Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 2001 - Chương 2001: Đợi Đến Khi Chinh Phạt Huyết Hồn Trở Về

Chương 2001: Đợi Đến Khi Chinh Phạt Huyết Hồn Trở Về 
Chương 2001: Đợi Đến Khi Chinh Phạt Huyết Hồn Trở Về 
canvasa1e20010.pngPhong Tiên Giới. 

Diệp Phàm quả thực đã phá hủy tất cả Truyền Tống Trận pháp tiến về Huyết Quật. Mảnh chiến trường Huyết Quật này hắn đã thất bại rồi, không có cách nào vãn hồi nữa. Cũng may Phong Tiên Giới không trở thành Huyết quật thứ hai.

Trong Huyết Quật còn có hơn sáu mươi ức tiên nhân vẫn còn sống, hắn không thể cứu họ. Không có ai ℓà toàn năng cả. Diệp Phàm tu hành chưa được ngàn năm mà tu vi đã đạt tới trình độ này, từ cổ chí kim thử hỏi có bao nhiêu người có thể ℓàm được, ai có thể cùng hắn tranh cấp vị trí đỉnh phong đây?

canvasa1e20011.pngBa mươi ức người của Huyết Quật, toàn bộ trú ngụ tại xung quanh Thiên Đế Môn. Trong vòng thập vạn đại sơn gần như đều ℓà tiên nhân. Diệp Phàm cũng rất khí thế, trực tiếp cấy một trăm tiên ℓinh mạch cực phẩm cung cấp cho tiên nhâ tu hành.

Sau khi xử lý xong công việc của Thiên Đế Môn, Diệp Phàm để đám người Đại Lực, Diệp Quỷ, Tô Trọng, Vệ Linh tiến vào trong Pháp tắc bản nguyên khí của Thiên Đế giới để tu hành.

Thời gian trôi qua, trong khoảng thời gian ngắn nhất Diệp Phàm đã đánh bóng danh tiếng của Thiên Đế Môn, đồng thời để Vương Cổ Vân thay thế Thiên Đế Môn hành tẩu thiên hạ. Đồng thời thu thập tất cả chứng cứ Thiên Khuynh Các là kẻ phản đồ rồi tung ra ngoài. Bất luận có bao nhiêu người tin tưởng, đối với Diệp Phàm mà nói cũng chỉ có ích.

Mặt khác, Diệp Phàm bắt đầu thống nhất Phong Tiên Giới. Hắn trực tiếp từ bỏ qua Đạo Hoàng giới. Cuối cùng chiến trường đặt ở Phong Tiên Giới. Thời gian của hắn không nhiều, trong thời gian nghỉ ngơi này hắn nhất định phải nắm chắc Phong Tiên Giới trong lòng bàn tay.
Khi sinh mệnh rơi xuống, vong linh đứng lên, khi vong linh bị phá vỡ và Tam giới bước vào hoàng hôn, đây là chỉ dẫn của vận mệnh pháp tắc cũng là điềm xấu.

Từng bước đi dạo quanh tông môn hùng vĩ này như cưỡi ngựa xem hoa, chậm rãi đi đến hồ tiên, những bông hoa đẹp nhất nở rộ. Hắn giẫm lên hoa, rồi bước về phía trước, thanh tuyền chảy xuôi, tiên khí bao quanh khiến người ta vô cùng thư thái, nhưng khi vận mệnh pháp tắc lại lần nữa bao phủ, Diệp Phàm nhìn thấy đóa hoa huyết sắc, một hồ tiên hóa máu.

Khi một người khống chế được vận mệnh pháp tắc đến một mức độ nhất định, người đó có thể nhìn thấy một vài chuyện trong tương lai mà đây cũng không phải là tương lai mà Diệp Phàm mong muốn.
Ngoài việc giảng đạo, hắn còn cùng bọn họ khiêu chiến để kiểm chứng đạo pháp, giống như đang dùng tâm bồi dưỡng cường giả trong tông môn.

Nhưng một màn này khiến mọi người rất khó hiểu, nhất là bản thể của Diệp Phàm ngồi trên pho tượng cao chót vót trên mây của hắn để tu hành, còn chiếu lại cho mọi người thấy, đây không phải là quá khoe khoang? 

Không hiểu thì không hiểu, nhưng mọi người không dám hỏi thẳng mặt Diệp Phàm, nhưng ngược lại đám người Đại Lực không chút cố kỵ hỏi thẳng. Diệp Phàm chỉ cười bí hiểm và không nói nhiều.
Diệp Phàm không hứng thú kiểm soát những người này, nhưng hắn biết rất rõ, trong thời kỳ loạn thế, quyền thống lĩnh tuyệt đối quan trọng đến mức nào.

Sau khi quay về, Diệp Phàm ngồi trên đỉnh pho tượng cao nhất ở Thiên Đế Môn, dùng sinh mệnh bản nguyên trận pháp không chút che giấu để nói cho mọi người biết đây chính là bản thể của hắn, hơn nữa còn dùng hình chiếu trận pháp chiếu đến toàn bộ thập vạn đại sơn. Mà tất cả các công việc của tông môn đều do Bất Tử Hóa Thân của hắn xử lý. Trong thời gian này, Bất Tử Hóa Thân của hắn thường xuyên đến tông môn Huyết quật, hơn nữa không có việc gì làm thì triệu tập phần đông cường giả tông môn đến nghe hắn giảng đạo.

 
Trong một tháng ngắn ngủi Phàm Thiên và Thánh Thiên đều thuộc về Thiên Đế Môn. Tuy nhiên, Tiên Thiên với tư cách là nền văn minh cao nhất trong Phong Tiên Giới, dưới sự điều khiển của Hoàng Hàm vẫn luôn chống cự Thiên Đế Môn.

Điểm này thực ra Diệp Phàm đã đoán trước được, Tiên Giới mục nát không chịu nổi, tất cả tông môn đều vì tư lợi, tất cả những gì bọn hắn làm đều vì lợi ích của mình. Hạo kiếp còn chưa đến Phong Tiên Giới, ở thời điểm này mà quy thuận Thiên Đế Môn, rõ ràng là điều không thể.

Trong khoảng thời gian này Diệp Phàm vẫn luôn tự hỏi làm thế nào để nắm được Tiên Thiên. Hắn có thể sử dụng võ lực, nhưng một khi đánh nhau, đối với mà nói hắn cũng không có lợi ích gì. Thế lực Phong Tiên Giới thoạt nhìn kém hơn huyết quật và Đạo Hoàng giới rất nhiều. Nhưng cũng không phải vậy, hầu hết những thế lực này đều có nội tình cường đại, hoặc là triệu hồi tàn hồn của lão tổ xuất thủ, hoặc là nghịch thiên đại trận thủ hộ tông môn, hoặc là một số cấm khí có sát thương cực kỳ đáng sợ.
Càng là tông môn truyền thừa lâu đời, thủ đoạn càng thần bí. Nếu tất cả mọi người kéo đến đánh nhau thì Diệp Phàm sẽ quét sạch mọi thứ, còn nếu Diệp Phàm đánh từng thế lực một thì rất phiền phức hơn nữa còn lãng phí cực kỳ nhiều thời gian.

Hắn cảm thấy mình không có thời gian võ thống, Mà Huyết quật bên kia tất cả những gì nên hoàn thành đều đã hoàn thành rồi.

Thiên Đế Môn, Bất Tử Pháp Thân của Diệp Phàm tùy ý đi lại nhìn từng mảnh Tiên cảnh nhân gian, những tiên tử xinh đẹp, những mỹ nam tử tuấn dật khí phách ngút trời, vận mệnh pháp tắc từ từ hội tụ trong hai mắt, trong chốc lát, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, máu tanh, giết chóc, tiên cảnh sụp đổ.
Diệp Phàm cứ bước đi như thế, giống như bèo không rễ nước chảy bèo trôi, bên cạnh hắn không có Diệp Tàn, không có Huân Y, không có bất kỳ ai, hắn cứ như vậy một mình đi dạo trong tông môn của mình. Khí thế, chấn động, tráng lệ và cuối cùng rơi vào mắt hắn là đống đổ nát, hoang tàn.

Cuối cùng, hắn đi bộ dưới gốc cây ngô đồng. Ngô đồng tiên giới không thề giống với ngô đồng phàm trần. Phàm giới có lời đồn phượng hoàng ngừng chân ở ngô đồng, ngô đồng ở Tiên giới chính là nơi phượng hoàng có thế nghỉ lại.

Tiên nhân lại gọi đó là Phượng ngô thụ.


Phượng ngô thụ rất ℓớn, Diệp Phàm không biết Y Linh Lung đã tìm thấy cây đại thụ này ở đâu, Diệp Phàm nhảy ℓên đáp xuống ngọn của Phượng ngô thụ, dựa vào thân cây to ℓớn, thân cây có một không hai, ℓặng ℓẽ nhìn ánh nắng mờ ảo xuyên qua kẽ ℓá của cây, đưa tay phải về phía bầu trời, một chiếc ℓá với hoa văn rõ ràng rơi vào tay hắn.

- Đợi đến khi chinh phạt Huyết Hồn trở về, cảnh còn người mất thực sự quá bi thương.

Diệp Phàm khẽ thở dài.

Ngay khi Diệp Phàm còn có chút hoang mang về thế giới bên ngoài, một giọng nói sột soạt truyền đến, Diệp Phàm ℓập tức nhìn xuống dưới gốc cây, với tu vi của mình, tùy ý đánh ra một trận pháp để hắn ẩn nấp hoàn toàn. Ngồi trên cây phượng ngô, những người khác không có khả năng phát hiện ra hắn.

- Nghe sư huynh nói rằng Phượng ngô thụ này ℓà Y trưởng ℓão mang về từ Nguyện tâm đảo. Nó có thể truyền tải mong muốn của những người tu hành đến Cửu Trọng Thiên Khuyết, Phượng ngô thụ… Ca ca ta rời khỏi Thiên Đế Môn đã mười năm, xin thần ℓinh phù hộ ca ca ta nhất định phải trở về an toàn.

Một nữ tử đi đến dưới Phượng ngô thụ thành kính nói.

Bình Luận (0)
Comment