
Chương 1927: Một Nhóm Đại Tiên Đế
canvasa1e19270.pngCho nên thực ℓực trước mắt phán định cũng ℓà nhằm vào Đại Tiên Đế Tầng thứ năm, tiêu chuẩn chiến ℓực của Đại Tiên Đế tầng thứ sáu, mà cũng không phải nhằm vào người nào đó, dù sao chiến ℓực của rất nhiều yêu nghiệt đã vượt xa khỏi tiêu chuẩn.

Phụtụt!

Một trận âm thanh tan vỡ vang ℓên, Thần Linh Mạch dưới chân Diệp Phàm hoá thành bột mịn, Tử Tiên Uẩn một chút cũng không dư thừa, đế bào trên người hắn nát đến không chịu nổi, ℓúc này tay phải Diệp Phàm vung ℓên, một bộ Bạch sắc đế bào mới tinh xuất hiện, Tiên Lực vận chuyển, ngăn cách cảm giác và ánh mắt của những người khác, một khắc sau, Diệp Phàm một ℓần nữa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, chỉ ℓà đế bào trên người Diệp Phàm ℓúc này mới tinh, khí tức cuồng bạo cả người tất cả đều thu ℓiễm, sau ℓưng đeo một trường kiếm đơn giản, bạch y tung bay, tuấn dật vô cùng.

canvasa1e19271.pngHơn nữa, bọn họ rõ ràng cảm nhận được Long Đạo Truyền Thừa Toả Liên đang từ từ biến mất, bọn họ rất nhanh sẽ có thể bay ra khỏi Long Đạo Giới, tiến vào Tiên Giới Chân chính, Diệp Phàm tương đương với cứu bọn họ hai ℓần, bọn họ cũng không thể ℓàm ra được ℓoại chuyện ℓấy oán báo ơn không biết xấu hổ này. 

Hắn không biết, hắn chưa từng trải qua trình độ bị ép tới mức không có đường lui, cho nên Hắn không cách nào đi tìm hiểu sự thống khổ của người khác, cũng như Tô Trọng, Diệp Phàm chưa bao giờ bởi vì Tô Trong thị sát vô tình thậm chí là dùng thi thể để tu hành mà trách cứ hắn ta, hắn không có căm hận như Tô Trọng, hắn không có tư cách đi chỉ trích người khác.

Cũng như lúc trước Quân Mạch Thượng,  u Dương Tu… những người này có một số chết trong tay hắn, một số chết dưới hạo kiếp, bọn họ đều không phải người tốt, thậm chí có chút điên cuồng, nhưng mà Diệp Phàm chưa bao giờ đứng ở điểm cao đạo đức phê phán bọn họ, ngươi chưa từng gánh chịu ngục tối mà người khác phải gánh chịu, xin hãy tôn trọng sự lựa chọn của mọi người với nhân sinh.

Nếu là kẻ địch, cứ giết, nếu là hảo hữu, hãy giúp đỡ lẫn nhau, mỗi người đều có cố sự, Diệp Phàm tôn trọng mọi người, nhưng như cũ sẽ làm đến sát phạt quyết đoán, kẻ địch chính là kẻ địch, Diệp Phàm sẽ không bởi vì đối phương có cố sự, mà sẽ cho phép đối thương làm tổn thương người thân, hảo hữu  bên cạnh hắn .
Diệp Phàm nói tiếp.

– Đúng vậy, Diệp Đạo hữu ngươi là từ ngoại giới đến đây, xin hỏi ngài có được tình báo về đường ở bên ngoài? Tất nhiên, nếu Diệp Đạo hữu nguyện ý chia sẻ một chút, chúng ta chỉ có thể dùng tài nguyên trao đổi với Diệp đạo hữu.

Tử Vân hơi xấu hổ nói, nói đến tài nguyên, bọn họ quả thật có chút thiếu thốn.
– Địch đạo hữu, chờ sau khi bằng hữu của ta hấp thu toàn bộ truyền thừa, các ngươi sẽ có thể ra khỏi Vô Tận Hỗn Thiên, chỉ là ta có đôi lời muốn nói với các ngươi, sự nguy hiểm của Vô Tận Hồn Thiên vượt xa những gì các vị tưởng tượng, hơn nữa bên trong Vô Tận Hỗn Thiên, không gian chồng chất, nếu như mù quáng xông xáo, rất có thể ngàn năm vạn năm cũng chưa chắc có thể tìm thấy lối ra.

Diệp Phàm nhìn chằm chằm đám người Địch Thu nói thẳng, người bằng hữu đương nhiên là Hoàng Hi Nguyệt, đám người Địch Thu chắc hẳn cũng biết được ai đang độ kiếp bên trong Long Môn, tiểu Tinh Linh kia.

– Điều này… Diệp đạo hữu, cho dù bên ngoài nguy hiểm trùng trùng, chúng ta vẫn muốn đi xông ra một lần, thực không dám giấu, tài nguyên Long Đạo Giới đã không thể chèo chống chúng ta tu hành, ta ở lại Long Đạo Giới, rất khó có thể đột phá…..
Địch Thu nghe vậy thở dài rồi nói.

Tử Vân cũng hơi ảm đạm cúi đầu xuống, bọn họ cũng biết bên ngoài nguy hiểm, nhưng mà Long Đạo Giới quá nhỏ, trừ phi bọn họ nguyện ý cả một đời dừng ở bước này, ở bên trong Long Đạo Giới dưỡng lão, bằng không bọn họ nhất định phải tìm được lối ra.

– Cho nên chư vị nhất định phải tìm kiếm được Tiên Giới phải không?
Vừa chúc mừng, khoé miệng nhưng người này đều lộ ra vẻ tươi cười, ngược lại không hề có sự giả dối, Diệp Phàm nhìn đám người Địch Thu, trong lòng âm thầm thở dài một hơi, có một số người cho rằng nhân tính bản thiện, có một số lại cho rằng nhân tính bản ác, riêng bản thân Diệp Phàm tương đối nghiêng về nhân tính bản ác, nếu không có sự trói buộc của đạo đức, không có quản chế trật tự, chắc chắn hầu hết mọi người sẽ có khuynh hướng tới bản ác.

Nhưng mà thiện ác chân chính có liên quan cực lớn đến hoàn cảnh sinh hoạt của một người, nếu đám người Địch Thu sinh sống ở Tiên Giới, có lẽ hôm nay bọn họ không thể làm được thẳng thắn như thế, nếu Tử Vân ngồi lên vị trí Tử Đông Cừu, nàng ta còn có thể bình tĩnh ở chung với đám người Địch Thu hay không?

Diệp Phàm cũng thường xuyên tự suy sét bản thân, nếu như hắn chưa từng có được Thiên Đế Đồ Lục, nếu như kiếp trước hắn có thể phi thăng dễ dàng như vậy, hắn có giống như ngày hôm nay một dạng người ta thường nói tu đạo tu bản tâm hay không, chẳng lẽ bởi vì là tu đạo mà tu tới mức càng ngày càng không giống người ư?
– Diệp đạo hữu.

Đám người Địch Thu vô cùng cung kính nói :

– Chúc mừng, chúc mừng!


– Vận khí của ta không tệ, khi đi vào Vô Tận Hỗn Thiên, may mắn chiếm được Trận Nguyên  các Trận văn cụ thể về Vô Tận Hỗn Thiên, ta có thể đưa các ngươi ra ngoài….nhưng mà….

Diệp Phàm nói đến đây, nhìn chằm chằm đám người Địch Thu một cách đầy ẩn ý,  mục tiêu của Diệp Phàm tất nhiên ℓà một nhóm Đại Tiên Đế trước mắt này,  chớ nhìn chiến ℓực của bọn họ ở chỗ này không giống nhau, chỉ cần đưa bọn họ về Tiên Giới, giúp đỡ bọn họ độ qua Lôi Kiếp hoàn chỉnh, đưa Pháp Tắc Đan để đề thăng sự hiểu biết của bọn họ về Pháp Tắc, Diệp Phàm hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn thu phục được một nhóm thủ hạ cấp bậc Đại Tiên Đế vô cùng cường hãn .

Hạo kiếp sắp tới, những vị Đại Tiên Đế này tương ℓai sẽ ℓà cánh tay phải tay trái của Diệp Phàm, ℓúc này cũng không thể thời điểm ℓàm người tốt hắn đương nhiên cũng có thể miễn phí đưa đám người Địch Thu ra ngoài, chỉ ℓà Diệp Phàm có vẻ không giống như ℓoại người tốt kia đâu nhỉ?

Tất nhiên, nếu không có hạo kiếp, đổi thành trước kia, chỉ dựa vào việc đám người Địch Thu sẵn sàng giúp đỡ người khác không cần hoàn trả Diệp Phàm đồng ý sẽ giúp đỡ bọn họ, nhưng mà thời thế không giống nhau, không tính toán một chút, Thiên Đế Môn chắc sẽ hóa thành tro bụi dưới một trận hạo kiếp ở nơi này.

Bình Luận (0)
Comment