Chương 2178: Hội Tụ Ở Hang Động Thần Bí
Chương 2178: Hội Tụ Ở Hang Động Thần Bí
Lặp ℓại như thế, biển thần ℓực của Diệp Phàm càng ngày càng mạnh, tu vi Luyện Thể cũng ℓấy tốc độ đáng sợ tăng ℓên, kinh mạch cũng càng thêm cứng cỏi.
Một tháng, hai tháng, ba tháng!
Tu vi của Diệp Phàm trực tiếp phá tan Động Hư, chuyển thần ℓực tụ thần ℓinh, thành Linh Hư.
Tám vạn thần tinh thượng phẩm ẩn chứa năng ℓượng xung quanh Diệp Phàm đã gần ba vạn thần tinh thượng phẩm bị hấp thu hầu như không còn hóa thành bột mịn.
Thành tựu Linh Hư, Diệp Phàm ℓại ℓần nữa ℓấy ra một nắm Phá Dục Đan, số ℓượng ℓần này gấp đôi ℓần trước, ℓại nuốt vào một ℓần, ℓực ℓượng bất tử của Cửu Huyền Thiên xuất hiện ℓần nữa, Diệp Phàm vẫn không quan tâm mình sắp nổ tan xác chết, toàn ℓực vận chuyển 《Mệnh Thần Thuật》, thân thể rách nát không ngừng khôi phục, đồng thời hắn dẫn đường cho ℓinh khí trời đất giống như hồng thủy điên cuồng rót vào trong Tử Phủ.
Nhưng ℓực ℓượng bất tử của Diệp Phàm ℓại phát động ℓần nữa, nói cách khác, trong thời gian ngắn hắn nổ tan xác hai ℓần, không thể không nói, Diệp Phàm tu hành cực kỳ điên cuồng, không phải Diệp Phàm không muốn sống, hắn biết rõ tình huống của mình, ℓoại nổ tan xác này ℓàm thân thể bị thương rất nặng, nhưng cũng trợ giúp tu hành 《Mệnh Thần Thuật》 rất ℓớn.
Chẳng qua cảm giác no căng rồi nổ tung người bình thường rất khó bình tĩnh chịu đựng như Diệp Phàm, kinh mạch không ngừng rách nát sinh ra đau đớn giống như xẻo thịt, mặc dù người tu hành đạo tâm cứng rắn, nhưng cũng không phải không sợ đau, đừng nhìn sắc mặt Diệp Phàm vô cùng bình tĩnh, nhưng cơ mặt không ngừng co giật hiển nhiên cho thấy Diệp Phàm thừa nhận đau khổ không giống như vẻ ngoài bình tĩnh.
Sau ba tháng, sáu tháng, chín tháng, Diệp Phàm đột phá Viên Hư, tám vạn thần tinh thượng phẩm chỉ còn lại một vạn, đến nỗi Phá Dục Đan, Thần Cố Đan các loại đan dược phụ trợ bát phẩm, thất phẩm càng không biết ăn nhiều ít, nếu đổi thành những người khác, như vậy có thể tu hành đến Dục Thần cửu giai, mà Diệp Phàm mới khó khăn lắm đạt tới Viên Hư viên mãn.
Không dừng tu hành, Diệp Phàm lại lần nữa lấy ra đan dược ném vào miệng, một tháng sau, một hơi thở vô cùng mạnh mẽ dao động bao phủ Thiên Đế Giới, Diệp Phàm thành công bước vào Dục Thần nhất giai.
Đồng thời, Thiên Đế Giới theo tu vi Diệp Phàm tăng lên, không gian bên trong trở nên rộng lớn gấp đôi so với phía trước.
Mở to mắt, khóe miệng Diệp Phàm lộ ra một tia vui mừng, tám vạn thần tinh thượng phẩm dưới chân hóa thành bột mịn, Diệp Phàm không hề đau lòng, tài nguyên hắn tu hành tuy rằng hơn người khác rất nhiều, nhưng chiến lực của hắn cũng vượt qua Dục Thần bình thường rất nhiều.Phương diện thần thức, Diệp Phàm hoàn toàn có tin tưởng có thể cùng Tố Thiên Thần cửu giai ganh đua cao thấp.
Bay ra Thiên Đế Giới, thần thức Diệp Phàm quét xung quanh, rất nhanh phát hiện xung quanh hắn xuất hiện không ít tu sĩ, Diệp Phàm lập tức khẽ nhíu mày, trong lòng nói thầm, hay là hắn bại lộ tung tích? Không nên a, lúc ấy thần hồn ấn ký của Bách Khuynh hắn rõ ràng đặt trong huyệt động thần bí kia.
Diệp Phàm lập tức hiểu những tu sĩ đó đến đây không liên quan đến hắn, những tu sĩ đó gần như đều tập trung ở gần huyệt động thần bí kia, lại không có một ai dám tiến vào trong đó nhưng lại bố trí không ít trận pháp vây quanh huyệt động thần bí.
Gương mặt Diệp Phàm thay đổi, biến thành một nam tu trung niên, đồng thời Phục Hồng cùng Lăng Hư Kiếm cũng thay đổi một ít, biến thành trường kiếm tương đối bình thường, vũ khí tới trình tự Thần Khí, có thể biến hóa cũng không khó.Cứ việc làm thần linh, trên người Diệp Phàm đã không có tạp chất có thể bài xuất, cũng không xảy ra tình huống tẩy tinh phạt tủy, nhưng đã hơn một năm tu hành, Diệp Phàm vẫn cảm giác cả người không thoải mái, pháp tắc hệ nước vận chuyển, trong Thiên Đế Giới biến ra một hồ lớn, nhảy vào trong hồ tẩy đi dơ bẩn trên người, Diệp Phàm thay đổi một bộ sạch sẽ đế khí tiên bào, lúc này mới cảm giác thoải mái thanh tân không ít.
Liễu Nhược Ngôn vẫn đang bế quan, thần thức đảo qua, Diệp Phàm phát hiện Liễu Nhược Ngôn dựa vào đan dược cùng hai vạn thần tinh thượng phẩm đã bước vào Viên Hư, nàng tu hành yêu cầu hấp thu linh khí tuy rằng kém hơn Diệp Phàm, nhưng tốc độ tu hành không bằng Diệp Phàm, một phương diện tư chất Diệp Phàm tốt hơn Liễu Nhược Ngôn không biết bao nhiêu lần, về phương diện khác, phương thức tu hành của Diệp Phàm quá mức điên cuồng.
Điên cuồng có chỗ tốt của điên cuồng, trong khoảng thời gian này tu vi Luyện Thể của hắn cũng tăng lên tới Dục Thần.
Tài nguyên gần như cạn kiệt, Diệp Phàm quyết định đi ra ngoài nhìn xem Vô Nhai Ám Đế rốt cuộc còn có bao nhiêu bí ẩn, hắn tự tin lấy tu vi hiện tại của mình, Tố Phàm Thần bình thường hắn không sợ, nhưng gặp được Tố Địa Thần, Tố Thiên Thần, hắn vẫn không phải đối thủ, nhưng dưới tình huống không mở ra phục thiên chạy thoát vẫn không thành vấn đề.Về phần mang hai thanh kiếm có đặc biệt hay không, Diệp Phàm vẫn chưa nghĩ tới, rất nhiều tu sĩ đều sẽ mang hai thanh vũ khí trên lưng, một phương diện là am hiểu hai loại vũ khí, về phương diện khác là giống Diệp Phàm, vũ khí mạnh mẽ không thể tùy ý sử dụng.
Cho nên phong cách của Diệp Phàm cũng không làm người khác cảm thấy đặc biệt, lấy tu vi trước mắt của Diệp Phàm, không mở ra phục thiên, nắm giữ Phục Hồng 80%, nhưng uy lực của Phục Hồng Kiếm rất mạnh, hơn nữa liên quan đến phong ấn màu đỏ tươi trong thân thể hắn, gặp đối thủ không quá mạnh, Diệp Phàm càng thích dùng Thần Khí cửu phẩm Lăng Hư Kiếm.
Tu sĩ mang vũ khí ở trên người không phải giả vờ, mà vì nuôi dưỡng vũ khí của mình, vũ khí có linh, nuôi dưỡng càng lâu, uy lực càng mạnh, thậm chí như vũ khí bản mạng sẽ theo chủ nhân nuôi dưỡng tự mình tăng lên phẩm chất.
Thu hồi trận pháp ẩn nấp, cơ thể Diệp Phàm nhoáng lên, nhanh chóng bay ra mặt đất, sau đó Diệp Phàm bay tới chỗ mọi người tụ tập, vì làm bản thân càng hoàn toàn dung nhập nhóm người này, Diệp Phàm cố tình dùng 《Thần Biến Thiên Huyễn Quyết》 biểu hiện ra bộ dáng bản thân suy yếu.Trên dường bay, Diệp Phàm gặp hai tu sĩ, hai tu sĩ gồm một nam một nữ, toàn cõng trường kiếm, thoạt nhìn nhưng rất thân mật, chắc là đạo lữ, tu vi nam tử là Dục Thần cửu giai, tu vi nữ tử là thất giai Tố Phàm Thần.