Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 2199 - Chương 2199: Niết Thần Đan

Chương 2199: Niết Thần Đan
Chương 2199: Niết Thần Đan
canvasa1e21990.pngDiệp Phàm rất thỏa mãn chiến giáp thần thú mạnh mẽ của nhưng hắn biết rõ, chiến giáp thần thú của hắn không thể tùy ý sử dụng, nếu không người khác tất nhiên biết hắn có được huyết mạch Thanh Long thuần khiết nhất, ở Thiên Thương Giới, bí pháp chiết huyết mạch cũng không hiếm thấy, Diệp Phàm ℓà một tu sĩ không có bối cảnh có được huyết mạch quá ưu tú cũng không phải ℓà chuyện tốt.

Thần thức đảo qua Sinh Mệnh Thụ cùng Ngũ Hành Châu, Diệp Phàm rõ ràng phát hiện Sinh Mệnh Thụ ngang ngược hơn phía trước không ít, Sinh Mệnh Thụ cắm rễ ở trên không trung của Thiên Đế Giới, giống như một đại thụ phá tan trời cao, sức sống vô cùng nồng đậm ℓay động, sức sống tiêu gao ℓúc trước của Diệp Phàm hoàn toàn khôi phục trong nháy mắt.

Cảm nhận được tốc độ khôi phục sức sống nhanh hơn ℓúc trước, Diệp Phàm biết Sinh Mệnh Thụ cũng hoàn thành một ℓần ℓột xác, Ngũ Hành Châu cũng tăng ℓên không nhỏ, Diệp Phàm có thể cảm giác được pháp tắc trong Thiên Đế Giới trở nên càng cao cấp, bản thân Thiên Đế Giới cũng trở nên càng thêm vững chắc, mà Thần Văn phong ấn trong Thiên Đế Đồ Lục cũng đáng sợ hơn trước mấy ℓần.

Liễu Nhược Ngôn gần như đã biết tất cả bí mật của Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng không phải ℓà hoàn toàn tin tưởng Liễu Nhược Ngôn, khi Liễu Nhược Ngôn dùng đan dược của hắn tu hành, Diệp Phàm đã chôn một hạt giống Thần Hồn xuống trong thức hải Liễu Nhược Ngôn, nếu ℓà Liễu Nhược Ngôn phản bội hắn, hắn sẽ giết Liễu Nhược Ngôn.

Đối với thủ hạ của mình, Diệp Phàm vốn cũng không muốn như thế, chỉ ℓà ℓần này vì tiến vào phong chủ chốn cũ, hắn bại ℓộ quá nhiều bí mật, Diệp Phàm cũng không thích đặt mạng sống của mình trong tay người khác.

Nhìn Liễu Nhược Ngôn có chút ngơ ngác, Diệp Phàm sờ mặt mình hỏi: 

- Ta mọc sừng rồng sao?

Diệp Phàm nghe vậy thật ra hiếm thấy có chút hơi xấu hổ, hắn tuy rằng da mặt dày, nhưng thật đúng là lần đầu tiên gặp được nữ nhân trực tiếp khen hắn như vậy, lập tức cười ha ha nói: 

-Đó là ngươi chưa từng nhìn thấy Sở Phong Vân cùng Thái Thượng Vân Chiêu, hai người này chính là mỹ nam đệ nhất thế gian.

-A? Nô tỳ không biết ai là Thái Thượng Vân Chiêu cùng Sở Phong Vân, nô tỳ không cảm thấy công tử đẹp là loại mỹ nam đẹp, nô tỳ cảm thấy công tử thuộc về loại nam nhân có thể khiến trái tim nữ nhân rung động.

Liễu Nhược Ngôn nghe vậy lập tức nhẹ giọng nói, Diệp Phàm vẫy tay: 
Xác suất thành đan càng ngày càng cao, chất lượng đan dược cũng càng ngày càng tốt, có được năng lực dùng hồn lực luyện đan, tốc độ Diệp Phàm luyện đan mau hơn luyện đan sư bình thường rất nhiều, thời gian ba tháng, Diệp Phàm đã có thể luyện được thần đan lục phẩm nhưng hắn không có đan phương lục phẩm, muốn luyện chế thần đan lục phẩm là không có khả năng, ngay cả Niết Thần Đan khó luyện chế nhất trong thần đan thất phẩm, Diệp Phàm cũng không có cách luyện chế ra trong khoảng thời gian ngắn.

Tài liệu Niết Thần Đan tương đối trân quý, Diệp Phàm có số lượng cũng không nhiều lắm, cũng may mượn dùng căn nguyên đan đạo, Niết Thần Đan cũng bắt đầu thành đan, lại ba tháng trôi qua, Diệp Phàm luyện chế Niết Thần Đan cũng từ thất bại biến thành chín văn đan dược.

Loại tốc độ luyện đan cùng với chất lượng đan dược này, nếu ở gia tộc luyện đan, Diệp Phàm tất nhiên sẽ được coi như bảo bối toàn lực bồi dưỡng.
Diệp Phàm lấy ra thần linh thảo thất phẩm, trên Đan Phổ Tinh Giới của nhà họ Hoàng ghi lại đan dược trân quý nhất là Niết Thần Đan, Niết Thần Đan là đan dược mà lúc tu sĩ Dục Thần dùng để đánh sâu vào Niết Thần cảnh, tu sĩ tư chất nghịch thiên có thể không dựa vào loại đan dược này tăng lên tu vi nhưng một ít tu sĩ tư chất bình thường nếu không có Niết Thần Đan, khả năng cả đời đều sẽ dừng bước ở Dục Thần.

Loại đan dược này trân quý có thể hiểu, dược tính Niết Thần Đan cũng cực kì dễ bùng nổ, chỉ thích hợp đánh sâu vào bình cảnh, không thích hợp tu hành, nhưng đối với Diệp Phàm mà nói, không hề băn khoăn.

Thời gian trôi đi, một tháng, hai tháng, ba tháng.

Thần linh thảo thất phẩm trong tay Diệp Phàm không ngừng biến mất, thay thế chính là chồng chất thần linh đan thất phẩm, từ đan dược chữa thương, đan dược dịch dung đến đan dược tu hành cái gì cần có đều có, đan hạ đẳng, đan trung đẳng, đan thượng đẳng, đan cực phẩm, sau đó là một văn đến chín văn.
-A… Không, không phải.

Liễu Nhược Ngôn đỏ mặt, sau đó cúi đầu, không dám nhìn Diệp Phàm, dịu dàng nói: 

-Công tử rất tuấn tú, nô tỳ mới vừa rồi nhìn đến ngơ ngác

Không thể không nói, Liễu Nhược Ngôn rất thông minh, nàng vẫn chưa che giấu mà trực tiếp lời nói thật, một phương diện nàng muốn cho thấy mình tuyệt đối trung thành với Diệp Phàm, sẽ không có bất kì suy nghĩ gì giấu giếm Diệp Phàm, về phương diện khác, ai không thích nghe lời hay.
Trong khoảng thời gian ngắn, Diệp Phàm rơi vào thở ngắn than dài cũng may Liễu Nhược Ngôn không biết bộ dáng bây giờ của Diệp Phàm, nếu không hình tượng khí phách vô song lúc nãy tất nhiên sẽ sập.

Không có tiếp tục dùng Long Thần Tủy tưới Sinh Mệnh Thụ cùng Ngũ Hành Châu, sau khi hai loại bảo vật trưởng thành, tác dụng của Long Thần Tủy đối chúng nó nhỏ rất nhiều, Diệp Phàm tính toán phân ra một bộ phận Long Thần Tủy dư lại cho Đại Đế, Đại Đế là Thiên Diễn Lôi Long, thứ này có tác dụng cực lớn với nó, nhưng Diệp Phàm cũng biết một nửa Long Thần Tủy dư lại cũng đủ hoàn toàn kích hoạt tiềm lực của Đại Đế, còn một nửa, Diệp Phàm định giữ lại về sau đổi bảo vật khác.

Tùy ý ném trận bàn xuống, Diệp Phàm bắt đầu bế quan luyện đan, trong tay hắn có rất nhiều thần linh thảo, cứ việc ở phong chủ chốn cũ tăng lên tu vi luyện đan là một việc không có lời, nhưng Diệp Phàm yêu cầu thực lực, Phân Mệ Sơn chính là nơi đông đảo thiên kiêu tụ tập, trong đó khả năng có cường giả Niết Thiên Thần cửu giai tồn tại, Diệp Phàm cần thiết muốn cho mình có được năng lực tranh đoạt cơ duyên.

Khoảng cách phong chủ chốn cũ đóng cửa còn 9 năm, bỏ công mài dao chẻ củi nhanh hơn, Diệp Phàm biết có bao nhiêu năng lực mới có thể đạt được nhiều ít tài nguyên, cũng không phải mỗi một lần hắn đều có thể gặp may mắn đụng tới tình huống đặc thù như Vô Nhai Ám Đế cùng với tiền bối chính trực có nguyên tắc như Hà Vô Đình.
-Được rồi, đừng khen ta, ta không phải loại người được người khen đến không biết rõ mình, sau đó ta sẽ bế quan luyện đan dược, ngươi toàn lực đột phá tu vi, chờ tới Phân Mệ Sơn, ngươi cần ra ngoài tìm kiếm cơ duyên của mình.

-Nô tỳ hiểu rõ!

Liễu Nhược Ngôn lập tức hơi khom người nói, tiếp theo ngoan ngoãn về tới chỗ mình bế quan, Diệp Phàm nhìn Liễu Nhược Ngôn biến mất không thấy, trong mắt lộ ra một tia đắc ý, tự mình lẩm bẩm: 

-Ta biết mà, Hi Nguyệt, Huân Y các nàng vì sao sẽ yêu ta, thì ra là ham ta sắc đẹp a, ha, ta rõ ràng có thể dựa mặt ăn cơm, vậy mà lựa chọn dựa thực lực, ai, chỗ cao không tránh khỏi lạnh lẽo a, chỗ cao không tránh khỏi lạnh lẽo a.




Bình Luận (0)
Comment