Chương 2093: Các Ngươi Không Xứng Để Sống
Chương 2093: Các Ngươi Không Xứng Để Sống
- Ngươi muốn tài nguyên? Có thể, ngươi ℓà Thiên Kiếm Môn Hoa Trọng đi, ta có thể phân phối đủ tài nguyên cho ngươi, Thiên Kiếm Môn các ngươi phụ trách diệt trừ Huyết Hồn Tộc ở Thiên Đạo Hiệp.
Diệp Tàn nhìn chằm chằm Hoa Trọng thờ ơ nói.
Thiên Đạo Hiệp, cách Tiên Nhân Điện cũng không xa, ℓúc quân viễn chinh trở về đi ngang qua qua Thiên Đạo hiệp, nơi đó Huyết Hồn Tộc ít nhất còn năm trăm triệu, có thể nói, diệt trừ Huyết Hồn Tộc ở đây rất nguy hiểm.
Diệp Tàn nghe vậy thờ ơ nhìn chằm chằm Hoa Trọng nói.
50 Đại Tiên Đế đồng thời ra tay mạnh mẽ, đám người Hoa Trọng tức khắc vội vàng kết thành chiến trận, bọn họ hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Tàn thật sự dám ra ra tay, bọn họ nghĩ, Diệp Tàn sở dĩ không ra tay cùng bọn họ trao đổi, tất nhiên đám người Diệp Tàn cũng không có thực lực dễ dàng thắng bọn họ.
Nhưng sự thật lại làm cho bọn họ trở tay không kịp, chiến trận của bọn họ ở nháy mắt bị Diệp Quỷ phá giải toàn bộ, sau đó đám người Hoa Trọng bị mấy người Diệp Tàn dùng mấy chiêu chém giết, tuy rằng hai bên đều có Đại Tiên Đế nhưng chiến lực lại vốn không phải một cấp bậc, từ lúc những Đại Tiên Đế đó ra tay chỉ mười hơi thở, cường giả Đại Tiên Đế của quân viễn chinh đều bị chém giết.
Tốc độ mau kinh người, tiếp theo là tàn sát nghiêng về một bên, tức khắc không ít tiên nhân bắt đầu xin tha, Diệp Tàn nhìn những tiên nhân xin tha đó, lập tức chuẩn bị phất tay làm mọi người dừng lại.
Nhưng vào lúc này, Tô Trọng ngừng ở phía sau Diệp Tàn: Hỏng rồi, thế giới hỏng rồi, chỉ có chặt đứt tất cả thối nát, mới có thể thu hoạch thứ mới, mà quân viễn chinh là một khối thịt thối cuối cùng của Phong Tiên Giới, giữ lại bọn họ, khối thịt thối này sẽ lại lần nữa lan tràn, làm vỡ nát Phong Tiên Giới lần nữa.
Phong Tiên Giới muốn đạt được sinh mệnh mới, nhất định phải chặt đứt hoàn toàn thời đại cũ, cắt đứt hoàn toàn thịt thối, chỉ có như vậy, máu thịt mới mới có thể sinh ra, Tiên Giới mới càng tốt có thể xuất hiện.
Giết đi, trận hạo kiếp này chết người đã đủ nhiều, cần gì phải để ý 7 tỷ người này, người cũng thích ứng thế giới, giết người nhiều, mạng sẽ không đáng giá tiền, Diệp Tàn chậm rãi nhắm mắt, hắn vẫn có chút không đành lòng, chuyện này không liên quan đến phẩm đức của hắn, đổi thành Vương Cổ Vân ở chỗ này, hắn cũng sẽ không đành lòng, trình độ tôn trọng mạng sống của mỗi người không giống nhau.
Vô số tiên nhân xin tha, hoặc quỳ xuống đất dập đầu, hoặc phát lời thề Thiên Đạo, nhưng vẫn gặp phải tàn sát, Đại Tiên Đế sống sót trong trận hạo kiếp này, tim người nào không trở thành sắt đá, phất tay nhìn xem bóng dáng thật lớn nửa quỳ trên mặt đất, cúi đầu nhìn máu hội tụ dưới sông băng, bọn họ dựa vào cái gì không đành lòng, bọn họ có tư cách gì không đành lòng?- Ta không thể làm Thiên Kiếm Môn chặt đứt truyền thừa trong tay ta, trận hạo kiếp này, chết người đủ nhiều! Vì sao Thiên Đế Môn các ngươi không phái người đi?
Hoa Trọng đáp, hỏi lại Diệp Tàn, đây là nơi tụ tập Huyết Hồn Tộc mạnh nhất, Thiên Đế Môn nên đi, ai đều biết, tương lai Thiên Đế Môn chiếm cứ tài nguyên nhiều nhất.
- Thiên Đế Môn của ta? Ha ha ha, Tiên Giới này, nơi nào còn có Thiên Đế Môn của ta?
Diệp Tàn nghe vậy khóe miệng lộ ra ý cười điên cuồng, hận ý vẫn khộng thể nhẫn nại, hoàn toàn bùng nổ, vung tay lên, tất cả Đại Tiên Đế đồng thời bay lên, vô tận sát khí hội tụ, tiếp theo Diệp Tàn lạnh giọng nói: - Tốt, rất tốt, các ngươi không ít người đều tham gia chém giết đệ tử nhà họ Vương gia còn có đệ tử Thiên Đế Môn của ta, cho các ngươi đường sống, các ngươi không cần, vậy đành phải đưa các ngươi chầu trời.
Trong ánh mắt Diệp Tàn tràn đầy lạnh lẽo nói:
- Giết!
Vèo vèo vèo!Diệp Tàn ngừng nâng tay, hắn nhìn chằm chằm tiên nhân chết đi, lại không biết vì sao lại nghĩ tới Vương Cổ Vân.
Quân tử khiêm tốn, nam nhân cả đời đều chỉ vì cứu thế, Diệp Tàn chưa bao giờ thấy Vương Cổ Vân khóc, cho dù là đạo lữ hắn chết đi, Vương Cổ Vân cũng chỉ điên cuồng, thống khổ, nhưng hắn cũng chưa từng rơi nước mắt.
Hắn nhớ mang máng, lúc ấy Vương Cổ Vân mang theo khóc nức nở nói:
- Thế giới này hỏng rồi, Diệp Tàn, thế giới này, hỏng rồi a…- 3 tỷ môn đồ của Thiên Đế Môn ta, hiện giờ dư lại không đến ngàn người, Tiên Giới vô tận lãnh thổ quốc gia, mỗi một tấc, mỗi một thước, đều có xác đệ tử Thiên Đế Môn ta, nếu không có các ngươi đều tính toán bản thân được mất, Thiên Đế Môn ta làm gì đến nỗi như thế? Ngươi nhưng nhìn đến Tiên Giới rộng lớn, máu chảy thành sông, xác nằm khắp nơi, Tiên Giới mênh mông, một tông trên dưới của ta, máu nhuộm trời cao, tàn hồn kêu khóc, người trong tông ta, vì ngăn cản hạo kiếp vạn người không còn, Tiên Giới thối nát này, không đáng cứu, đám tiên nhân thối nát các ngươi không xứng tồn tại!!!
Nói tới đây, hai mắt Diệp Tàn đỏ lên, người lấy đại cục làm trọng, cũng có lúc không kiên nhẫn, Diệp Tàn không có kiên nhẫn, nếu những người này không muốn phục tùng, vậy giết đến bọn họ phục tùng.
Quả nhiên, hắn vẫn không bằng đại ca mình, hắn đột nhiên hiểu vì cái gì ngay từ đầu thái độ Diệp Phàm đối đãi Tiên Giới tiên nhân là mạnh mẽ trấn áp, vũ lực sát phạt, bởi vì những người này đã ích kỷ tới cực hạn, chỉ có giết chóc mới có thể làm cho bọn họ ngoan ngoãn nghe lời.
Tiên lực trong tay vận chuyển, Nhiếp Từ gào thảm, Diệp Tàn trực tiếp tiến hành sưu hồn trước mặt mọi người, đồng thời, tiếng hồn phách rách nát vang lên, đồng tử Nhiếp Từ chậm rãi phóng đại, Diệp Tàn tùy ý vứt thi thể hắn trên mặt đất.- Ta có thể khống chế 2 tỷ vong linh, vong linh nghe lời hơn người sống.
Những lời này có ý rất đơn giản, hắn muốn những người này chết.
- Nhị ca, cũng phải có người trả giá đắt cho hành vi của bọn họ, bọn họ không chết, ta không phục, chục tỷ anh linh không phục!!!
Diệp Quỷ đồng thời xuất hiện, hai mắt khát máu nhìn chằm chằm quân đoàn viễn chinh bị tàn sát, lạnh giọng nói.
Ngẫm ℓại mạng sống cuối cùng ở Thái Huyền Thiên Nguyệt Hiệp, nghĩ tới Tô Trọng một mình kéo núi xác ở Khốc Hào Hải Hiệp, nhìn ℓại xác nằm khắp nơi ở cực bắc, ℓại nghĩ tới Diệp Phàm bị đóng băng trong Băng Phách Thần Sơn, quân viễn chinh này có tư cách gì sống sót?
Đánh sâu vào thiết kỵ, quân đoàn tiên thú bị màu đỏ tươi cắn nuốt, anh ℓinh tự bạo không còn xác, từng cọc, từng màn, ℓiền xảy ra ở sau bọn họ, máu dưới chân có bao nhiêu còn chưa từng khô cạn, rống giận trên sông băng, có bao nhiêu còn chưa từng dừng ℓại, người sống sót đau xót, có bao nhiêu còn thiêu đốt, bao nhiêu người dùng máu tươi cùng mạng sống bảo vệ Phong Tiên Giới, đám tiểu nhân tham sống sợ chết ích kỷ ℓại dựa vào cái gì có thể dừng chân?
Sau khi xin tha ℓà nguyền rủa oán độc nhưng theo tiên ℓực nổ vang, tiếng nguyền rủa càng ngày càng ít, đợi ℓúc bình tĩnh, chỉ còn ℓại thi thể đầy đất, đã ℓà sông băng màu máu ℓại ℓần nữa đỏ tươi.
Trên trời cao, 50 Đại Tiên Đế đứng yên, không có quá nhiều vui sướng khi báo thù xong, có chỉ có đau buồn không thể tả, thế giới này thật tàn khốc!!!