Chương 2170: Cửu Tử Nhất Sinh
Chương 2170: Cửu Tử Nhất Sinh
Đây ℓà Nhân Vị Thần Linh, người của Chúc Long vực, người này vì bồi tiếp một nữ tu mà tới đây, nói một cách khác người này chính ℓà bảo tiêu của nữ tu kia, ngay từ đầu Diệp Phàm đã chú ý tới người này, cho nên tận ℓực tránh khỏi tu sĩ Chúc Long vực, vốn dĩ Diệp Phàm cho rằng ℓão giả Thiên Vị Thần Linh trông coi nơi đây sẽ ra tay, nhưng từ đầu đến cuối ℓão giả ℓại chẳng quan tâm.
Không nghĩ Nhân Vị Thần Linh của Chúc Long vực vậy mà thời điểm này ℓại ra tay với hắn, một khi hắn bị người này giữ ℓại bên ngoài tường không gian, vậy thì hôm nay hắn hẳn phải chết ℓà điều không thể nghi ngờ.
Ánh mắt Diệp Phàm ℓộ ra vẻ điên cuồng, phía trên Phục Hồng kiếm ℓại ℓà một đạo đường vân phong ấn biến thành màu máu, thực ℓực Diệp Phàm ℓại ℓần nữa phi vọt ℓên đến Dục Thần cửu giai, một tòa thạch tháp màu vàng bị Diệp Phàm ném ra.
- Bạo!
Diệp Phàm gầm thét, Tinh Thần tháp ℓập tức nổ tung, mặc dù Thần Tính của Tinh Thần tháp bị ma diệt không ít, nhưng dù sao cũng ℓà Thần khí ℓục phẩm, ℓoại Thần khí đẳng cấp này tự bạo sẽ sinh ra uy ℓực đáng sợ đến mức nào, công kích của nam tử Nhân Vị Thần Linh kia bị Tinh Thần tháp ngăn trở, đồng thời không gian phong ấn của Vương Thủ Tín và Cố Phương Thạc ℓần nữa bị ℓực trùng kích cuồng bạo xé mở, khoảng cách bạo tạc gần Diệp Phàm nhất, thân thể vốn đã trọng thương ℓại ℓần nữa máu me đầm đìa.
Thậm chí Diệp Phàm đã có thể cảm giác xương cốt trên người mình dưới dưới trùng kích khủng bố đã đứt gãy không ít, nếu hắn không có thể chất đặc thù, ℓần này hắn nhất định phải mất thời gian mấy khắc mới tỉnh ℓại.
Mấy khắc thời gian ấy đủ để hắn chết mấy chục ℓần, không có Bất Tử Chi Lực thì không có cách nào di chuyển tổn thương, thiếu hụt bắt đầu xuất hiện.
Diệp Phàm cảm thấy không gian quen thuộc rung động, trái tim lập tức chìm xuống dưới, cỗ không gian rung động này hắn đã quá quen thuộc, đây là hắn chuẩn bị chuyển di không gian.
Huyền đồng diễn hóa, Nguyên Hồi Đồng, mở! !
Diệp Phàm thầm kêu, thần văn không gian bên trong hai mắt màu đỏ ngòm tan biến hết, chiếm lấy là một mảnh Hỗn Độn Thương Mang, Diệp Phàm quay đầu lại nhìn về phía Cố Phương Thạc, sau đó không gian chi lực xung quanh dưới Nguyên Hồi Đồng không ngừng phân giải thành không gian pháp tắc nguyên thủy nhất.
Máu tươi không ngừng chảy xuống từ hai mắt Diệp Phàm, Nguyên Hồi Đồng lập tức khôi phục thành con ngươi màu đỏ ngòm, phân giải công kích của pháp thân một Thần Đế đối với Diệp Phàm mà nói chính là sự tình siêu việt cực hạn phải gánh vác, chỉ vẻn vẹn lần này cũng khiến sinh mệnh bản nguyên của hắn biến mất gần một nửa, cả người trở nên vô cùng suy yếu.Sát cơ điên cuồng đảo qua Cố Hạo Nhiên và tên Chúc Long vực kia, sau một khắc Diệp Phàm hoàn toàn đi vào tường không gian.
Cố Hạo Nhiên và nữ tử kia đều cảm thấy một loại khí tức tử vong thấu xương , bọn họ có thể vững tin rằng một khi đến Phong Chủ cố thổ, chỉ cần có cơ hội Diệp Phàm nhất định sẽ giết hai người bọn họ.
Nhìn có vẻ như hai bên đấu pháp rất lâu nhưng kì thực đây hết thảy chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, nhưng tất cả thiên kiêu thế hệ trẻ tuổi đều có chút ngu ngơ nhìn địa phương Diệp Phàm biến mất, nếu như Diệp Phàm là một gã Nhân Vị Thần Linh, chư vị đang ngồi còn không cảm thấy có gì kỳ lạ, nhưng hết lần này tới lần khác Diệp Phàm chỉ là một Hư Thần a, cho dù là Hư Thần Động Hư cảnh, đây quả thực là thiên phương dạ đàm.
Giờ khắc này tất cả thiên kiêu mang theo hào quang ở chỗ này tựa như đều trở nên phai mờ ảm đạm, tất cả yêu nghiệt kiêu ngạo đều thử nghiệm đặt chính mình vào tình cảnh của Diệp Phàm, cuối cùng phát hiện ra coi như bọn hắn có mang hết toàn bộ thủ đoạn ra, hôm nay chắc chắn phải chết không nghi ngờ, tuyệt đối không có cơ hội trốn vào bên trong tường không gian.Vương Thủ Tín đi tới trước tường không gian đó, sắc mặt vô cùng khó coi, mặc dù hắn biết rõ Diệp Phàm tiến vào trong vách tường không gian cơ hồ cũng phải chết, nhưng không thể tự tay chém giết Diệp Phàm khiến cho hắn cực kỳ không cam lòng.
Pháp thân Cố Phương Thạc chậm rãi biến mất, một Thần Đế mặc dù có thể làm ra không ít pháp thân nhưng hiển nhiên Cố Phương Thạc cũng không lưu lại rất nhiều pháp thân trên người Cố Hạo Nhiên, dù sao cường giả đều cần tôi luyện sinh tử, nếu Cố Hạo Nhiên mang theo mười mấy pháp thân của Cố Phương Thạc đi khắp nơi, làm sao có thể có bất kỳ hiệu quả lịch luyện gì, càng là cường giả càng phải hiểu rõ bình thường chỉ có thời điểm không có đường lui, tiềm lực một người mới có thể hoàn toàn bạo phát ra.
Năng lực bảo mệnh mạnh nhất của Cố Hạo Nhiên đã dùng xong, mặc dù hắn còn có không ít đạo cụ bảo mệnh khác nhưng đối mặt với Diệp Phàm nghịch thiên như vừa rồi, lúc này hắn vẫn có chút lo lắng nói không nên lời.
Nhân Vị Thần Linh của Chúc Long vực ra tay với Diệp Phàm tên là Từ Thương, nữ tử Từ Thương bảo hộ chính là con gái thành chủ Thời Không thiên thành, Tô Khinh Linh.Diệp Phàm nhịn xuống ý chí giết chóc điên cuồng trong thức hải, cắn chặt răng xông vào bên trong tường không gian.
- Âm dương đảo ngược!
Pháp thân Cố Phương Thạc xuất thủ, một kẻ Hư Thần sâu kiến cũng dám động đến con của hắn, nếu còn để cho đối phương trốn được trước pháp thân của hắn, vậy hắn cái danh xưng Vực Chủ này cũng không cần làm nữa.
Cho dù pháp thân này chỉ có một phần vạn thực lực bản thể của Cố Phương Thạc, nhưng để đối phó với một kẻ như Diệp Phàm hoàn toàn không có vấn đề.Mặc dù Tô Khinh Linh có Nhân Vị Thần Linh Từ Thương bảo hộ nên có thể không sợ Diệp Phàm, có điều nàng lại quên một điểm đó là Từ Thương chưa chắc có thể thông qua trận pháp sàng chọn của Phong Chủ cố thổ.
Sau khi Diệp Phàm rời đi, những người khác dưới sự thúc giục củaThiên Vị Thần Linh đang bảo vệ nơi đây bắt đầu tiến vào truyền tống trận, một trận chiến vừa rồi tổng cộng có Vương Thủ Tín, Từ Thương và pháp thân Cố Phương Thạc ra tay, mà xem như người trông chừng nơi đây là Hà Thu Lâm lại từ đầu đến cuối ở trong trạng thái quan sát, không ra tay trợ giúp Diệp Phàm cũng không ra tay trợ giúp đám người Vương Thủ Tín.
Dù Vương Thủ Tín cũng không dám giận chó đánh mèo lên Hà Thu Lâm, chưa nói tới Hà Thu Lâm cũng là Thiên Vị Thần Linh, Vương Thủ Tín xác thực biết rõ chiến lực Hà Thu Lâm cực kỳ đáng sợ, hoàn toàn là người đứng đầu tính cả Thần Đế phía dưới, hơn nữa cho dù là Thần Đế phổ thông hắn cũng có thể đánh một trận.
Vừa rồi nếu như Hà Thu Lâm xuất thủ, cho dù Diệp Phàm tự bạo Phục Hồng kiếm cũng tuyệt đối không có khả năng chạy đi, thân phận Hà Thu Lâm người vực khác có thể không biết rõ ràng, nhưng người Thanh Long vực lại biết, người này chính là viện trưởng Thanh Long phân viện, đám người Cố Hạo Nhiên ngay trước mặt viện trưởng Thanh Long phân viện đặt điều khắp nơi về Thanh Long phân viện, đệ tử Bạch Hổ phân viện cũng giống như thế còn trông cậy vào Hà Thu Lâm trợ giúp bọn họ ngăn Diệp Phàm?Đương nhiên, đám người Hạo Nhiên cũng không biết thân phận cụ thể của Hà Thu Lâm, bằng không bọn họ tuyệt đối sẽ không nói những lời lẽ khinh thường kia đối với Thanh Long phân viện, Thanh Long phân viện cho dù có kém đi nữa cũng là một phân viện lớn.
Lập tức ngay sau khi tiến vào vách tường không gian, Diệp Phàm liền thối lui ra khỏi trạng thái Phục Thiên, đồng thời huyết sắc phía trên Phục Hồng kiếm bị đường vân phong ấn màu trắng chậm rãi che giấu, nhưng dù vậy Diệp Phàm vẫn có thể cảm giác được tinh hồng chi khí ở trong cơ thể hắn không ngừng xao động, lần này vì đào mệnh mà hắn cơ hồ giải trừ tám phần phong ấn, nếu không phải do có Thái Sơ Thủ Hồn Quyết của Diệp Phàm chính là Hồn Tu chi pháp vô thượng mà nói, giờ phút này hắn chắc chắn sẽ bị tinh hồng chủ đạo ý chí lần nữa.
Mặc dù có Thái Sơ Thủ Hồn Quyết, Diệp Phàm hoặc nhiều hoặc ít cũng bị tinh hồng chi khí áp chế, trong thời gian ngắn hắn rất khó đoạt lại hoàn toàn quyền khống chế thân thể, mà ở khoảnh khắc cửu tử nhất sinh giữa tường không gian và Thiên Vị Thần Linh, không thể kịp thời chưởng khống thân thể của mình và muốn chết không có gì khác nhau.
Nhưng vào lúc này Diệp Phàm cảm thấy một cỗ khí tức lạ lẫm chậm rãi thẩm thấu trong thức hải của hắn, lúc này Diệp Phàm phong ấn ký ức thức hải vừa gặp, rất nhanh hắn phát hiện đầu nguồn cỗ khí tức lạ lẫm này.