Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 2024 - Chương 2024: Toàn Thắng.

Chương 2024: Toàn Thắng.
Chương 2024: Toàn Thắng.
canvasa1e20240.pngRầm!

Một thanh đao khí nghìn trượng chém tới, đồng thời ở trên trời ℓôi đình hoá thành ℓôi hải, một con Lôi Long ẩn hiện bên trong ℓôi hải, Lôi Đình Chi Nhãn mở ra, tiếp theo trận pháp của Mạch Thượng Cung dần bị phá vỡ, một đám người đông nghìn nghịt trên ℓưng có thanh trường đao từ Bách Thần Rãnh Thiên đi ra, một bóng to ℓớn của Diệp Phàm dần dần hiện ra, trong tay chiếc bóng cầm ℓấy thanh trường đao, trường đao nghiêng xuống mặt đất, đi cùng với năm triệu người từng bước một hướng tới Mạch Thượng Cung.

Bá Vương quân đoàn đến viện trợ! !

canvasa1e20241.pngNhưng sự việc đến nước này đám Hoàng Đồng mới phát hiện bố cục mà bọn họ bày ra so sánh với Diệp Phàm thực sự kém xa vạn dặm, mục tiêu Diệp Phàm ℓà cả Tiên giới, ngay từ đầu đã không phải ℓà Mạch Thượng Cung, vậy mà mục tiêu  các thế ℓực bên trong Mạch Thượng Cung còn nghĩ ℓàm sao có thể cứu được tông môn của mình.

- Các vị xin hãy đứng lên!

Tiên lực trong tay Diệp Phàm tựa như sóng biển bắn ra tứ phía, lập tức bao trùm đến trên người tất cả tiên nhân đang quỳ, sau đó tiên lực mềm mại nâng bọn họ lên.

Nhiều tiên nhân cảm thụ được tiên lực này không khỏi có chút ngạc nhiên, nơi này có khoảng hơn ba mươi triệu người quỳ xuống, vậy mà Diệp Phàm lại có thể làm tiên lực phân bố lên trên mỗi người, đây là thực lực đáng sợ như thế nào?

Nhất thời, số ít không thuộc võ tu Thiên Vũ đại lục trong lòng lại càng thêm tôn trọng Diệp Phàm.
Bịch bịch bịch!

Một đám người mặc chiến bào đồng loạt quỳ một gối xuống đất, âm thanh mọi người quy xuống cùng lúc đủ để mặt đất chấn động, lúc này hàng loạt môn phái dưới chướng đi theo Thiên Vũ cường giả cũng vội quỳ xuống:

- Bái kiến lão tổ! !

Yên lặng, trong phạm vi ngàn dặm quanh Mạch Thượng Cung yên tĩnh vô cùng, từ trên cao nhìn xuống, xung quanh trăm dặm đều là người, tất cả những người này đều quỳ xuống một gối, Diệp Phàm bây giờ thật giống như Thái Cổ đế chủ, không giận mà uy.
- Trừ Mạch Thượng Cung, Lạc Thần Hà Cốc, tông chủ Tuyệt Vọng Thiên Tông, tất cả những người khác ai đầu hàng không được giết!

Thanh âm Diệp Phàm vừa vang lên, không ít quân đoàn Mạch Thượng Cung ngừng chiến, một bộ phận ngừng chiến đầu hàng tiếp đó ngày càng nhiều người lựa chọn quy hàng, trùng điệp năm mươi triệu người nếu như liều chết thì bên Diệp Phàm chắc chắn cũng tổn thất nặng nề, nhưng ai mà tưởng tượng được những người này lại đầu hàng nhanh như vậy.

Một khi bọn họ không chiếm được ưu thế, bản tính thật sự của Tiên giới mục nát liền hiện ra vô cùng rõ ràng, không chỉ như vậy, Mạch Thượng Cung, Lạc Thần Hà Cốc, số ít trưởng lão Tuyệt Vọng Thiên Tông cũng dần dần ngừng chiến, điều này làm cho sau mươi triệu tiên nhân đến viện trợ cũng không biết phải nói gì, năm mươi triệu người này đúng là giống như một con hổ giấy.

Diệp Phàm nhìn năm mươi triệu người bị đánh tan tác, hắn không có chút vui vẻ nào ngược lại còn thấy có chút bi ai, đây là chiến lực đứng đầu Tiên giới, đây là một phần mục nát của Tiên giới, dựa vào những người này đi chặn Huyết Hồn tộc sao? Buồn cười, năm mươi triệu người đánh với bảy mươi triệu, tổn thất bên Diệp Phàm còn chưa quá ngàn người mà năm mươi triệu người đã đầu hàng.
Đừng quên, trong mắt những người ở đây thì Diệp Phàm chính là người đã cấu kết với Huyết Hồn tộc vậy mà bọn họ đã đầu hàng hết như vậy, nếu như đổi thành Diệp Phàm mang theo bọn họ đánh với Hàn Thiên Trảm, Hàn Thiên Trảm cũng nói một câu ai đầu hàng sẽ không giết thì sao?

Thậm chí Hàn Thiên Trảm còn làm cho bọn họ trở thành Huyết Hồn tộc, ban cho bọn họ sự ‘vĩnh hằng’?

Buồn cười, thật sự là buồn cười, ánh mắt Diệp Phàm không ngừng gào thét nhìn quân đoàn Hoàng Đồng, nhìn Lạc Khinh lộ ra tuyệt vọng, nhìn Vân bất lực, không biết vì sao hắn ta lại như nghe thấy được tiếng lòng đang kêu gào của Tiên giới.

- Đám ô hợp!
Diệp Phàm tức giận, hừ lạnh nói, trong lòng hắn cảm thấy hơi tức giận.

Điều động quân đoàn Thiên Đế, Diệp Phàm ở phía xa nắm tay hướng tới đám Hoàng Đồng, Phong Khinh Nhứ, Lạc Khinh, bàn tay khổng lồ của Diệp Phàm chậm rãi mở ra, vô tận phong cấm xiềng xích xuất hiện hướng tới mấy người bay vút mà đi, tới chỗ bốn mươi triệu người từ bỏ chống lại, những người vẫn ngoan cố chống lại cũng bắt đầu dao động, sau đó gần như tất cả mọi người đều thu hồi vũ khí, phong cấm xiềng xích của Diệp Phàm không hề có trở ngại mà xuyên qua đám người Hoàng Đồng đang tuyệt vọng.

Diệp Phàm từng bước đi ra, bay lên trời, đồng thời một thanh âm chấn động thiên địa vang vọng lên trời cao.

- Thiên Vũ hậu nhân bái kiến Diệp lão tổ! !
Hơn ba mươi triệu người đồng thời đứng lên, trường hợp này cho dù là Nhiếp Trọng Sơn của Hoàng Nguyên Các sống mấy vạn năm cũng chưa từng gặp qua, Nhân gian Đế Vương, Tiên giới Đế Chủ cũng chỉ đến mức này mà thôi.

Hoàng Đồng, Lạc Khinh, Phong Khinh Nhứ cùng với các tông môn đầu hàng tất cả đều sững sờ, nhất là Hoàng Đồng và những tông chủ các tông môn, bọn họ thật sự không thể hiểu được người này đã làm chuyện gì mới có uy danh bậc này.

Bọn họ bị đánh bại, đánh bại triệt để, Hoàng Đồng vẫn không hiểu tại sao bọn họ lại thua, hắn không hiểu rốt cục Diệp Phàm đã dùng cách gì để triệu tập nhiều người vì hắn mà bán mạng như vậy, hắn càng không thể hiểu tình huống của Diệp Phàm lúc đó sao hắn lại có thể tự tin cho rằng viện quân sẽ tới, mà trước tiên là cho quân đoàn Thiên Đế môn đi tới các khu vực khác.

- Hoàng Đồng, đã lâu không gặp!
Rầm rầm rầm!

Biển người hai bên bắt đầu khởi động, tiên lực hoá gió lốc điên cuồng gầm thét, một đám cường giả Mạch Thượng Cung bị bao vây không có đường lui.

Số lượng người không bằng một phần của Diệp Phàm, lực chiến mạnh nhất không bằng một phần bên Diệp Phàm, thậm chí chia ra lực chiến cá nhân cũng cách xa rất nhiều.

Trận này đã bại, sắc mặt đám Hoàng Đồng tái nhợt, bọn họ không phải kẻ ngu dốt, trận chiến tới nước này bọn họ đã thua rồi, giống như Diệp Phàm đã nghĩ. . .  chỉ là, năm mươi triệu mà thôi!


Diệp Phàm đi tới trước mặt đám người Hoàng Đồng, một mình đi vào trong vòng vây của năm mươi triệu người, khí định thần nhàn giống như ở tông môn của chính mình.

Phong thái này, người thường không thể có được, ở bất cứ chỗ nào hai mắt hắn nhìn qua đều không một ai dám đối diện.

Bình Luận (0)
Comment