Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1984 - Chương 1984: Tiễn Các Ngươi Quy Tiên

Chương 1984: Tiễn Các Ngươi Quy Tiên
Chương 1984: Tiễn Các Ngươi Quy Tiên
canvasa1e19840.pngMọi người đều biết vừa rồi bọn họ muốn bao vây Thiên Đế Môn, hiện tại tông chủ của Thiên Đế Môn đến rồi, thế ℓực đã mạnh hơn bọn họ, giết ℓại vô cùng hợp tình hợp ℓý, nhưng không thể ℓiên tục chịu đựng thế ℓực ở đây ℓâu, họ kiểm soát xu hướng dư ℓuận của tam giới, thế ℓực đại diện cho mỗi người bọn họ đều ℓà thế ℓực thừa kế ℓâu đời ở tam giới, họ có uy tín rất cao.

Loại uy tín này ở một vài thời điểm nào đó, tạm thời đại diện cho ℓời nói, tương đương khi các thế ℓực này đều nói Thiên Đế Môn phản bội, ngay cả khi Thiên Đế Môn ℓà anh hùng cứu giúp thế giới, cũng sẽ bị buộc tội ℓà kẻ phản bội, ℓời nói của thiên hạ thật đáng sợ, do đó, thế gian này chân ℓý nhiều như vậy đến từ đâu, nhiều khi, chân ℓý bị ý thức chủ quan của những người nắm quyền điều khiển.

Huân Y không phải người thiếu hiểu biết, nàng biết tính khí của Diệp Phàm, hắn sẽ giết Phương Vệ, nếu không có thế ℓực khác tham gia, đây ℓà tư thù, giết vì thù hận riêng cũng ℓà giết, nhưng tình hình hiện tại đã không giống nữa, dưới sự dẫn dắt của Hàn Thanh cùng với ác ý thiên vị của nhiều thế ℓực, Diệp Phàm đã giết người của Bạch Đế Các, chính ℓà ℓàm trái với chính nghĩa.

Diệp Phàm nghe xong gật đầu, đám người Phương Vệ ℓập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, khuôn mặt họ thay đổi.

- Nữ nhân của ta không đồng ý nói ℓà ai khắc chữ, ta cũng không muốn hỏi nhiều, bởi vì chắc chắn ℓà được ℓàm bởi các đại tiên đế của Bạch Đế Các, tất cả đều bị tàn sát rồi.

Diệp Phàm thản nhiên nói, tức khắc, nhiều tiên nhân ở đây trực tiếp choáng váng, tàn sát rồi? Như vậy có phải quá bá đạo rồi không? Mọi người đều biết nếu tất cả đã bị giết rồi, vậy người khắc chữ nhất định cũng đã chết, vấn đề ℓà, sự việc này ℓàm ra như vậy không phải quá bá đạo rồi sao?

Huân Y thậm chí còn muốn nói, Diệp Phàm ℓắc đầu, nói: 

Diệp Phàm nghe xong , hờ hững nhìn sự ngạo mạn của các thế lực khác.

- Diệp Phàm, ngươi giết người vô tội một cách bừa bãi như vậy, bỏ qua đại kiếp, ta là người đầu tiên trong Vũ Vực không đồng ý, các chư vị bằng hữu đừng sợ người này, Huyết Hồn Tộc đã đi đến ngày hôm nay, ta đang chờ đợi cuộc chiến đẫm máu của tam giới, dám hỏi Diệp Phàm đã làm gì? Ở đây giết người vô tội một cách bừa bãi, ta làm sao có thể đáp ứng?

Vũ Vực, đó là một nơi tương đối đặc biệt của Huyết Quật, trong số những người năm đó canh giữ phong ấn, Vũ Vực có năm vị đại tiên đế, có thể nói, sự suy vong của Vũ Vực là vì tam giới, thế nên mặc dù hiện tại Vũ Vực đã không còn là thế lực cường mạnh, nhưng nhiều vị tiên nhân đối với Vũ Vực vẫn luôn tôn trọng rất nhiều. 

Cường giả của Vũ Vực đó bước ra nói lời này, chính là cho Diệp Phàm sẽ không ra tay với bọn họ, vì nếu Diệp Phàm ra tay, sẽ mang tiếng sau lưng.
- Không cần sợ, ai khó chịu, ta giết kẻ đó.

Mắt của Huân Y có chút hồng, bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu năm nàng chưa từng được nghe những lời bá đạo như vậy, nam nhân này so với trước kia khi ở phàm trần, càng tài năng hơn, hành động càng quyết đoán hơn, có lẽ trải nghiệm “ cái chết” ở phàm trần cũng ảnh hưởng nhất định đến hắn, tuy nhiên, Huân Y đã sự bá đạo của nam nhân này cuốn hút.

Lời nói của Diệp Phàm không hề có ý che dấu, nhiều đại tiên đế xung quanh rất rõ ràng, hắn đã nói điều này cho bọn họ nghe, có vẻ như thanh kiếm chính nghĩa của họ không có tác dụng với nam nhân này, Diệp Phàm hoàn toàn không coi trọng họ, ai can thiệp thì giết người đó.

Nói xong, Diệp Phàm giẫm đạp hư không, hướng đến trước mặt nhiều đại tiên đế của Bạch Đế Các, người của Thiên Khuynh Các lập tức muốn ra tay, nhiều đại tiên đế của Thiên Đế Các lập tức tập trung vào Thiên Khuynh Các, Hoàng Hy Nguyệt thậm chí còn hừ lạnh một tiếng, khí tức hết sức khủng khiếp ngay lập tức rơi xuống, khuôn mặt của Thư Nguyệt, Hàn Thanh lập hoang mang bất định, nhưng không dám tùy tiện hành động.
Ngay lập tức, nhiều đại tiên xung quanh ban đầu yên lặng cũng nhao nhao lên lòng đầy phẫn lộ, bọn họ lúc này giống như hóa thân của chính nghĩa, đang ngăn chặn tất cả việc này xảy ra.

Diệp Phàm nghe thấy lập tức nhìn về hướng người nói, một nụ cười chế nhạo xuất hiện nơi khóe miệng, trong mắt xuất hiện không gian Thần Văn, không gian xung quanh cường giả của Vũ Vực đó trực tiếp hỗn loạn, không gian bị cắt làm đôi, trong nháy mắt cơ thể của cường giả cũng bị tách ra làm đôi.

Những người cường giả xung quanh ồn ào quan sát ngay lập tức im lặng, nhất thời biểu cảm lúc đó có chút buồn cười.

- Các vị vừa rồi có vẻ như có nhiều ý kiến, rất tốt.
Từ góc nhìn hiện tại, Diệp Phàm không có ý gây rắc rối cho Thiên Khuynh Các, bằng không với tính cách của Diệp Phàm, căn bản không cần đơn độc tìm Bạch Đế Các, mà là cùng lúc giết chết Thiên Khuynh Các luôn rồi.

Người không hiểu rõ Diệp Phàm có thể nghĩ rằng hắn sẽ quan tâm đến ý kiến của nhiều người có thế lực mạnh, Hàn Thanh lại vô cùng rõ ràng, trong mắt năm nhân này, những thế lực này không là gì, chọc giận hắn, hắn có thể giết tất cả.

Đám người Phương Vệ, Mạc Bạch kinh hãi trước tiếng hừ lạnh lùng của Hoàng Hy Nguyệt, nhìn Diệp Phàm ngày càng gần hơn, còn đám người Hàn Thanh dám di chuyển, họ biết hôm nay gặp tai họa rồi.

- Diệp tông chủ, bây giờ đại hạo kiếp sắp tới, ngươi thực sự muốn từ bỏ sự an nguy của tam giới mà bắt đầu giết người vì một nữ nhân sao?
Một nnam tử đứng xung quanh quan sát cao giọng, người này là đại tiên đế của Lệnh Giang Môn. Trước đây cũng là người này phản bác Vệ Linh nhiều nhất.

Diệp Phàm xua tay, một bàn tay lớn mở ra, trong nháy mắt chỉ hai ngón tay hướng về phía người nói, tiếp đó sấm sét nổ tung, giết hắn ta ngay trước mặt mọi người, cả linh hồn và thể xác của hắn ta đều biến thành cát bụi.

Cảnh này, trực tiếp làm cho đại tiên đế của thế lực hắn ta chết lặng.

- Còn có ai muốn nói giữ gìn chính nghĩa?
Diệp Phàm nói, trường kiếm lao ra khỏi vỏ, hào quang kiếm khí bay vút lên trời, lập tức chém vào các đại tiên đế của những thế lực khác, giữa những trận nổ giết người, trong nháy khiến bọn họ hồn bay phách lạc.

Lúc đó, bọn họ mới thật sự cảm nhận được sát khí của Diệp Phàm, Diệp Phàm không lương tay, người này căn bản không để ý tai tiếng, tức khắc rất nhiều đại tiên đế vô cùng hối hận, dưới sự bao vây của nhiều đại tiên đế Thiên Đế Môn, họ muốn chạy cũng không chạy được mà thanh kiếm của Diệp Phàm hoàn toàn khóa nhốt bọn họ lại. 

Điên rồi, người này thật sự điên rồi.
Diệp Phàm bước chân hướng về phía Bạch Đế Các dừng lại, chuyển hướng quay đầu nhìn về phía nhiều cường giả đang nói chuyện, khi Diệp Phàm vừa bay qua hắn nhìn thấy những người này đang tham gia vào cuộc bao vây Thiên Đế Môn, nếu sáu mươi vị đại tiên đế của Thiên Đế Môn được dùng để đối đầu với tai họa lớn, vậy lực lượng giúp đỡ ở đâu? Vào thời điểm đó tại sao những người này lại không ngăn cản Thiên Khuynh Các?

Lúc này nói đại nghĩa với Diệp Phàm hắn, đây chẳng qua vì danh tiếng của Thiên Đế Các không rõ ràng, những người này căn bản chỉ muốn tiếp cận những người có danh tiếng, nhưng trò này của bọn họ chỉ có tác dụng hiệu quả trong thời kỳ hòa bình, hiện tại khó khăn, ai quan tâm đến điều này.

Bọn họ rất rõ, họ đã tham gia vào cuộc bao vây Thiên Đế Môn, tương lai Thiên Đế Môn không thể hòa hợp với bọn họ, thế nên thời điểm này họ quyết định chọn giúp đỡ Thiên Khuynh Các, chỉ là không may, Diệp Phàm căn bản không theo sự sắp xếp của bọn họ.

- Vậy ta  tiễn tất cả các ngươi quy tiên luôn, thế nào?




Bình Luận (0)
Comment