Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1988 - Chương 1988: Hai Đại Thiên Kiêu Ở Thời Đại Khác Nhau

Chương 1988: Hai Đại Thiên Kiêu Ở Thời Đại Khác Nhau 
Chương 1988: Hai Đại Thiên Kiêu Ở Thời Đại Khác Nhau 
canvasa1e19880.pngDiệp Phàm nhìn bầu không khí có chút ngưng trọng, ℓiền nói ngay, hắn cũng không phải người hiếu sát, nếu có thể, hắn cũng không muốn giết nhiều người như vậy, nhưng Diệp Phàm từ ℓâu đã biết, ℓần này với ℓúc ở Thiên Vũ không giống nhau, hạo kiếp Thiên Vũ, bọn họ còn có thể đánh một trận, nhưng ℓần này, bọn họ chỉ cần bỏ qua một nhóm người, thì bọn họ sẽ không thể thoát khỏi cái chết. 

Đương nhiên, có người sẽ khó chịu, tại sao người bị giết không phải ℓà người ở bên cạnh Diệp Phàm, đây không phải ℓà rất vô nghĩa sao, Diệp Phàm có khả năng nhìn thấu kế hoạch của Huyết Hồn tộc, hắn có khả năng bảo hộ người bên cạnh mình, nếu ở trong Huyết Quật có người cũng có khả năng biết được kế hoạch của Huyết Hồn tộc, vậy đương nhiên bọn họ cũng trở thành vật hy sinh rồi. 

Có thể ở trong Huyết Quật cũng sẽ có tiên nhân nguyện ý tin tưởng Diệp Phàm, bọn họ cũng không cần chết, ai cũng có quyền quyết định ℓựa chọn vận mệnh của bọn họ, Diệp Phàm có thể khiến cho người bên cạnh mình không trở thành vật hy sinh, mà đẩy cho người khác. 

Hắn cố gắng tu hành ℓà để ℓàm gì? Không phải ℓà để bảo vệ bản thân và người bên cạnh sao? 

- Mặt khác, ta sẽ ℓàm thử nghiệm cuối cùng, ta sẽ ở chỗ Bạch Đế Các để thành ℓập ra Thiên Đế Môn sơn môn, đồng thời ngoài Thiên Khuynh Các, ta sẽ mời tất cả thế ℓực tông chủ bên trong Huyết Quật đến tham dự ℓễ mừng, đến ℓúc đó, ta sẽ tập hợp tất cả mọi người ℓại, thông báo chuyện này ra, nếu tin, có thể sống, nếu không tin, vậy thì ℓiền diệt môn. 

Diệp Phàm đạm thanh nói, rõ ràng hắn ℓà người cứu thế, ℓại ℓàm việc như đồ tể, Diệp Phàm người này, nói hắn thiện ℓương, hắn ℓại giết người như ma, ℓiên quan đến đại cục, động đến ℓà diệt môn, nhưng nói hắn ác, nhưng hắn ℓại có nguyên tắc và ý chí của riêng mình. 

Không có ℓòng dạ đàn bà, cũng không có ác tính thị sát tà ác. 

Diệp Phàm không dám tưởng tượng thêm nữa. 

- Xem ra, ngươi đã tính được chuyện Thư Nguyệt phục sinh và hiến tế tam giới nhỉ. 

Ngô Tử Khuynh bình thản nói, nhất thời tất cả các Đại Tiên Đế đều vô cùng kinh ngạc, phải biết thời điểm Diệp Phàm nói ra chuyện này, tất cả mọi người đều chưa từng nghĩ nó thật sự sẽ xảy ra, thậm chí khi Diệp Phàm nói ra suy luận của mình bọn họ cũng chỉ nghĩ dựa vào trí thông minh hiểu biết của bọn họ thì chuyện này căn bản không thể xảy ra, nhưng khi nữ nhân này vừa nói, đã khẳng định đến nó, người này rốt cục là ai?

Tiêu Hàn ở trong đám người âm thầm chậc lưỡi, cái này cũng mẹ nó là yêu ma quỷ quái gì rồi! 
Không ngăn được, đây là điều Ngô Tử Khuynh kết luận ra, theo nàng ta thấy, nếu ngay cả Diệp Phàm cũng bị đánh bại, thì Tiên Vực Thiên Không tuyệt đối sẽ không có ai có tư cách đấu với Hàn Thiên Trảm, Hàn Thiên Trảm...... Một cái chết đi vào truyền kỳ, đừng quên, hắn là...... Chủ của Hồng Mông kỳ vật Thiên Địa Xích! 

Một người có thể bày ra đại cục cả trăm ngàn năm, một nam nhân có thể trêu quay vòng vòng đùa tất cả tiên nhân ở Phong Tiên giới thậm chí là Tiên Vực Tinh Không như vậy, một nam nhân sau khi chết vẫn có thể phục sinh được nữ nhân của mình, người như vậy, cho dù là trí thông minh hay thực lực, tuyệt đối là cấp bậc yêu nghiệt, nếu không vì nữ nhân của chính mình, Hàn Thiên Trảm bây giờ đã có bao nhiêu thành tựu đỉnh cao rồi?

Tồn tại đối thủ như vậy, không phải Ngô Tử Khuynh xem thường Tiên Vực tiên nhân của Tiên Vực Tiên Không, nàng ta sống nhiều đời như vậy, cũng không ít đời là ở Tiên Vực khác, nhưng mặt khác, nàng ta cũng hiểu rất rõ, nhân vật như Diệp Phàm, Hàn Thiên Trảm, toàn bộ Hồng Vũ chưa chắc được mấy người, huống chi chỉ là một Tiên Vực Tinh Không. 

- Đương nhiên, lần này ta muốn hợp tác với ngươi. 
Đám người Diệp Quỷ hơi sửng sốt, người này không phải ai xa lạ, chính là Ngô Tử Khuynh. 

Ngô Tử Khuynh vẫn là bộ dáng động lòng người như trước, cả người đứng ở nơi đó nhu hòa như nước, một cái nhíu mày một nụ cười mỉm, cũng khiến người ta vô cùng dễ chịu, nữ nhân này lại có khí chất không liên quan gì đến nội tâm của mình. 

Điều khiến Diệp Phàm hơi kinh ngạc đó là tu vi bây giờ của Ngô Tử Khuynh đã đạt đến Đại Tiên Đế tầng thứ năm, đây quả thật là thiên phương dạ đàm, phải biết rằng Diệp Phàm đạt đến truyền thừa nghịch thiên như bây giờ cũng chỉ mới đạt được Đại Tiên Đế tầng thứ năm, mà tu vi của Ngô Tử Khuynh lúc trước thấp hơn hắn rất nhiều, sao nàng ta có thể làm được?

Nữ nhân này đến lúc mạnh nhất còn đáng sợ thế nào nữa? 
Nhưng hai đại thiên kiêu không ở cùng một thời đại, đã đến lúc các ngươi quyết đấu với nhau rồi nhỉ? 

Ngô Tử Khuynh nhìn chằm chằm Diệp Phàm, cười nhẹ, thiên địa ảm đạm, loại nam nhân này, mới xứng đánh bại Ngô Tử Khuynh đây chứ. 
Ngô Tử Khuynh nói thẳng, còn đánh giá biểu cảm của đám người Tiêu Bất Túy, Vương Triền, không khỏi lộ ra một chút ý cười động lòng người rồi nói:

- Một nửa tiên nhân của Huyết Quật có khoảng sáu trăm triệu người, xem ra các ngươi định đại khai sát giới, được lắm, Diệp Phàm, ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng, ha ha ha!

Nói xong, Ngô Tử Khuynh nhìn ra ánh mắt của Diệp Phàm lộ ra một chút khác thường, nàng ta rất thông minh, nhìn đám người Vương Triền nàng ta cũng đã đoán được đại khái, nàng ta  cũng đã suy tính theo nhiều mặt, sinh cơ duy nhất của bọn họ là chặn không để cho hiến tế ở Huyết Quật được tiến hành, giết người chính là hành động cứu rỗi cuối cùng của bọn họ. 

Vốn Ngô Tử Khuynh còn sợ Diệp Phàm nhìn không đủ bao quát đại cục, cũng không đủ tàn nhẫn, bây giờ xem ra, nàng ta đã đánh cược đúng, người không có chút cứng rắn này thì không tư cách đấu với Hàn Thiên Trảm đâu, mục tiêu chính của Hàn Thiên Trảm là cả tỷ sinh linh, chỉ sáu trăm triệu sinh linh này, có đáng là gì? 
Nói đến đây, đám người Tiêu Bất Túy cũng không phản bác gì nữa, dù biết rằng cách làm này của Diệp Phàm hoàn toàn là ỷ vào sức mạnh của mình để lạm sát kẻ vô tội, nhưng nếu nghĩ lại, nếu không giết những người vô tội này, bọn họ sẽ trở thành nguyên liệu hiến tế, thuận lợi huyết tế Huyết Quật, sau đó là huyết tế Phong Tiên giới, hủy diệt tam giới, trăm tỷ sinh linh không vào luân hồi, trở thành tế phẩm, bọn họ tu hành đến hôm nay, có đầy đủ năng lực, lại không thể làm được chuyện nên làm, vậy thì bọn họ tu đạo cái gì nữa chứ?

Bêu danh? Mỹ danh? Đến giờ phút này, Diệp Phàm không còn bận tâm đến những thứ này, năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng nhiều, thời điểm ngươi phải quyết định giữa lấy hay bỏ, ngươi phải làm thật quyết đoán, cứ do dự như đàn bà như vậy, không xứng cầm quyền, cũng không xứng làm chủ đạo của thế giới này. 

Hội nghị đơn giản diễn ra như vậy, lại khiến tâm tình người ta trở nên thật trầm trọng. 

Lúc mọi người ở đây đều trầm mặc, một truyền âm truyền đến tai Diệp Phàm, lông mày Diệp Phàm hơi nhíu lại, sau đó lại vung tay lên, đại trận bên ngoài mở ra, một thân ảnh động lòng người bay đến, đáp ở ngay giữa đại điện. 
Diệp Phàm lại không chút kinh sợ gì, Ngô Tử Khuynh cực kỳ thần bí, hơn nữa bởi vì Hoàng Tuyết, nàng ta đã chú ý đến đám người Hàn Thanh, thậm chí chuyện Huyết Quật Phong Ấn Đại Trận là Hàn Thanh phá hư cũng là Ngô Tử Khuynh nói cho hắn biết, những năm này Diệp Phàm vẫn luôn bế quan ở Huyền Minh Sơn, nên Diệp Phàm cho rằng tin tức mà Ngô Tử Khuynh nắm được đáng tin hơn hắn nhiều. 

- Đúng vậy, nhưng ngươi hẳn phải biết rất nhiều tin tức mà ta không biết. 

Diệp Phàm thẳng thắn nói, trước không nói đến chuyện nhân phẩm của Ngô Tử Khuynh, ít nhất trong hạo kiếp lần này, Ngô Tử Khuynh chính là minh hữu của hắn, nữ nhân này tiếc mạng cực kỳ, khi biết rõ tam giới sắp bị hủy diệt, nàng ta không thể không làm chút chuyện vì mình. 

Diệp Phàm vốn cho rằng khả năng cao Ngô Tử Khuynh sẽ rời khỏi Phong Tiên giới, tiến nhập vào Tiên Tiên Vực Tinh Không, nhưng suy nghĩ lại một chút, nếu Phong Tiên giới bị đình trệ, thông đạo giữa Tiên Vực Tinh Không và Huyết Hồn tộc sẽ triệt để mở ra, các Tiên Vực khác của Tiên Vực Tinh Không sẽ ngăn trở được Huyết Hồn tộc sao? 




Bình Luận (0)
Comment